古诗词

正日临朝

李世民

条风开献节,灰律动初阳。tiáo fēng kāi xiàn jié,huī lǜ dòng chū yáng。
百蛮奉遐赆,万国朝未央。bǎi mán fèng xiá jìn,wàn guó cháo wèi yāng。
虽无舜禹迹,幸欣天地康。suī wú shùn yǔ jì,xìng xīn tiān dì kāng。
车轨同八表,书文混四方。chē guǐ tóng bā biǎo,shū wén hùn sì fāng。
赫奕俨冠盖,纷纶盛服章。hè yì yǎn guān gài,fēn lún shèng fú zhāng。
羽旄飞驰道,钟鼓震岩廊。yǔ máo fēi chí dào,zhōng gǔ zhèn yán láng。
组练辉霞色,霜戟耀朝光。zǔ liàn huī xiá sè,shuāng jǐ yào cháo guāng。
晨宵怀至理,终愧抚遐荒。chén xiāo huái zhì lǐ,zhōng kuì fǔ xiá huāng。
李世民

李世民

唐太宗李世民(599年-649年),唐朝第二位皇帝,在位23年,年号贞观。名字取意“济世安民”,陇西成纪人(今甘肃天水市秦安县)。唐太宗李世民不仅是著名的政治家、军事家,还是一位书法家和诗人。唐太宗开创了著名的贞观之治,被各族人民尊称为天可汗,为后来唐朝全盛时期的开元盛世奠定了重要基础,为后世明君之典范。庙号太宗,谥号文武大圣大广孝皇帝,葬于昭陵。 李世民的作品>>

猜您喜欢

度秋

李世民

夏律昨留灰,秋箭今移晷。xià lǜ zuó liú huī,qiū jiàn jīn yí guǐ。
峨嵋岫初出,洞庭波渐起。é méi xiù chū chū,dòng tíng bō jiàn qǐ。
桂白发幽岩,菊黄开灞涘。guì bái fā yōu yán,jú huáng kāi bà sì。
运流方可叹,含毫属微理。yùn liú fāng kě tàn,hán háo shǔ wēi lǐ。

山阁晚秋

李世民

山亭秋色满,岩牖凉风度。shān tíng qiū sè mǎn,yán yǒu liáng fēng dù。
疏兰尚染烟,残菊犹承露。shū lán shàng rǎn yān,cán jú yóu chéng lù。
古石衣新苔,新巢封古树。gǔ shí yī xīn tái,xīn cháo fēng gǔ shù。
历览情无极,咫尺轮光暮。lì lǎn qíng wú jí,zhǐ chǐ lún guāng mù。

赋尚书

李世民

崇文时驻步,东观还停辇。chóng wén shí zhù bù,dōng guān hái tíng niǎn。
辍膳玩三坟,晖灯披五典。chuò shàn wán sān fén,huī dēng pī wǔ diǎn。
寒心睹肉林,飞魄看沈湎。hán xīn dǔ ròu lín,fēi pò kàn shěn miǎn。
纵情昏主多,克己明君鲜。zòng qíng hūn zhǔ duō,kè jǐ míng jūn xiān。
灭身资累恶,成名由积善。miè shēn zī lèi è,chéng míng yóu jī shàn。
既承百王末,战兢随岁转。jì chéng bǎi wáng mò,zhàn jīng suí suì zhuǎn。

咏司马彪续汉志

李世民

二仪初创象,三才乃分位。èr yí chū chuàng xiàng,sān cái nǎi fēn wèi。
非惟树司牧,固亦垂文字。fēi wéi shù sī mù,gù yì chuí wén zì。
绵代更膺期,芳图无辍记。mián dài gèng yīng qī,fāng tú wú chuò jì。
炎汉承君道,英谟纂神器。yán hàn chéng jūn dào,yīng mó zuǎn shén qì。
潜龙既可跃,逵兔奚难致。qián lóng jì kě yuè,kuí tù xī nán zhì。
前史殚妙词,后昆沈雅思。qián shǐ dān miào cí,hòu kūn shěn yǎ sī。
书言扬盛迹,补阙兴洪志。shū yán yáng shèng jì,bǔ quē xīng hóng zhì。
川谷犹旧途,郡国开新意。chuān gǔ yóu jiù tú,jùn guó kāi xīn yì。
梅山未觉朽,谷水谁云异。méi shān wèi jué xiǔ,gǔ shuǐ shuí yún yì。
车服随名表,文物因时置。chē fú suí míng biǎo,wén wù yīn shí zhì。
凤戟翼康衢,銮舆总柔辔。fèng jǐ yì kāng qú,luán yú zǒng róu pèi。
清浊必能澄,洪纤幸无弃。qīng zhuó bì néng chéng,hóng xiān xìng wú qì。
观仪不失序,遵礼方由事。guān yí bù shī xù,zūn lǐ fāng yóu shì。
政宣竹律和,时平玉条备。zhèng xuān zhú lǜ hé,shí píng yù tiáo bèi。
文囿雕奇彩,艺门蕴深致。wén yòu diāo qí cǎi,yì mén yùn shēn zhì。
云飞星共流,风扬月兼至。yún fēi xīng gòng liú,fēng yáng yuè jiān zhì。
类禋遵令典,坛壝资良地。lèi yīn zūn lìng diǎn,tán wěi zī liáng dì。
五胜竟无违,百司诚有庇。wǔ shèng jìng wú wéi,bǎi sī chéng yǒu bì。
粤予承暇景,谈丛引泉秘。yuè yǔ chéng xiá jǐng,tán cóng yǐn quán mì。
讨论穷义府,看覈披经笥。tǎo lùn qióng yì fǔ,kàn hé pī jīng sì。
大辨良难仰,小学终先匮。dà biàn liáng nán yǎng,xiǎo xué zhōng xiān kuì。
闻道谅知荣,含毫孰忘愧。wén dào liàng zhī róng,hán háo shú wàng kuì。

望送魏徵葬

李世民

阊阖总金鞍,上林移玉辇。chāng hé zǒng jīn ān,shàng lín yí yù niǎn。
野郊怆新别,河桥非旧饯。yě jiāo chuàng xīn bié,hé qiáo fēi jiù jiàn。
惨日映峰沈,愁云随盖转。cǎn rì yìng fēng shěn,chóu yún suí gài zhuǎn。
哀笳时断续,悲旌乍舒卷。āi jiā shí duàn xù,bēi jīng zhà shū juǎn。
望望情何极,浪浪泪空泫。wàng wàng qíng hé jí,làng làng lèi kōng xuàn。
无复昔时人,芳春共谁遣。wú fù xī shí rén,fāng chūn gòng shuí qiǎn。

赋得早雁出云鸣

李世民

初秋玉露清,早雁出空鸣。chū qiū yù lù qīng,zǎo yàn chū kōng míng。
隔云时乱影,因风乍含声。gé yún shí luàn yǐng,yīn fēng zhà hán shēng。

两仪殿赋柏梁体

李世民

绝域降附天下平,八表无事悦圣情。jué yù jiàng fù tiān xià píng,bā biǎo wú shì yuè shèng qíng。
云披雾敛天地明,登封日观禅云亭。yún pī wù liǎn tiān dì míng,dēng fēng rì guān chán yún tíng。
太常具礼方告成。tài cháng jù lǐ fāng gào chéng。
82123456