古诗词

清明行

柳如是

春风晓帐樱桃起,绣阁花骢绮晴旨。chūn fēng xiǎo zhàng yīng táo qǐ,xiù gé huā cōng qǐ qíng zhǐ。
桃枝榔枝偏照人,碧水延娟玉为桂。táo zhī láng zhī piān zhào rén,bì shuǐ yán juān yù wèi guì。
朱兰人手不禁红,芳草纷匀自然紫。zhū lán rén shǒu bù jìn hóng,fāng cǎo fēn yún zì rán zǐ。
西泠窈窕双回鸾,蕙带如闻明月气。xī líng yǎo tiǎo shuāng huí luán,huì dài rú wén míng yuè qì。
可怜玉鬓茱萸心,盈盈艳作荚蓉生。kě lián yù bìn zhū yú xīn,yíng yíng yàn zuò jiá róng shēng。
明霞自落凤巢里,白蝶初含团扇情。míng xiá zì luò fèng cháo lǐ,bái dié chū hán tuán shàn qíng。
丹珠泣夜柳条曲,梦入莺闺漾空渌。dān zhū qì yè liǔ tiáo qū,mèng rù yīng guī yàng kōng lù。
斯时红粉飘高枝,豆蔻香深花不续。sī shí hóng fěn piāo gāo zhī,dòu kòu xiāng shēn huā bù xù。
青楼日暮心茫茫,柔丝折入黄金床。qīng lóu rì mù xīn máng máng,róu sī zhé rù huáng jīn chuáng。
盘螭玉燕无可寄,空有鸳鸯弃路旁。pán chī yù yàn wú kě jì,kōng yǒu yuān yāng qì lù páng。
柳如是

柳如是

柳如是,女诗人,一说浙江嘉兴人,一说江苏苏州吴江区人。本名杨爱,后改名柳隐,字如是,又称河东君,丈夫为明清侍郎钱谦益,因读宋朝辛弃疾《贺新郎》中:“我见青山多妩媚,料青山见我应如是”,故自号如是。柳如是是活动于明清易代之际的著名歌妓才女,幼即聪慧好学,但由于家贫,从小就被掠卖到吴江为婢,妙龄时坠入章台,易名柳隐,在乱世风尘中往来于江浙金陵之间。她留下了不少值得传颂的轶事佳话和颇有文采的诗稿《湖上草》、《戊寅草》与尺牍。其墓在江苏常熟虞山花园浜。 柳如是的作品>>

猜您喜欢

依韵奉和牧翁人日示内二首

柳如是

佛日初辉人日沉,彩幡清晓供珠林。fú rì chū huī rén rì chén,cǎi fān qīng xiǎo gōng zhū lín。
地于劫外风光近,人在花前笑语深。dì yú jié wài fēng guāng jìn,rén zài huā qián xiào yǔ shēn。
洗罢新松看沁雪,行残旧药写《来禽》。xǐ bà xīn sōng kàn qìn xuě,xíng cán jiù yào xiě lái qín。
香灯绣阁存常好,不唱卿家《缓缓吟》。xiāng dēng xiù gé cún cháng hǎo,bù chàng qīng jiā huǎn huǎn yín。

横山杂作

柳如是

美人遥夜伫何方,应是当年蹭蹬乡。měi rén yáo yè zhù hé fāng,yīng shì dāng nián cèng dēng xiāng。
自爱文园能犊鼻,那愁世路有羊肠。zì ài wén yuán néng dú bí,nà chóu shì lù yǒu yáng cháng。
徐看雀坠枝先坠,谁借桃僵李亦僵。xú kàn què zhuì zhī xiān zhuì,shuí jiè táo jiāng lǐ yì jiāng。
只此时名皆足废,宁须万事折腰忙。zhǐ cǐ shí míng jiē zú fèi,níng xū wàn shì zhé yāo máng。

赋范司马嘉莲作

柳如是

风流不坠莫愁城,司马池台胜已并。fēng liú bù zhuì mò chóu chéng,sī mǎ chí tái shèng yǐ bìng。
只觉花蓬连理好,尽缘人重合欢名。zhǐ jué huā péng lián lǐ hǎo,jǐn yuán rén zhòng hé huān míng。
双凌芍药阶前艳,并照荚蓉幕里清。shuāng líng sháo yào jiē qián yàn,bìng zhào jiá róng mù lǐ qīng。
从此三生怀渌水,年年开发倍含情。cóng cǐ sān shēng huái lù shuǐ,nián nián kāi fā bèi hán qíng。

西湖八绝句

柳如是

垂杨小院绣帘东,莺阁残枝未思逢。chuí yáng xiǎo yuàn xiù lián dōng,yīng gé cán zhī wèi sī féng。
大抵西泠寒食路,桃花得气美人中。dà dǐ xī líng hán shí lù,táo huā dé qì měi rén zhōng。

西湖八绝句

柳如是

年年红泪染青溪,春水东风折柳齐。nián nián hóng lèi rǎn qīng xī,chūn shuǐ dōng fēng zhé liǔ qí。
明月乍移新叶冷,啼痕只在子规西。míng yuè zhà yí xīn yè lěng,tí hén zhǐ zài zi guī xī。

西湖八绝句

柳如是

湘弦瑟瑟琐青梅,些是香销风雨嵬。xiāng xián sè sè suǒ qīng méi,xiē shì xiāng xiāo fēng yǔ wéi。
无数红兰向身泻,谁知多折不能回。wú shù hóng lán xiàng shēn xiè,shuí zhī duō zhé bù néng huí。

西湖八绝句

柳如是

南屏烟月晓沉沉,细雨娇莺泪似深。nán píng yān yuè xiǎo chén chén,xì yǔ jiāo yīng lèi shì shēn。
犹有温香双蛱蝶。yóu yǒu wēn xiāng shuāng jiá dié。
飞来红粉字同心。fēi lái hóng fěn zì tóng xīn。

西湖八绝句

柳如是

亚枝初发可怜花,剪剪青鸾湿路斜。yà zhī chū fā kě lián huā,jiǎn jiǎn qīng luán shī lù xié。
移得伤心上杨柳,西泠杜宇不曾遮。yí dé shāng xīn shàng yáng liǔ,xī líng dù yǔ bù céng zhē。

西湖八绝句

柳如是

青芜烟掠夜凉时,落尽樱槐暗碧池。qīng wú yān lüè yè liáng shí,luò jǐn yīng huái àn bì chí。
恨杀杨花已如泪,春风春梦又相吹。hèn shā yáng huā yǐ rú lèi,chūn fēng chūn mèng yòu xiāng chuī。

西湖八绝句

柳如是

晴湖新水玉生烟,芳草霏霏饳雁钿。qíng hú xīn shuǐ yù shēng yān,fāng cǎo fēi fēi duò yàn diàn。
苦忆青陵旧时鸟,桃花啼里不曾还。kǔ yì qīng líng jiù shí niǎo,táo huā tí lǐ bù céng hái。

西湖八绝句

柳如是

愁看属玉弄花矶,紫燕翻翻湿翠衣。chóu kàn shǔ yù nòng huā jī,zǐ yàn fān fān shī cuì yī。
寂寞春风香不起,残红应化雨丝飞。jì mò chūn fēng xiāng bù qǐ,cán hóng yīng huà yǔ sī fēi。

寒食雨夜十绝句

柳如是

玉帘通处暗无声,春草翻为明月情。yù lián tōng chù àn wú shēng,chūn cǎo fān wèi míng yuè qíng。
记得停桡烟雨里,那人家住莫愁城。jì dé tíng ráo yān yǔ lǐ,nà rén jiā zhù mò chóu chéng。

寒食雨夜十绝句

柳如是

红绡蛱雾事茫茫,不信今宵凤吹长。hóng xiāo jiá wù shì máng máng,bù xìn jīn xiāo fèng chuī zhǎng。
留得春风自憔悴,伤心人起异垂杨。liú dé chūn fēng zì qiáo cuì,shāng xīn rén qǐ yì chuí yáng。

寒食雨夜十绝句

柳如是

青骢石路已难看,况是烟鬟风雾寒。qīng cōng shí lù yǐ nán kàn,kuàng shì yān huán fēng wù hán。
爱唱新蝉帐中曲,繇来不向雨中弹。ài chàng xīn chán zhàng zhōng qū,yáo lái bù xiàng yǔ zhōng dàn。

寒食雨夜十绝句

柳如是

相思鸾发梦潮收,别有雕栏深样愁。xiāng sī luán fā mèng cháo shōu,bié yǒu diāo lán shēn yàng chóu。
明月为他颜色尽,止凭烟两到长揪。míng yuè wèi tā yán sè jǐn,zhǐ píng yān liǎng dào zhǎng jiū。