古诗词

于北平作

李世民

翠野驻戎轩,卢龙转征旆。cuì yě zhù róng xuān,lú lóng zhuǎn zhēng pèi。
遥山丽如绮,长流萦似带。yáo shān lì rú qǐ,zhǎng liú yíng shì dài。
海气百重楼,岩松千丈盖。hǎi qì bǎi zhòng lóu,yán sōng qiān zhàng gài。
兹焉可游赏,何必襄城外。zī yān kě yóu shǎng,hé bì xiāng chéng wài。
李世民

李世民

唐太宗李世民(599年-649年),唐朝第二位皇帝,在位23年,年号贞观。名字取意“济世安民”,陇西成纪人(今甘肃天水市秦安县)。唐太宗李世民不仅是著名的政治家、军事家,还是一位书法家和诗人。唐太宗开创了著名的贞观之治,被各族人民尊称为天可汗,为后来唐朝全盛时期的开元盛世奠定了重要基础,为后世明君之典范。庙号太宗,谥号文武大圣大广孝皇帝,葬于昭陵。 李世民的作品>>

猜您喜欢

咏风

李世民

萧条起关塞,摇扬下蓬瀛。xiāo tiáo qǐ guān sāi,yáo yáng xià péng yíng。
拂林花乱彩,响谷鸟分声。fú lín huā luàn cǎi,xiǎng gǔ niǎo fēn shēng。
披云罗影散,泛水织文生。pī yún luó yǐng sàn,fàn shuǐ zhī wén shēng。
劳歌大风曲,威加四海清。láo gē dà fēng qū,wēi jiā sì hǎi qīng。

咏雨

李世民

罩云飘远岫,喷雨泛长河。zhào yún piāo yuǎn xiù,pēn yǔ fàn zhǎng hé。
低飞昏岭腹,斜足洒岩阿。dī fēi hūn lǐng fù,xié zú sǎ yán ā。
泫丛珠缔叶,起溜镜图波。xuàn cóng zhū dì yè,qǐ liū jìng tú bō。
蒙柳添丝密,含吹织空罗。méng liǔ tiān sī mì,hán chuī zhī kōng luó。

置酒坐飞阁

李世民

高轩临碧渚,飞檐迥架空。gāo xuān lín bì zhǔ,fēi yán jiǒng jià kōng。
馀花攒镂槛,残柳散雕栊。yú huā zǎn lòu kǎn,cán liǔ sàn diāo lóng。
岸菊初含蕊,园梨始带红。àn jú chū hán ruǐ,yuán lí shǐ dài hóng。
莫虑昆山暗,还共尽杯中。mò lǜ kūn shān àn,hái gòng jǐn bēi zhōng。

咏小山

李世民

近谷交萦蕊,遥峰对出莲。jìn gǔ jiāo yíng ruǐ,yáo fēng duì chū lián。
径细无全磴,松小未含烟。jìng xì wú quán dèng,sōng xiǎo wèi hán yān。

赐萧瑀

李世民

疾风知劲草,板荡识诚臣。jí fēng zhī jìn cǎo,bǎn dàng shí chéng chén。
勇夫安识义,智者必怀仁。yǒng fū ān shí yì,zhì zhě bì huái rén。

还陕述怀

李世民

慨然抚长剑,济世岂邀名。kǎi rán fǔ zhǎng jiàn,jì shì qǐ yāo míng。
星旗纷电举,日羽肃天行。xīng qí fēn diàn jǔ,rì yǔ sù tiān xíng。
遍野屯万骑,临原驻五营。biàn yě tún wàn qí,lín yuán zhù wǔ yíng。
登山麾武节,背水纵神兵。dēng shān huī wǔ jié,bèi shuǐ zòng shén bīng。
在昔戎戈动,今来宇宙平。zài xī róng gē dòng,jīn lái yǔ zhòu píng。

春日登陕州城楼俯眺原野回丹

李世民

碧原开雾隰,绮岭峻霞城。bì yuán kāi wù xí,qǐ lǐng jùn xiá chéng。
烟峰高下翠,日浪浅深明。yān fēng gāo xià cuì,rì làng qiǎn shēn míng。
斑红妆蕊树,圆青压溜荆。bān hóng zhuāng ruǐ shù,yuán qīng yā liū jīng。
迹岩劳傅想,窥野访莘情。jì yán láo fù xiǎng,kuī yě fǎng shēn qíng。
巨川何以济,舟楫伫时英。jù chuān hé yǐ jì,zhōu jí zhù shí yīng。

元日

李世民

高轩暧春色,邃阁媚朝光。gāo xuān ài chūn sè,suì gé mèi cháo guāng。
彤庭飞彩旆,翠幌曜明珰。tóng tíng fēi cǎi pèi,cuì huǎng yào míng dāng。
恭己临四极,垂衣驭八荒。gōng jǐ lín sì jí,chuí yī yù bā huāng。
霜戟列丹陛,丝竹韵长廊。shuāng jǐ liè dān bì,sī zhú yùn zhǎng láng。
穆矣熏风茂,康哉帝道昌。mù yǐ xūn fēng mào,kāng zāi dì dào chāng。
继文遵后轨,循古鉴前王。jì wén zūn hòu guǐ,xún gǔ jiàn qián wáng。
草秀故春色,梅艳昔年妆。cǎo xiù gù chūn sè,méi yàn xī nián zhuāng。
巨川思欲济,终以寄舟航。jù chuān sī yù jì,zhōng yǐ jì zhōu háng。

秋日敩庾信体

李世民

岭衔宵月桂,珠穿晓露丛。lǐng xián xiāo yuè guì,zhū chuān xiǎo lù cóng。
蝉啼觉树冷,萤火不温风。chán tí jué shù lěng,yíng huǒ bù wēn fēng。
花生圆菊蕊,荷尽戏鱼通。huā shēng yuán jú ruǐ,hé jǐn xì yú tōng。
晨浦鸣飞雁,夕渚集栖鸿。chén pǔ míng fēi yàn,xī zhǔ jí qī hóng。
飒飒高天吹,氛澄下炽空。sà sà gāo tiān chuī,fēn chéng xià chì kōng。

喜雪

李世民

碧昏朝合雾,丹卷暝韬霞。bì hūn cháo hé wù,dān juǎn míng tāo xiá。
结叶繁云色,凝璚遍雪华。jié yè fán yún sè,níng qióng biàn xuě huá。
光楼皎若粉,映幕集疑沙。guāng lóu jiǎo ruò fěn,yìng mù jí yí shā。
泛柳飞飞絮,妆梅片片花。fàn liǔ fēi fēi xù,zhuāng méi piàn piàn huā。
照璧台圆月,飘珠箔穿露。zhào bì tái yuán yuè,piāo zhū bó chuān lù。
瑶洁短长阶,玉丛高下树。yáo jié duǎn zhǎng jiē,yù cóng gāo xià shù。
映桐圭累白,萦峰莲抱素。yìng tóng guī lèi bái,yíng fēng lián bào sù。
断续气将沈,徘徊岁云暮。duàn xù qì jiāng shěn,pái huái suì yún mù。
怀珍愧隐德,表瑞伫丰年。huái zhēn kuì yǐn dé,biǎo ruì zhù fēng nián。
蕊间飞禁苑,鹤处舞伊川。ruǐ jiān fēi jìn yuàn,hè chù wǔ yī chuān。
傥咏幽兰曲,同欢黄竹篇。tǎng yǒng yōu lán qū,tóng huān huáng zhú piān。

赋得樱桃

李世民

华林满芳景,洛阳遍阳春。huá lín mǎn fāng jǐng,luò yáng biàn yáng chūn。
朱颜含远日,翠色影长津。zhū yán hán yuǎn rì,cuì sè yǐng zhǎng jīn。
乔柯啭娇鸟,低枝映美人。qiáo kē zhuàn jiāo niǎo,dī zhī yìng měi rén。
昔作园中实,今来席上珍。xī zuò yuán zhōng shí,jīn lái xí shàng zhēn。

相和歌辞·饮马长城窟行

李世民

塞外悲风切,交河冰已结。sāi wài bēi fēng qiè,jiāo hé bīng yǐ jié。
瀚海百重波,阴山千里雪。hàn hǎi bǎi zhòng bō,yīn shān qiān lǐ xuě。
迥戍危烽火,层峦引高节。jiǒng shù wēi fēng huǒ,céng luán yǐn gāo jié。
悠悠卷旆旌,饮马出长城。yōu yōu juǎn pèi jīng,yǐn mǎ chū zhǎng chéng。
寒沙连骑迹,朔吹断边声。hán shā lián qí jì,shuò chuī duàn biān shēng。
胡尘清玉塞,羌笛韵金钲。hú chén qīng yù sāi,qiāng dí yùn jīn zhēng。
绝寞干戈戢,车徒振原隰。jué mò gàn gē jí,chē tú zhèn yuán xí。
都尉反龙堆,将军旋马邑。dōu wèi fǎn lóng duī,jiāng jūn xuán mǎ yì。
扬麾氛雾静,纪石功名立。yáng huī fēn wù jìng,jì shí gōng míng lì。
荒裔一戎衣,云台凯歌入。huāng yì yī róng yī,yún tái kǎi gē rù。

咏饮马

李世民

骏骨饮长泾,奔流洒络缨。jùn gǔ yǐn zhǎng jīng,bēn liú sǎ luò yīng。
细纹连喷聚,乱荇绕蹄萦。xì wén lián pēn jù,luàn xìng rào tí yíng。
水光鞍上侧,马影溜中横。shuǐ guāng ān shàng cè,mǎ yǐng liū zhōng héng。
翻似天池里,腾波龙种生。fān shì tiān chí lǐ,téng bō lóng zhǒng shēng。

咏桃

李世民

禁苑春晖丽,花蹊绮树妆。jìn yuàn chūn huī lì,huā qī qǐ shù zhuāng。
缀条深浅色,点露参差光。zhuì tiáo shēn qiǎn sè,diǎn lù cān chà guāng。
向日分千笑,迎风共一香。xiàng rì fēn qiān xiào,yíng fēng gòng yī xiāng。
如何仙岭侧,独秀隐遥芳。rú hé xiān lǐng cè,dú xiù yǐn yáo fāng。

远山澄碧雾

李世民

残云收翠岭,夕雾结长空。cán yún shōu cuì lǐng,xī wù jié zhǎng kōng。
带岫凝全碧,障霞隐半红。dài xiù níng quán bì,zhàng xiá yǐn bàn hóng。
仿佛分初月,飘飖度晓风。fǎng fú fēn chū yuè,piāo yáo dù xiǎo fēng。
还因三里处,冠盖远相通。hái yīn sān lǐ chù,guān gài yuǎn xiāng tōng。
82123456