古诗词

八声甘州·西楼九日

郑文焯

唤吟边、瘦月替珠灯,扶魂上西楼。huàn yín biān shòu yuè tì zhū dēng,fú hún shàng xī lóu。
叹芳时俊侣,尊前掇送,坠梦难收。tàn fāng shí jùn lǚ,zūn qián duō sòng,zhuì mèng nán shōu。
又是黄华劝客,须插少年头。yòu shì huáng huá quàn kè,xū chā shǎo nián tóu。
一夜凉风思,绿减汀洲。yī yè liáng fēng sī,lǜ jiǎn tīng zhōu。
笛外乱峰无语,甚秋肠寸裂,还听吹秋。dí wài luàn fēng wú yǔ,shén qiū cháng cùn liè,hái tīng chuī qiū。
想湖亭多宴,歌泪迸波流。xiǎng hú tíng duō yàn,gē lèi bèng bō liú。
自销凝、断襟零佩,剩水云、冷社两三鸥。zì xiāo níng duàn jīn líng pèi,shèng shuǐ yún lěng shè liǎng sān ōu。
休重倚,画栏高处,残醉题愁。xiū zhòng yǐ,huà lán gāo chù,cán zuì tí chóu。
郑文焯

郑文焯

郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。 郑文焯的作品>>

猜您喜欢

玉楼春·城西楼晚眺

郑文焯

惊烟连海掀风色,辽雁秋稀音信隔。jīng yān lián hǎi xiān fēng sè,liáo yàn qiū xī yīn xìn gé。
王孙芳草不成归,绿遍天涯无路陌。wáng sūn fāng cǎo bù chéng guī,lǜ biàn tiān yá wú lù mò。
悬悬愁眼迷云北,到处登临怀故国。xuán xuán chóu yǎn mí yún běi,dào chù dēng lín huái gù guó。
夕阳楼上好青山,只是黄昏留不得。xī yáng lóu shàng hǎo qīng shān,zhǐ shì huáng hūn liú bù dé。

雨霖铃·恨别和柳屯田

郑文焯

并刀难切,是离肠恨,梦雨都歇。bìng dāo nán qiè,shì lí cháng hèn,mèng yǔ dōu xiē。
繁华似水流去,回首处,车尘临发。fán huá shì shuǐ liú qù,huí shǒu chù,chē chén lín fā。
冷落关河送远,有孤雁悽噎。lěng luò guān hé sòng yuǎn,yǒu gū yàn qī yē。
念旧苑、衰柳寒烟,玉笛吹愁满空阔。niàn jiù yuàn shuāi liǔ hán yān,yù dí chuī chóu mǎn kōng kuò。
铜驼陌上伤今别,更断魂客里催佳节。tóng tuó mò shàng shāng jīn bié,gèng duàn hún kè lǐ cuī jiā jié。
黄昏满地花影,依约见,故国秋月。huáng hūn mǎn dì huā yǐng,yī yuē jiàn,gù guó qiū yuè。
万里清霜,休问香篝翠被谁设。wàn lǐ qīng shuāng,xiū wèn xiāng gōu cuì bèi shuí shè。
却怨入帘底西风,付与残蛩说。què yuàn rù lián dǐ xī fēng,fù yǔ cán qióng shuō。

摸鱼儿·沪江送春词

郑文焯

更尊前、几回西笑,茫茫时事如许。gèng zūn qián jǐ huí xī xiào,máng máng shí shì rú xǔ。
长安一雨分新旧,惟有夕阳无主。zhǎng ān yī yǔ fēn xīn jiù,wéi yǒu xī yáng wú zhǔ。
春思苦,怕花满,红桑无地悲离黍。chūn sī kǔ,pà huā mǎn,hóng sāng wú dì bēi lí shǔ。
春归甚处,但残燕空林,乱莺芳草,总是断魂路。chūn guī shén chù,dàn cán yàn kōng lín,luàn yīng fāng cǎo,zǒng shì duàn hún lù。
嗟迟暮,休倚兰成词赋,江关赢得孤旅。jiē chí mù,xiū yǐ lán chéng cí fù,jiāng guān yíng dé gū lǚ。
高楼纵续笙歌梦,愁带北来笳鼓。gāo lóu zòng xù shēng gē mèng,chóu dài běi lái jiā gǔ。
乡信阻,想寂寞,珠帘尚卷西山雨。xiāng xìn zǔ,xiǎng jì mò,zhū lián shàng juǎn xī shān yǔ。
凄弦自语,恁冷泪成波,荒波变酒,浇遍赵州土。qī xián zì yǔ,nèn lěng lèi chéng bō,huāng bō biàn jiǔ,jiāo biàn zhào zhōu tǔ。

燕山亭·题自画蓟门秋柳图

郑文焯

衰柳空城,羌笛数声,湿了楼台烟雨。shuāi liǔ kōng chéng,qiāng dí shù shēng,shī le lóu tái yān yǔ。
珠箔四垂,客燕迷归,栖老绿阴无主。zhū bó sì chuí,kè yàn mí guī,qī lǎo lǜ yīn wú zhǔ。
弱不禁攀,更愁唱、阳关西去。ruò bù jìn pān,gèng chóu chàng yáng guān xī qù。
凝伫。níng zhù。
剩旧宛歌尘,暗飘金缕。shèng jiù wǎn gē chén,àn piāo jīn lǚ。
还记骄马章台,正花拂长堤,麦波随步。hái jì jiāo mǎ zhāng tái,zhèng huā fú zhǎng dī,mài bō suí bù。
而今莫问,解舞腰肢,凄凉故宫谁妒。ér jīn mò wèn,jiě wǔ yāo zhī,qī liáng gù gōng shuí dù。
便唤春回,忍再见,倚帘吹絮。biàn huàn chūn huí,rěn zài jiàn,yǐ lián chuī xù。
歧路,肠断也,一丝丝苦。qí lù,cháng duàn yě,yī sī sī kǔ。

御街行红桥饮席感少年事

郑文焯

峭寒剪剪风如水,又乱飐、花阴碎。qiào hán jiǎn jiǎn fēng rú shuǐ,yòu luàn zhǎn huā yīn suì。
月明桥上玉阑干,曾见凭春罗袂。yuè míng qiáo shàng yù lán gàn,céng jiàn píng chūn luó mèi。
好天凉月,依然昨夜,只是人憔悴。hǎo tiān liáng yuè,yī rán zuó yè,zhǐ shì rén qiáo cuì。
当时何限风流地,尽赚得、销魂计。dāng shí hé xiàn fēng liú dì,jǐn zhuàn dé xiāo hún jì。
年来对酒怕闻歌,换了疏狂身世。nián lái duì jiǔ pà wén gē,huàn le shū kuáng shēn shì。
分明襟上,唾花醉粉,都作今朝泪。fēn míng jīn shàng,tuò huā zuì fěn,dōu zuò jīn cháo lèi。

过秦楼·后溪连雨新渌平桥一楼卧临城西陂船舫皆从几案间过晚霁见月水光花影澹然空寒有怀丁酉秋石壁山望湖台夜游流连光景动逾岁时属景不自知其词之凄异也

郑文焯

过雨檐花,透风窗竹,露点翠梧金井。guò yǔ yán huā,tòu fēng chuāng zhú,lù diǎn cuì wú jīn jǐng。
林梢小阁,曲枕溪流,静绿荡胸千顷。lín shāo xiǎo gé,qū zhěn xī liú,jìng lǜ dàng xiōng qiān qǐng。
帘卷夜近,银河秋浸天阶,水明星静。lián juǎn yè jìn,yín hé qiū jìn tiān jiē,shuǐ míng xīng jìng。
欠追凉绮袖,一枝横玉,满身云影。qiàn zhuī liáng qǐ xiù,yī zhī héng yù,mǎn shēn yún yǐng。
回忆处、月气湖烟,空台摇落,上下卧临清镜。huí yì chù yuè qì hú yān,kōng tái yáo luò,shàng xià wò lín qīng jìng。
淩波弱步,湿雾香鬟,梦断数峰青回。líng bō ruò bù,shī wù xiāng huán,mèng duàn shù fēng qīng huí。
年事如今暗惊,燕草天荒,吴枫江冷。nián shì rú jīn àn jīng,yàn cǎo tiān huāng,wú fēng jiāng lěng。
但孤云远水,愁入离痕泪枕。dàn gū yún yuǎn shuǐ,chóu rù lí hén lèi zhěn。

玉楼春

郑文焯

春风秋月资游计,独我尊前长费泪。chūn fēng qiū yuè zī yóu jì,dú wǒ zūn qián zhǎng fèi lèi。
几生心苦到词人,风月只供惆怅地。jǐ shēng xīn kǔ dào cí rén,fēng yuè zhǐ gōng chóu chàng dì。
繁华故国今何世,满目山河成古事。fán huá gù guó jīn hé shì,mǎn mù shān hé chéng gǔ shì。
小楼孤烛梦回时,著枕愁来无处避。xiǎo lóu gū zhú mèng huí shí,zhù zhěn chóu lái wú chù bì。

浪淘沙·慢

郑文焯

坠月悄,花光练结,梦绕西碛。zhuì yuè qiāo,huā guāng liàn jié,mèng rào xī qì。
倒影浮杯尽绿,吹香点袖自碧。dào yǐng fú bēi jǐn lǜ,chuī xiāng diǎn xiù zì bì。
想载雪横江浇大白。xiǎng zài xuě héng jiāng jiāo dà bái。
正暝蹋、一叶苍茫,又数峰青入短篷笛,烟水弄愁色。zhèng míng tà yī yè cāng máng,yòu shù fēng qīng rù duǎn péng dí,yān shuǐ nòng chóu sè。
脉脉,旅怀仗酒能释,叹游旧零落如花雨。mài mài,lǚ huái zhàng jiǔ néng shì,tàn yóu jiù líng luò rú huā yǔ。
孤绝寻芳客。gū jué xún fāng kè。
认石屏苔屐,依稀陈迹。rèn shí píng tái jī,yī xī chén jì。
眼前好景,空绕枝、百转愁肠都窄。yǎn qián hǎo jǐng,kōng rào zhī bǎi zhuǎn chóu cháng dōu zhǎi。
年事换伤春残槁,西园约、梦境顿隔。nián shì huàn shāng chūn cán gǎo,xī yuán yuē mèng jìng dùn gé。
翠禽啼、繁英满路陌。cuì qín tí fán yīng mǎn lù mò。
似泪粉、乱点东风,怅恨极,清歌更有何人拍?shì lèi fěn luàn diǎn dōng fēng,chàng hèn jí,qīng gē gèng yǒu hé rén pāi?

玉烛新小春海棠,梦窗词手稿有是题,丁香结一解,江南冬燠,春卉再荂而海棠益凄丽可玩,因依梦窗题格赋之。

郑文焯

冰绡和泪浣。bīng xiāo hé lèi huàn。
又梦唤春回,绕花千转。yòu mèng huàn chūn huí,rào huā qiān zhuǎn。
凤窠织就同心锦,肯为伤秋肠断。fèng kē zhī jiù tóng xīn jǐn,kěn wèi shāng qiū cháng duàn。
娇霞半面。jiāo xiá bàn miàn。
趁醉夜、珠帘重卷。chèn zuì yè zhū lián zhòng juǎn。
催冷艳,还照珍丛,愁凝蜡盘红短。cuī lěng yàn,hái zhào zhēn cóng,chóu níng là pán hóng duǎn。
依依睡起西阑,怪海国狂尘,旧芳都换。yī yī shuì qǐ xī lán,guài hǎi guó kuáng chén,jiù fāng dōu huàn。
倚寒翠袖应自惜,镜里过时匀染。yǐ hán cuì xiù yīng zì xī,jìng lǐ guò shí yún rǎn。
移春小槛。yí chūn xiǎo kǎn。
问月地、云阶谁见。wèn yuè dì yún jiē shuí jiàn。
休再觅、颠嫁东风,妆成恨晚。xiū zài mì diān jià dōng fēng,zhuāng chéng hèn wǎn。

法曲献仙音·灵岩览古次韵梦窗

郑文焯

妆濯池花,步鸣廊叶,晚色苍凉僧院。zhuāng zhuó chí huā,bù míng láng yè,wǎn sè cāng liáng sēng yuàn。
乱石牛羊,古台麋鹿,江枫黯愁霜点。luàn shí niú yáng,gǔ tái mí lù,jiāng fēng àn chóu shuāng diǎn。
近水市菱歌起,吴声镇哀怨。jìn shuǐ shì líng gē qǐ,wú shēng zhèn āi yuàn。
旷怀远,问鸱夷、载春何处,怊怅地、一径旧香恨染。kuàng huái yuǎn,wèn chī yí zài chūn hé chù,chāo chàng dì yī jìng jiù xiāng hèn rǎn。
箭引越来溪,射晴波、秋练如剪。jiàn yǐn yuè lái xī,shè qíng bō qiū liàn rú jiǎn。
废柳残蝉。fèi liǔ cán chán。
替宫魂、歌舞肠断,算繁华成沼,故国青山还见。tì gōng hún gē wǔ cháng duàn,suàn fán huá chéng zhǎo,gù guó qīng shān hái jiàn。

八声甘州

郑文焯

荡岩霏、弄晚点荒寒,渔灯两三星。dàng yán fēi nòng wǎn diǎn huāng hán,yú dēng liǎng sān xīng。
叹风流残霸,湖山灵气,空葬倾城。tàn fēng liú cán bà,hú shān líng qì,kōng zàng qīng chéng。
一镜吴波变沼,花雨洗蛮腥。yī jìng wú bō biàn zhǎo,huā yǔ xǐ mán xīng。
片石兴亡恨,玉轸无声。piàn shí xīng wáng hèn,yù zhěn wú shēng。
惟有西江明月,照故宫残梦,梧叶催醒。wéi yǒu xī jiāng míng yuè,zhào gù gōng cán mèng,wú yè cuī xǐng。
奈登临愁眼,还向此山青。nài dēng lín chóu yǎn,hái xiàng cǐ shān qīng。
更谁吹、乌栖哀调,唤暮鸿、烟际落芦汀。gèng shuí chuī wū qī āi diào,huàn mù hóng yān jì luò lú tīng。
馀情寄,白云题句,连步天平。yú qíng jì,bái yún tí jù,lián bù tiān píng。

湘月天平山上白云亭酌泉晚眺,欲寻远公石屋不果,归路看红叶泊鹭飞浜作。

郑文焯

乱峰唤客,引幽筇藓步,飞上空翠。luàn fēng huàn kè,yǐn yōu qióng xiǎn bù,fēi shàng kōng cuì。
旧赏林亭,更暝蹋,到地秋声红碎。jiù shǎng lín tíng,gèng míng tà,dào dì qiū shēng hóng suì。
裂壁通樵,崩厓辟鸟,风谷铿环佩。liè bì tōng qiáo,bēng yá pì niǎo,fēng gǔ kēng huán pèi。
斜阳屏画,舞枫欲共天醉。xié yáng píng huà,wǔ fēng yù gòng tiān zuì。
别有石灶松烟,半坳云乳,泻连筒珠缀。bié yǒu shí zào sōng yān,bàn ào yún rǔ,xiè lián tǒng zhū zhuì。
滴尽吴根,怕化作、一掬沧波残泪。dī jǐn wú gēn,pà huà zuò yī jū cāng bō cán lèi。
岩迹台荒,湖光镜冷,秋思生高袂。yán jì tái huāng,hú guāng jìng lěng,qiū sī shēng gāo mèi。
灵扃何许,雨花夹磴飘坠。líng jiōng hé xǔ,yǔ huā jiā dèng piāo zhuì。

天香

郑文焯

薰亚金丝,香参玉垄,沈沈冷麝如水。xūn yà jīn sī,xiāng cān yù lǒng,shěn shěn lěng shè rú shuǐ。
故国茄花,王孙芳草,尽化海山云气。gù guó jiā huā,wáng sūn fāng cǎo,jǐn huà hǎi shān yún qì。
半囊晻蔼,空悟破,枯禅一指。bàn náng àn ǎi,kōng wù pò,kū chán yī zhǐ。
休问壸天日月,销磨苾刍身世。xiū wèn kǔn tiān rì yuè,xiāo mó bì chú shēn shì。
拈来信多妙谛,贮烟煴、写经馀事。niān lái xìn duō miào dì,zhù yān yūn xiě jīng yú shì。
叹息百年硕果,等闲匏系。tàn xī bǎi nián shuò guǒ,děng xián páo xì。
万感都成蜡味。wàn gǎn dōu chéng là wèi。
但愁惹西来暗尘起。dàn chóu rě xī lái àn chén qǐ。
更倦残熏,生酸老泪。gèng juàn cán xūn,shēng suān lǎo lèi。

兰陵王

郑文焯

断肠直,春梦池塘自碧。duàn cháng zhí,chūn mèng chí táng zì bì。
吴笺恨零落旧题,别后湖山总无色。wú jiān hèn líng luò jiù tí,bié hòu hú shān zǒng wú sè。
凄凉恋去国。qī liáng liàn qù guó。
同识蜉蝣过客。tóng shí fú yóu guò kè。
低徊处,春树暮云,江鲤沈沈素书尺。dī huái chù,chūn shù mù yún,jiāng lǐ shěn shěn sù shū chǐ。
南游共萍迹。nán yóu gòng píng jì。
记载雪连桡,吟月移席。jì zài xuě lián ráo,yín yuè yí xí。
一官直等嗟来食。yī guān zhí děng jiē lái shí。
愁万里蓬转,十年匏系,长安漂泊似传驿。chóu wàn lǐ péng zhuǎn,shí nián páo xì,zhǎng ān piāo pō shì chuán yì。
但魂绕关北。dàn hún rào guān běi。
哀恻。āi cè。
岁时积。suì shí jī。
叹蜀锦江空,秦镜尘寂,瑶华玉匣伤心极。tàn shǔ jǐn jiāng kōng,qín jìng chén jì,yáo huá yù xiá shāng xīn jí。
怕腹痛回轸,感音邻笛。pà fù tòng huí zhěn,gǎn yīn lín dí。
招魂何处,泪万点、当酒滴。zhāo hún hé chù,lèi wàn diǎn dāng jiǔ dī。

念奴娇·甲辰仲夏,半塘老人过江访旧,重会吴皋,感遇成歌,以致言叹不足之意。

郑文焯

小山丛桂,问淹留,何意空歌招隐。xiǎo shān cóng guì,wèn yān liú,hé yì kōng gē zhāo yǐn。
自见淮南,佳客散,鸡犬都沾仙分。zì jiàn huái nán,jiā kè sàn,jī quǎn dōu zhān xiān fēn。
碧海三尘,白云孤抱,不羡灵飞景。bì hǎi sān chén,bái yún gū bào,bù xiàn líng fēi jǐng。
仙才谁惜,世闲空舐丹鼎。xiān cái shuí xī,shì xián kōng shì dān dǐng。
我亦大鹤天边,数峰危啸,一觉松风枕。wǒ yì dà hè tiān biān,shù fēng wēi xiào,yī jué sōng fēng zhěn。
三十六鸥盟未远,独立沧江秋影。sān shí liù ōu méng wèi yuǎn,dú lì cāng jiāng qiū yǐng。
词赋哀时,湖山送老,吟望吴枫冷。cí fù āi shí,hú shān sòng lǎo,yín wàng wú fēng lěng。
梅根重醉,旧狂清事能领。méi gēn zhòng zuì,jiù kuáng qīng shì néng lǐng。
2261234567»