古诗词

二郎神

无名氏

小张歌,也好把、繁华勘破。xiǎo zhāng gē,yě hǎo bǎ fán huá kān pò。
速认元初真面目,把意马心猿牢锁。sù rèn yuán chū zhēn miàn mù,bǎ yì mǎ xīn yuán láo suǒ。
百岁光阴能有几,也不可虚过。bǎi suì guāng yīn néng yǒu jǐ,yě bù kě xū guò。
耳却听嘱咐,仙风道骨,莫向红尘埋堕。ěr què tīng zhǔ fù,xiān fēng dào gǔ,mò xiàng hóng chén mái duò。
省呵。shěng hē。
把师父亲言记着。bǎ shī fù qīn yán jì zhe。
你原是蓬莱洞里仙,为思凡、人间沦落。nǐ yuán shì péng lái dòng lǐ xiān,wèi sī fán rén jiān lún luò。
速整仙胎归上会,莫荏苒、俗情系缚。sù zhěng xiān tāi guī shàng huì,mò rěn rǎn sú qíng xì fù。
自思忖,假饶积玉堆金,终久幻化如何。zì sī cǔn,jiǎ ráo jī yù duī jīn,zhōng jiǔ huàn huà rú hé。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。