古诗词

山亭柳

无名氏

世事堪忧。shì shì kān yōu。
光景难留。guāng jǐng nán liú。
春去又逢秋。chūn qù yòu féng qiū。
四季催人老,百年似、蝶梦庄周。sì jì cuī rén lǎo,bǎi nián shì dié mèng zhuāng zhōu。
勘破从前似假,着甚揽闲愁。kān pò cóng qián shì jiǎ,zhe shén lǎn xián chóu。
慷慨幸遇希夷教,尘情事、一笔都勾。kāng kǎi xìng yù xī yí jiào,chén qíng shì yī bǐ dōu gōu。
下志速勤修。xià zhì sù qín xiū。
有等愚痴辈,马丹阳唤不回头。yǒu děng yú chī bèi,mǎ dān yáng huàn bù huí tóu。
打的无缘业鬼,有分做骷髅。dǎ de wú yuán yè guǐ,yǒu fēn zuò kū lóu。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。