古诗词

山斋独坐赠薛内史诗二首

杨素

居山四望阻,风云竟朝夕。jū shān sì wàng zǔ,fēng yún jìng cháo xī。
深溪横古树,空岩卧幽石。shēn xī héng gǔ shù,kōng yán wò yōu shí。
日出远岫明,鸟散空林寂。rì chū yuǎn xiù míng,niǎo sàn kōng lín jì。
兰庭动幽气,竹室生虚白。lán tíng dòng yōu qì,zhú shì shēng xū bái。
落花入户飞,细草当阶积。luò huā rù hù fēi,xì cǎo dāng jiē jī。
桂酒徒盈樽,故人不在席。guì jiǔ tú yíng zūn,gù rén bù zài xí。
日暮山之幽,临风望羽客。rì mù shān zhī yōu,lín fēng wàng yǔ kè。
杨素

杨素

杨素(544年—606年8月31日),字处道。汉族,弘农华阴(今属陕西)人。隋朝权臣、诗人,杰出的军事家、统帅。 他出身北朝士族,北周时任车骑将军,曾参加平定北齐之役。他与杨坚(隋文帝)深相结纳。杨坚为帝,任杨素为御史大夫,后以行军元帅率水军东下攻陈。灭陈后,进爵为越国公,任内史令。杨广即位,拜司徒,改封楚国公。去世后谥曰景武。 杨素的作品>>

猜您喜欢

出塞二首·其一

杨素

漠南胡未空,汉将复临戎。mò nán hú wèi kōng,hàn jiāng fù lín róng。
飞狐出塞北,碣石指辽东。fēi hú chū sāi běi,jié shí zhǐ liáo dōng。
冠军临瀚海,长平翼大风。guān jūn lín hàn hǎi,zhǎng píng yì dà fēng。
云横虎落阵,气抱龙城虹。yún héng hǔ luò zhèn,qì bào lóng chéng hóng。
横行万里外,胡运百年穷。héng xíng wàn lǐ wài,hú yùn bǎi nián qióng。
兵寝星芒落,战解月轮空。bīng qǐn xīng máng luò,zhàn jiě yuè lún kōng。
严刁息夜斗,辛角罢鸣弓。yán diāo xī yè dòu,xīn jiǎo bà míng gōng。
北风嘶朔马,胡霜切塞鸿。běi fēng sī shuò mǎ,hú shuāng qiè sāi hóng。
休明大道暨,幽荒日用同。xiū míng dà dào jì,yōu huāng rì yòng tóng。
方就长安邸,来谒建章宫。fāng jiù zhǎng ān dǐ,lái yè jiàn zhāng gōng。

出塞二首·其二

杨素

汉虏未和亲,忧国不忧身。hàn lǔ wèi hé qīn,yōu guó bù yōu shēn。
握手河梁上,穷涯北海滨。wò shǒu hé liáng shàng,qióng yá běi hǎi bīn。
据鞍独怀古,慷慨感良臣。jù ān dú huái gǔ,kāng kǎi gǎn liáng chén。
历览多旧迹,风日惨愁人。lì lǎn duō jiù jì,fēng rì cǎn chóu rén。
荒塞空千里,孤城绝四邻。huāng sāi kōng qiān lǐ,gū chéng jué sì lín。
树寒偏易古,草衰恒不春。shù hán piān yì gǔ,cǎo shuāi héng bù chūn。
交河明月夜,阴山苦雾辰。jiāo hé míng yuè yè,yīn shān kǔ wù chén。
雁飞南入汉,水流西咽秦。yàn fēi nán rù hàn,shuǐ liú xī yàn qín。
风霜久行役,河朔备艰辛。fēng shuāng jiǔ xíng yì,hé shuò bèi jiān xīn。
薄暮边声起,空飞胡骑尘。báo mù biān shēng qǐ,kōng fēi hú qí chén。

山斋独坐赠薛内史诗二首

杨素

岩壑澄清景,景清岩壑深。yán hè chéng qīng jǐng,jǐng qīng yán hè shēn。
白云飞暮色,绿水激清音。bái yún fēi mù sè,lǜ shuǐ jī qīng yīn。
涧户散馀彩,山窗凝宿阴。jiàn hù sàn yú cǎi,shān chuāng níng sù yīn。
花草共萦映,树石相陵临。huā cǎo gòng yíng yìng,shù shí xiāng líng lín。
独坐对陈榻,无客有鸣琴。dú zuò duì chén tà,wú kè yǒu míng qín。
寂寂幽山里,谁知无闷心。jì jì yōu shān lǐ,shuí zhī wú mèn xīn。

赠薛内史诗

杨素

耿耿不能寐,京洛久离群。gěng gěng bù néng mèi,jīng luò jiǔ lí qún。
横琴还独坐,停杯遂待君。héng qín hái dú zuò,tíng bēi suì dài jūn。
待君春草歇,独坐秋风发。dài jūn chūn cǎo xiē,dú zuò qiū fēng fā。
朝朝唯落花,夜夜空明月。cháo cháo wéi luò huā,yè yè kōng míng yuè。
明月徒流光,落花空自芳。míng yuè tú liú guāng,luò huā kōng zì fāng。
别离望南浦,相思在汉阳。bié lí wàng nán pǔ,xiāng sī zài hàn yáng。
汉阳隔陇吟,南浦达桂林。hàn yáng gé lǒng yín,nán pǔ dá guì lín。
山川虽未远,无由得寄音。shān chuān suī wèi yuǎn,wú yóu dé jì yīn。

赠薛播州诗

杨素

在昔天地闭,品物属屯蒙。zài xī tiān dì bì,pǐn wù shǔ tún méng。
和平替王道,哀怨结人风。hé píng tì wáng dào,āi yuàn jié rén fēng。
麟伤世已季,龙战道将穷。lín shāng shì yǐ jì,lóng zhàn dào jiāng qióng。
乱海飞群水,贯日引长虹。luàn hǎi fēi qún shuǐ,guàn rì yǐn zhǎng hóng。
干戈异革命,揖让非至公。gàn gē yì gé mìng,yī ràng fēi zhì gōng。

赠薛播州诗

杨素

两河定宝鼎,八水域神州。liǎng hé dìng bǎo dǐng,bā shuǐ yù shén zhōu。
函关绝无路,京洛化为丘。hán guān jué wú lù,jīng luò huà wèi qiū。
漳滏尔连沼,泾渭余别流。zhāng fǔ ěr lián zhǎo,jīng wèi yú bié liú。
生郊满戎马,涉路起风牛。shēng jiāo mǎn róng mǎ,shè lù qǐ fēng niú。
班荆疑莫遇,赠缟竟无由。bān jīng yí mò yù,zèng gǎo jìng wú yóu。

赠薛播州诗

杨素

五纬连珠聚,千载浊河清。wǔ wěi lián zhū jù,qiān zài zhuó hé qīng。
金亡潜虎质,闰尽自蛙声。jīn wáng qián hǔ zhì,rùn jǐn zì wā shēng。
圣期伊旦暮,天禄启炎精。shèng qī yī dàn mù,tiān lù qǐ yán jīng。
雾生三日重,星飞五老轻。wù shēng sān rì zhòng,xīng fēi wǔ lǎo qīng。
禋宗答上帝,改物创群生。yīn zōng dá shàng dì,gǎi wù chuàng qún shēng。

赠薛播州诗

杨素

道昏虽已朗,政故犹未新。dào hūn suī yǐ lǎng,zhèng gù yóu wèi xīn。
刳舟洹水济,结网大川滨。kū zhōu huán shuǐ jì,jié wǎng dà chuān bīn。
出游迎钓叟,入梦访幽人。chū yóu yíng diào sǒu,rù mèng fǎng yōu rén。
植林离各树,开荣岂异春。zhí lín lí gè shù,kāi róng qǐ yì chūn。
相逢一时泰,共幸百年身。xiāng féng yī shí tài,gòng xìng bǎi nián shēn。

赠薛播州诗

杨素

有帛贲丘园,生刍自幽谷。yǒu bó bēn qiū yuán,shēng chú zì yōu gǔ。
尘芳金马路,澜清凤池澳。chén fāng jīn mǎ lù,lán qīng fèng chí ào。
零露既垂光,清风复流穆。líng lù jì chuí guāng,qīng fēng fù liú mù。
倾盖如旧知,弹冠岂新沭。qīng gài rú jiù zhī,dàn guān qǐ xīn shù。
利心金各断,芬言兰共馥。lì xīn jīn gè duàn,fēn yán lán gòng fù。

赠薛播州诗

杨素

自余历端揆,缉熙恧时彦。zì yú lì duān kuí,jī xī nǜ shí yàn。
及尔陪帷幄,出纳先天眷。jí ěr péi wéi wò,chū nà xiān tiān juàn。
高调发清音,缛藻流馀绚。gāo diào fā qīng yīn,rù zǎo liú yú xuàn。
或如彼金玉,岁暮无凋变。huò rú bǐ jīn yù,suì mù wú diāo biàn。
余松待尔心,尔筠留我箭。yú sōng dài ěr xīn,ěr yún liú wǒ jiàn。

赠薛播州诗

杨素

荏苒积岁时,契阔同游处。rěn rǎn jī suì shí,qì kuò tóng yóu chù。
阊阖既趋朝,承明还宴语。chāng hé jì qū cháo,chéng míng hái yàn yǔ。
上林陪羽猎,甘泉侍清曙。shàng lín péi yǔ liè,gān quán shì qīng shǔ。
迎风含暑气,飞雨凄寒序。yíng fēng hán shǔ qì,fēi yǔ qī hán xù。
相顾惜光阴,留情共延伫。xiāng gù xī guāng yīn,liú qíng gòng yán zhù。

赠薛播州诗

杨素

滔滔彼江汉,实为南国纪。tāo tāo bǐ jiāng hàn,shí wèi nán guó jì。
作牧求明德,若人应斯美。zuò mù qiú míng dé,ruò rén yīng sī měi。
高卧未褰帷,飞声已千里。gāo wò wèi qiān wéi,fēi shēng yǐ qiān lǐ。
还望白云天,日暮秋风起。hái wàng bái yún tiān,rì mù qiū fēng qǐ。
岘山君傥游,泪落应无已。xiàn shān jūn tǎng yóu,lèi luò yīng wú yǐ。

赠薛播州诗

杨素

汉阴政已成,岭表人犹蠹。hàn yīn zhèng yǐ chéng,lǐng biǎo rén yóu dù。
弹冠比方新,还珠总如故。dàn guān bǐ fāng xīn,hái zhū zǒng rú gù。
楚人结去思,越俗歌来暮。chǔ rén jié qù sī,yuè sú gē lái mù。
阳乌尚归飞,别鹤还回顾。yáng wū shàng guī fēi,bié hè hái huí gù。
君见南枝巢,应思北风路。jūn jiàn nán zhī cháo,yīng sī běi fēng lù。

赠薛播州诗

杨素

北风吹故林,秋声不可听。běi fēng chuī gù lín,qiū shēng bù kě tīng。
雁飞穷海寒,鹤唳霜皋净。yàn fēi qióng hǎi hán,hè lì shuāng gāo jìng。
含毫心未传,闻音路犹夐。hán háo xīn wèi chuán,wén yīn lù yóu xiòng。
唯有孤城月,徘徊独临映。wéi yǒu gū chéng yuè,pái huái dú lín yìng。
吊影余自怜,安知我疲病。diào yǐng yú zì lián,ān zhī wǒ pí bìng。

赠薛播州诗

杨素

养病愿归闲,居荣在知足。yǎng bìng yuàn guī xián,jū róng zài zhī zú。
栖迟茂陵下,优游沧海曲。qī chí mào líng xià,yōu yóu cāng hǎi qū。
古人情可见,今人遵路躅。gǔ rén qíng kě jiàn,jīn rén zūn lù zhú。
荒居接野穷,心物俱非俗。huāng jū jiē yě qióng,xīn wù jù fēi sú。
桂树芳丛生,山幽竟何欲。guì shù fāng cóng shēng,shān yōu jìng hé yù。
1812