古诗词

初夏

李世民

一朝春夏改,隔夜鸟花迁。yī cháo chūn xià gǎi,gé yè niǎo huā qiān。
阴阳深浅叶,晓夕重轻烟。yīn yáng shēn qiǎn yè,xiǎo xī zhòng qīng yān。
哢莺犹响殿,横丝正网天。lòng yīng yóu xiǎng diàn,héng sī zhèng wǎng tiān。
佩高兰影接,绶细草纹连。pèi gāo lán yǐng jiē,shòu xì cǎo wén lián。
碧鳞惊棹侧,玄燕舞檐前。bì lín jīng zhào cè,xuán yàn wǔ yán qián。
何必汾阳处,始复有山泉。hé bì fén yáng chù,shǐ fù yǒu shān quán。
李世民

李世民

唐太宗李世民(599年-649年),唐朝第二位皇帝,在位23年,年号贞观。名字取意“济世安民”,陇西成纪人(今甘肃天水市秦安县)。唐太宗李世民不仅是著名的政治家、军事家,还是一位书法家和诗人。唐太宗开创了著名的贞观之治,被各族人民尊称为天可汗,为后来唐朝全盛时期的开元盛世奠定了重要基础,为后世明君之典范。庙号太宗,谥号文武大圣大广孝皇帝,葬于昭陵。 李世民的作品>>

猜您喜欢

临洛水

李世民

春蒐驰骏骨,总辔俯长河。chūn sōu chí jùn gǔ,zǒng pèi fǔ zhǎng hé。
霞处流萦锦,风前瀁卷罗。xiá chù liú yíng jǐn,fēng qián yàng juǎn luó。
水花翻照树,堤兰倒插波。shuǐ huā fān zhào shù,dī lán dào chā bō。
岂必汾阴曲,秋云发棹歌。qǐ bì fén yīn qū,qiū yún fā zhào gē。

望终南山

李世民

重峦俯渭水,碧嶂插遥天。zhòng luán fǔ wèi shuǐ,bì zhàng chā yáo tiān。
出红扶岭日,入翠贮岩烟。chū hóng fú lǐng rì,rù cuì zhù yán yān。
叠松朝若夜,复岫阙疑全。dié sōng cháo ruò yè,fù xiù quē yí quán。
对此恬千虑,无劳访九仙。duì cǐ tián qiān lǜ,wú láo fǎng jiǔ xiān。

首春

李世民

寒随穷律变,春逐鸟声开。hán suí qióng lǜ biàn,chūn zhú niǎo shēng kāi。
初风飘带柳,晚雪间花梅。chū fēng piāo dài liǔ,wǎn xuě jiān huā méi。
碧林青旧竹,绿沼翠新苔。bì lín qīng jiù zhú,lǜ zhǎo cuì xīn tái。
芝田初雁去,绮树巧莺来。zhī tián chū yàn qù,qǐ shù qiǎo yīng lái。

仪鸾殿早秋

李世民

寒惊蓟门叶,秋发小山枝。hán jīng jì mén yè,qiū fā xiǎo shān zhī。
松阴背日转,竹影避风移。sōng yīn bèi rì zhuǎn,zhú yǐng bì fēng yí。
提壶菊花岸,高兴芙蓉池。tí hú jú huā àn,gāo xīng fú róng chí。
欲知凉气早,巢空燕不窥。yù zhī liáng qì zǎo,cháo kōng yàn bù kuī。

秋暮言志

李世民

朝光浮烧野,霜华净碧空。cháo guāng fú shāo yě,shuāng huá jìng bì kōng。
结浪冰初镜,在径菊方丛。jié làng bīng chū jìng,zài jìng jú fāng cóng。
约岭烟深翠,分旗霞散红。yuē lǐng yān shēn cuì,fēn qí xiá sàn hóng。
抽思滋泉侧,飞想傅岩中。chōu sī zī quán cè,fēi xiǎng fù yán zhōng。

咏雪

李世民

洁野凝晨曜,装墀带夕晖。jié yě níng chén yào,zhuāng chí dài xī huī。
集条分树玉,拂浪影泉玑。jí tiáo fēn shù yù,fú làng yǐng quán jī。
色洒妆台粉,花飘绮席衣。sè sǎ zhuāng tái fěn,huā piāo qǐ xí yī。
入扇萦离匣,点素皎残机。rù shàn yíng lí xiá,diǎn sù jiǎo cán jī。

赋得白日半

李世民

红轮不暂驻,乌飞岂复停。hóng lún bù zàn zhù,wū fēi qǐ fù tíng。
岑霞渐渐落,溪阴寸寸生。cén xiá jiàn jiàn luò,xī yīn cùn cùn shēng。
藿叶随光转,葵心逐照倾。huò yè suí guāng zhuǎn,kuí xīn zhú zhào qīng。
晚烟含树色,栖鸟杂流声。wǎn yān hán shù sè,qī niǎo zá liú shēng。

赋得李

李世民

玉衡流桂圃,成蹊正可寻。yù héng liú guì pǔ,chéng qī zhèng kě xún。
莺啼密叶外,蝶戏脆花心。yīng tí mì yè wài,dié xì cuì huā xīn。
丽景光朝彩,轻霞散夕阴。lì jǐng guāng cháo cǎi,qīng xiá sàn xī yīn。
暂顾晖章侧,还眺灵山林。zàn gù huī zhāng cè,hái tiào líng shān lín。

赋得浮桥

李世民

岸曲非千里,桥斜异七星。àn qū fēi qiān lǐ,qiáo xié yì qī xīng。
暂低逢辇度,还高值浪惊。zàn dī féng niǎn dù,hái gāo zhí làng jīng。
水摇文鹢动,缆转锦花萦。shuǐ yáo wén yì dòng,lǎn zhuǎn jǐn huā yíng。
远近随轮影,轻重应人行。yuǎn jìn suí lún yǐng,qīng zhòng yīng rén xíng。

咏兴国寺佛殿前幡

李世民

拂霞疑电落,腾虚状写虹。fú xiá yí diàn luò,téng xū zhuàng xiě hóng。
屈伸烟雾里,低举白云中。qū shēn yān wù lǐ,dī jǔ bái yún zhōng。
纷披乍依迥,掣曳或随风。fēn pī zhà yī jiǒng,chè yè huò suí fēng。
念兹轻薄质,无翅强摇空。niàn zī qīng báo zhì,wú chì qiáng yáo kōng。

伤辽东战亡

李世民

凿门初奉律,仗战始临戎。záo mén chū fèng lǜ,zhàng zhàn shǐ lín róng。
振鳞方跃浪,骋翼正凌风。zhèn lín fāng yuè làng,chěng yì zhèng líng fēng。
未展六奇术,先亏一篑功。wèi zhǎn liù qí shù,xiān kuī yī kuì gōng。
防身岂乏智,殉命有馀忠。fáng shēn qǐ fá zhì,xùn mìng yǒu yú zhōng。

月晦

李世民

晦魄移中律,凝暄起丽城。huì pò yí zhōng lǜ,níng xuān qǐ lì chéng。
罩云朝盖上,穿露晓珠呈。zhào yún cháo gài shàng,chuān lù xiǎo zhū chéng。
笑树花分色,啼枝鸟合声。xiào shù huā fēn sè,tí zhī niǎo hé shēng。
披襟欢眺望,极目畅春情。pī jīn huān tiào wàng,jí mù chàng chūn qíng。

秋日

李世民

秋光凝翠岭,凉吹肃离宫。qiū guāng níng cuì lǐng,liáng chuī sù lí gōng。
荷疏一盖缺,树冷半帷空。hé shū yī gài quē,shù lěng bàn wéi kōng。
侧阵移鸿影,圆花钉菊丛。cè zhèn yí hóng yǐng,yuán huā dīng jú cóng。
摅怀俗尘外,高眺白云中。shū huái sú chén wài,gāo tiào bái yún zhōng。

初秋夜坐

李世民

斜廊连绮阁,初月照宵帏。xié láng lián qǐ gé,chū yuè zhào xiāo wéi。
塞冷鸿飞疾,园秋蝉噪迟。sāi lěng hóng fēi jí,yuán qiū chán zào chí。
露结林疏叶,寒轻菊吐滋。lù jié lín shū yè,hán qīng jú tǔ zī。
愁心逢此节,长叹独含悲。chóu xīn féng cǐ jié,zhǎng tàn dú hán bēi。

秋日二首

李世民

菊散金风起,荷疏玉露圆。jú sàn jīn fēng qǐ,hé shū yù lù yuán。
将秋数行雁,离夏几林蝉。jiāng qiū shù xíng yàn,lí xià jǐ lín chán。
云凝愁半岭,霞碎缬高天。yún níng chóu bàn lǐng,xiá suì xié gāo tiān。
还似成都望,直见峨眉前。hái shì chéng dōu wàng,zhí jiàn é méi qián。
82123456