古诗词

八声甘州

无名氏

千门万户,尽七倾八倒,掘地寻天。qiān mén wàn hù,jǐn qī qīng bā dào,jué dì xún tiān。
真个玄妙,返作笑胡言。zhēn gè xuán miào,fǎn zuò xiào hú yán。
无为大道人行少,向捏怪途中,有万千伤感,蜣球却做灵丹。wú wèi dà dào rén xíng shǎo,xiàng niē guài tú zhōng,yǒu wàn qiān shāng gǎn,qiāng qiú què zuò líng dān。
无奈伤嗟最苦,又不知端的,枉弃了家缘。wú nài shāng jiē zuì kǔ,yòu bù zhī duān de,wǎng qì le jiā yuán。
时间清净,岂解汞收铅。shí jiān qīng jìng,qǐ jiě gǒng shōu qiān。
心思意想何曾遣,暂合眼、阴魔作睡缠。xīn sī yì xiǎng hé céng qiǎn,zàn hé yǎn yīn mó zuò shuì chán。
展转越思深,返作雠冤。zhǎn zhuǎn yuè sī shēn,fǎn zuò chóu yuān。
谁信无中生有,有中生无,万派归源。shuí xìn wú zhōng shēng yǒu,yǒu zhōng shēng wú,wàn pài guī yuán。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。