古诗词

木兰花慢·八月十八日泛月石湖邻舟感遇

郑文焯

晚凉花积水,送秋老越来溪。wǎn liáng huā jī shuǐ,sòng qiū lǎo yuè lái xī。
叹故苑沧波,泛天镜里,曾见鸱夷。tàn gù yuàn cāng bō,fàn tiān jìng lǐ,céng jiàn chī yí。
凄凄黄昏未了,渐歌阑、人似水东西。qī qī huáng hūn wèi le,jiàn gē lán rén shì shuǐ dōng xī。
自有暗香随袖,残红为惜新题。zì yǒu àn xiāng suí xiù,cán hóng wèi xī xīn tí。
文漪步绮轻移。wén yī bù qǐ qīng yí。
银烛背、翠樽携。yín zhú bèi cuì zūn xié。
念别后湖山,几回同梦,云散鸿飞依依。niàn bié hòu hú shān,jǐ huí tóng mèng,yún sàn hóng fēi yī yī。
兰桡醉解,涴啼痕、犹在去年衣。lán ráo zuì jiě,wò tí hén yóu zài qù nián yī。
明月无多圆,夜有情、偏向人低。míng yuè wú duō yuán,yè yǒu qíng piān xiàng rén dī。
郑文焯

郑文焯

郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。 郑文焯的作品>>

猜您喜欢

读高陶堂志微录书后

郑文焯

梦落沧流此辍弦,一官滞调偪残年。mèng luò cāng liú cǐ chuò xián,yī guān zhì diào bī cán nián。
振奇文字投珠晦,垂老功名误瓦全。zhèn qí wén zì tóu zhū huì,chuí lǎo gōng míng wù wǎ quán。
宁惜清流论党局,从教才思傲顽仙。níng xī qīng liú lùn dǎng jú,cóng jiào cái sī ào wán xiān。
荒荒西曜湛归翼,虚傍柴桑卜墓田。huāng huāng xī yào zhàn guī yì,xū bàng chái sāng bo mù tián。

旧婉

郑文焯

旧婉前华脉脉思,疏风闲雨阁兰期。jiù wǎn qián huá mài mài sī,shū fēng xián yǔ gé lán qī。
湖山梦冷成诗瘦,弦管声繁易酒悲。hú shān mèng lěng chéng shī shòu,xián guǎn shēng fán yì jiǔ bēi。
襟上唾花空有恨,尊前梅柳为谁姿。jīn shàng tuò huā kōng yǒu hèn,zūn qián méi liǔ wèi shuí zī。
柔肠苦被明眸割,彻骨风流鬓已丝。róu cháng kǔ bèi míng móu gē,chè gǔ fēng liú bìn yǐ sī。

壬老将去吴感赠长句

郑文焯

霜信初丹晚桂林,闭门秋思已深深。shuāng xìn chū dān wǎn guì lín,bì mén qiū sī yǐ shēn shēn。
冥鸿遥带潇湘雨,樊鹤犹余江海心。míng hóng yáo dài xiāo xiāng yǔ,fán hè yóu yú jiāng hǎi xīn。
云物空蒙回北望,诗歌浩荡发南音。yún wù kōng méng huí běi wàng,shī gē hào dàng fā nán yīn。
不辞更醉重阳酒,别后兰茳漫独吟。bù cí gèng zuì zhòng yáng jiǔ,bié hòu lán jiāng màn dú yín。

元墓山楼重见旧题

郑文焯

空寒烟月五湖湾,经岁看花数往还。kōng hán yān yuè wǔ hú wān,jīng suì kàn huā shù wǎng hái。
片石谁堪同日语,高云终是在山间。piàn shí shuí kān tóng rì yǔ,gāo yún zhōng shì zài shān jiān。
十年西崦虚仙籍,几度东风破醉颜。shí nián xī yān xū xiān jí,jǐ dù dōng fēng pò zuì yán。
欲采青芝徵旧梦,樵风长识郑家山。yù cǎi qīng zhī zhēng jiù mèng,qiáo fēng zhǎng shí zhèng jiā shān。

灵岩

郑文焯

日暮谁闻小海歌,胥屏东望五湖波。rì mù shuí wén xiǎo hǎi gē,xū píng dōng wàng wǔ hú bō。
无多故国青山在,枉费宫眉十斛螺。wú duō gù guó qīng shān zài,wǎng fèi gōng méi shí hú luó。

夜雨有忆

郑文焯

花外疏疏暗雨过,西园明日绿阴多。huā wài shū shū àn yǔ guò,xī yuán míng rì lǜ yīn duō。
故人不寄潇湘梦,一夜春魂泣女萝。gù rén bù jì xiāo xiāng mèng,yī yè chūn hún qì nǚ luó。

杨柳

郑文焯

秋尽江干柳未黄,官亭相送只斜阳。qiū jǐn jiāng gàn liǔ wèi huáng,guān tíng xiāng sòng zhǐ xié yáng。
汉南何意先摇落,枉及东风作絮狂。hàn nán hé yì xiān yáo luò,wǎng jí dōng fēng zuò xù kuáng。

杨柳

郑文焯

绿尘帐殿晚阴移,舞袖飘零怨楚姬。lǜ chén zhàng diàn wǎn yīn yí,wǔ xiù piāo líng yuàn chǔ jī。
莫把长条赠歧路,故宫犹得妒腰支。mò bǎ zhǎng tiáo zèng qí lù,gù gōng yóu dé dù yāo zhī。

园居早春寄山中客

郑文焯

林鸟春多声,池花落还见。lín niǎo chūn duō shēng,chí huā luò hái jiàn。
连情美瞻听,逐物矜芳衍。lián qíng měi zhān tīng,zhú wù jīn fāng yǎn。
盛往识来希,娱新增旧眷。shèng wǎng shí lái xī,yú xīn zēng jiù juàn。
佳人处帷屏,高制绝雕绚。jiā rén chù wéi píng,gāo zhì jué diāo xuàn。
碧云殊未期,瑶华独谁荐。bì yún shū wèi qī,yáo huá dú shuí jiàn。
欢怨隔岁年,宿心违缱绻。huān yuàn gé suì nián,sù xīn wéi qiǎn quǎn。
载枉《黄鹄》篇,感音发哀断。zài wǎng huáng gǔ piān,gǎn yīn fā āi duàn。
夕思初月盈,晨忧繁星散。xī sī chū yuè yíng,chén yōu fán xīng sàn。
良游信乖绝,念子长粲粲。liáng yóu xìn guāi jué,niàn zi zhǎng càn càn。
鸣弹答幽素,撷馨托柔翰。míng dàn dá yōu sù,xié xīn tuō róu hàn。
及时徵昔言,山阿遂嘉践。jí shí zhēng xī yán,shān ā suì jiā jiàn。

寄幼兰兄潮州

郑文焯

秋馆奄夕阴,近霜桂始华。qiū guǎn yǎn xī yīn,jìn shuāng guì shǐ huá。
晚秀有新妍,胜赏无世哗。wǎn xiù yǒu xīn yán,shèng shǎng wú shì huā。
附物徇时美,切情寄幽遐。fù wù xùn shí měi,qiè qíng jì yōu xiá。
渚鸿违北栖,江鱼泳南嘉。zhǔ hóng wéi běi qī,jiāng yú yǒng nán jiā。
岭表迟高闻,吴趋独哀哇。lǐng biǎo chí gāo wén,wú qū dú āi wa。
苒苒年事别,苕苕旅望赊。rǎn rǎn nián shì bié,sháo sháo lǚ wàng shē。
念予同怀暌,兴言行役嗟。niàn yǔ tóng huái kuí,xīng yán xíng yì jiē。

秋思引

郑文焯

秋风啸谷惊苍松,水帘悬雨千尺淙。qiū fēng xiào gǔ jīng cāng sōng,shuǐ lián xuán yǔ qiān chǐ cóng。
坏衣老僧罢晨梵,空山落叶闻霜钟。huài yī lǎo sēng bà chén fàn,kōng shān luò yè wén shuāng zhōng。
飒然万籁忽岑寂,孤鹤叫破青芙蓉。sà rán wàn lài hū cén jì,gū hè jiào pò qīng fú róng。
山虚水深白云远,嶕峣乱石无人踪。shān xū shuǐ shēn bái yún yuǎn,jiāo yáo luàn shí wú rén zōng。
古来此意谁复会,新声憀亮争蝉蛩。gǔ lái cǐ yì shuí fù huì,xīn shēng liáo liàng zhēng chán qióng。
起拂朱弦三叹息,世无稽蔡吾何从。qǐ fú zhū xián sān tàn xī,shì wú jī cài wú hé cóng。

九日泛舟枫桥

郑文焯

云鳞叠空生曲波,酒中倒卧秋山螺。yún lín dié kōng shēng qū bō,jiǔ zhōng dào wò qiū shān luó。
蛾眉小绿破双萼,醉把茱萸劝残酌。é méi xiǎo lǜ pò shuāng è,zuì bǎ zhū yú quàn cán zhuó。
兰风吹寒歌扇薄,水枕梦回怨萍泊。lán fēng chuī hán gē shàn báo,shuǐ zhěn mèng huí yuàn píng pō。
吴歈未终枫叶落,二十五声秋点索。wú yú wèi zhōng fēng yè luò,èr shí wǔ shēng qiū diǎn suǒ。

白雁歌

郑文焯

江城霜信初闻鸿,昨日登高来北风。jiāng chéng shuāng xìn chū wén hóng,zuó rì dēng gāo lái běi fēng。
菰芦萧萧野水阔,潇湘天尽秋云空。gū lú xiāo xiāo yě shuǐ kuò,xiāo xiāng tiān jǐn qiū yún kōng。
兰钗小妇夜幽苦,残月楼中弦自语。lán chāi xiǎo fù yè yōu kǔ,cán yuè lóu zhōng xián zì yǔ。
盛年孤艳空闭帏,玉颜不及南飞羽。shèng nián gū yàn kōng bì wéi,yù yán bù jí nán fēi yǔ。
近闻湖海矰缴多,高飞冥冥愁奈何。jìn wén hú hǎi zēng jiǎo duō,gāo fēi míng míng chóu nài hé。
长林乔枝不可择,笑看燕雀纷投罗。zhǎng lín qiáo zhī bù kě zé,xiào kàn yàn què fēn tóu luó。

孛鹿谣

郑文焯

秋孛鹿,损万斛,东畦种禾西畦菽。qiū bèi lù,sǔn wàn hú,dōng qí zhǒng hé xī qí shū。
禾头生耳菽生蠋,城中穰草千钱束。hé tóu shēng ěr shū shēng zhú,chéng zhōng ráng cǎo qiān qián shù。
孛鹿谣,哀嗷嗷。bèi lù yáo,āi áo áo。
昨日湖水平南壕,鹅鸭集庐鱼升桥。zuó rì hú shuǐ píng nán háo,é yā jí lú yú shēng qiáo。
出无航,居无茅,荒荒饥色近在郊。chū wú háng,jū wú máo,huāng huāng jī sè jìn zài jiāo。
四乡那不愁漂摇,邻灾况闻江有蛟。sì xiāng nà bù chóu piāo yáo,lín zāi kuàng wén jiāng yǒu jiāo。

秋霖行

郑文焯

老农昨入城,为言道光季。lǎo nóng zuó rù chéng,wèi yán dào guāng jì。
淫雨昼成晦,野湟船入肆。yín yǔ zhòu chéng huì,yě huáng chuán rù sì。
倾畦连畛水没人,庐游鹅鸭田生鳞。qīng qí lián zhěn shuǐ méi rén,lú yóu é yā tián shēng lín。
强梁白梃走檐下,官符到乡还捉民。qiáng liáng bái tǐng zǒu yán xià,guān fú dào xiāng hái zhuō mín。
吴侬乐岁无余业,年灾一值如赤贫。wú nóng lè suì wú yú yè,nián zāi yī zhí rú chì pín。
公中岂无岁时蓄,南仓北仓雀噪囷。gōng zhōng qǐ wú suì shí xù,nán cāng běi cāng què zào qūn。
昨闻诏恤宽租欠,计岁行恩到乡县。zuó wén zhào xù kuān zū qiàn,jì suì xíng ēn dào xiāng xiàn。
谁怜下户尾毕逋,不输官符输胥掾。shuí lián xià hù wěi bì bū,bù shū guān fú shū xū yuàn。
今年秋霖积田水,视昔潦年差尺半。jīn nián qiū lín jī tián shuǐ,shì xī lǎo nián chà chǐ bàn。
天时人事不可知,今朝雨雹昨雷电。tiān shí rén shì bù kě zhī,jīn cháo yǔ báo zuó léi diàn。
我闻此语心忉忉,隐几恍见波澜高。wǒ wén cǐ yǔ xīn dāo dāo,yǐn jǐ huǎng jiàn bō lán gāo。
坐使愁心恋江海,武陵渔者傥可招。zuò shǐ chóu xīn liàn jiāng hǎi,wǔ líng yú zhě tǎng kě zhāo。