古诗词

木兰花慢·八月十八日泛月石湖邻舟感遇

郑文焯

晚凉花积水,送秋老越来溪。wǎn liáng huā jī shuǐ,sòng qiū lǎo yuè lái xī。
叹故苑沧波,泛天镜里,曾见鸱夷。tàn gù yuàn cāng bō,fàn tiān jìng lǐ,céng jiàn chī yí。
凄凄黄昏未了,渐歌阑、人似水东西。qī qī huáng hūn wèi le,jiàn gē lán rén shì shuǐ dōng xī。
自有暗香随袖,残红为惜新题。zì yǒu àn xiāng suí xiù,cán hóng wèi xī xīn tí。
文漪步绮轻移。wén yī bù qǐ qīng yí。
银烛背、翠樽携。yín zhú bèi cuì zūn xié。
念别后湖山,几回同梦,云散鸿飞依依。niàn bié hòu hú shān,jǐ huí tóng mèng,yún sàn hóng fēi yī yī。
兰桡醉解,涴啼痕、犹在去年衣。lán ráo zuì jiě,wò tí hén yóu zài qù nián yī。
明月无多圆,夜有情、偏向人低。míng yuè wú duō yuán,yè yǒu qíng piān xiàng rén dī。
郑文焯

郑文焯

郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。 郑文焯的作品>>

猜您喜欢

临江仙慢·九日有怀瞻园,时方辟兵海上,用耆卿仙吕宫赋此。

郑文焯

暝蹋小城路,乱鸦策策,班马萧萧。míng tà xiǎo chéng lù,luàn yā cè cè,bān mǎ xiāo xiāo。
暮尘起、时闻鼓角荒谯。mù chén qǐ shí wén gǔ jiǎo huāng qiáo。
漂摇,对江树冷,墟烟悄,落日渔樵。piāo yáo,duì jiāng shù lěng,xū yān qiāo,luò rì yú qiáo。
伤心地,正万方多难,潦倒登高。shāng xīn dì,zhèng wàn fāng duō nán,lǎo dào dēng gāo。
魂销。hún xiāo。
衰兰委佩,回首清些难招。shuāi lán wěi pèi,huí shǒu qīng xiē nán zhāo。
念东门、芜废北渚萍飘。niàn dōng mén wú fèi běi zhǔ píng piāo。
萧条。xiāo tiáo。
叹茱萸会,风波阻,去国迢迢。tàn zhū yú huì,fēng bō zǔ,qù guó tiáo tiáo。
悲秋泪,换满江酃渌,胸块谁浇。bēi qiū lèi,huàn mǎn jiāng líng lù,xiōng kuài shuí jiāo。

庆春宫·同羁夜集秋晚叙意

郑文焯

霜月流阶,芜烟衔苑,戍笳愁度严城。shuāng yuè liú jiē,wú yān xián yuàn,shù jiā chóu dù yán chéng。
残雁关山,寒蛩庭户,断肠今夜同听。cán yàn guān shān,hán qióng tíng hù,duàn cháng jīn yè tóng tīng。
绕阑危步,万叶战风涛自惊。rào lán wēi bù,wàn yè zhàn fēng tāo zì jīng。
悲秋身世,翻羡垂杨,犹解先零。bēi qiū shēn shì,fān xiàn chuí yáng,yóu jiě xiān líng。
行歌去国心情,宝剑凄凉,泪烛纵横。xíng gē qù guó xīn qíng,bǎo jiàn qī liáng,lèi zhú zòng héng。
临老中原,惊尘满目,朔风都作边声。lín lǎo zhōng yuán,jīng chén mǎn mù,shuò fēng dōu zuò biān shēng。
梦沈云海,奈寂寞鱼龙未醒。mèng shěn yún hǎi,nài jì mò yú lóng wèi xǐng。
伤心词客,如此江南,哀断无名。shāng xīn cí kè,rú cǐ jiāng nán,āi duàn wú míng。

水龙吟·送秋

郑文焯

故国从此无花,可怜秋尽谁家苑。gù guó cóng cǐ wú huā,kě lián qiū jǐn shuí jiā yuàn。
连城江气,伤心一白,飞蓬梦远。lián chéng jiāng qì,shāng xīn yī bái,fēi péng mèng yuǎn。
鹤老云孤,虫悽天瘦,岁寒空恋。hè lǎo yún gū,chóng qī tiān shòu,suì hán kōng liàn。
怪西风容易,者般摇落,争留待东风转。guài xī fēng róng yì,zhě bān yáo luò,zhēng liú dài dōng fēng zhuǎn。
不信江南肠断,放哀歌、楚声先变。bù xìn jiāng nán cháng duàn,fàng āi gē chǔ shēng xiān biàn。
山川犹是,英雄安在,登临恨晚。shān chuān yóu shì,yīng xióng ān zài,dēng lín hèn wǎn。
野戍残燐,江烽危照,苍茫望眼。yě shù cán lín,jiāng fēng wēi zhào,cāng máng wàng yǎn。
但愁波,到海何人,借与快并刀剪。dàn chóu bō,dào hǎi hé rén,jiè yǔ kuài bìng dāo jiǎn。

水龙吟

郑文焯

我怀栗里高风,醉来无复逃名地。wǒ huái lì lǐ gāo fēng,zuì lái wú fù táo míng dì。
黄农宇宙,荒唐一梦,人闲何世。huáng nóng yǔ zhòu,huāng táng yī mèng,rén xián hé shì。
八表同昏,孤云自远,茫茫天意。bā biǎo tóng hūn,gū yún zì yuǎn,máng máng tiān yì。
叹沧江白发,酒醒甚处,空回首山河异。tàn cāng jiāng bái fā,jiǔ xǐng shén chù,kōng huí shǒu shān hé yì。
直道伤心往事,百年中、眼看能几。zhí dào shāng xīn wǎng shì,bǎi nián zhōng yǎn kàn néng jǐ。
如何转烛,支离南北,馀生至此。rú hé zhuǎn zhú,zhī lí nán běi,yú shēng zhì cǐ。
落木悲秋,残尊送腊,感时危涕。luò mù bēi qiū,cán zūn sòng là,gǎn shí wēi tì。
念故山,薇老谁歌,采采向斜阳里。niàn gù shān,wēi lǎo shuí gē,cǎi cǎi xiàng xié yáng lǐ。

永遇乐·春夜梦落梅感忆因题

郑文焯

江驿迢迢,片时枕上,春事如许!乱插晴霄,低横野水,凄断东风主。jiāng yì tiáo tiáo,piàn shí zhěn shàng,chūn shì rú xǔ!luàn chā qíng xiāo,dī héng yě shuǐ,qī duàn dōng fēng zhǔ。
枝北枝南,眼看摇落,不为翠禽啼住。zhī běi zhī nán,yǎn kàn yáo luò,bù wèi cuì qín tí zhù。
揽遗芳璚瑰满抱,觉来顿成今古!lǎn yí fāng qióng guī mǎn bào,jué lái dùn chéng jīn gǔ!
虚堂酒醒,倾城消息,误尽故山风雨。xū táng jiǔ xǐng,qīng chéng xiāo xī,wù jǐn gù shān fēng yǔ。
玉砌雕阑,伤心还见,系马郊园树。yù qì diāo lán,shāng xīn hái jiàn,xì mǎ jiāo yuán shù。
人闲空有,晓寒一曲,谁信隔纱烟语?恁凄凉南楼夜笛,送春旧处。rén xián kōng yǒu,xiǎo hán yī qū,shuí xìn gé shā yān yǔ?nèn qī liáng nán lóu yè dí,sòng chūn jiù chù。

水龙吟·人日寻梅吴小城有怀关陇旧游

郑文焯

故宫何处斜阳,只今一片销魂土。gù gōng hé chù xié yáng,zhǐ jīn yī piàn xiāo hún tǔ。
苍黄望断,虚岩灵气,乱云寒树。cāng huáng wàng duàn,xū yán líng qì,luàn yún hán shù。
对此茫茫,何曾西子,能倾一顾。duì cǐ máng máng,hé céng xī zi,néng qīng yī gù。
但水漂花出,无人见也,回阑绕空怀古。dàn shuǐ piāo huā chū,wú rén jiàn yě,huí lán rào kōng huái gǔ。
别有伤心高处,折梅枝、怨春无主。bié yǒu shāng xīn gāo chù,zhé méi zhī yuàn chūn wú zhǔ。
陇头人在,定悲摇落,驿尘犹阻。lǒng tóu rén zài,dìng bēi yáo luò,yì chén yóu zǔ。
报答东风,待催羌笛,关山飞度。bào dá dōng fēng,dài cuī qiāng dí,guān shān fēi dù。
甚西江,旧月夜深,还过为予清苦。shén xī jiāng,jiù yuè yè shēn,hái guò wèi yǔ qīng kǔ。

菩萨蛮

郑文焯

宫花不见人憔悴,朝朝洗面燕支泪。gōng huā bù jiàn rén qiáo cuì,cháo cháo xǐ miàn yàn zhī lèi。
楼阁易斜晖,绿尘筝雁飞。lóu gé yì xié huī,lǜ chén zhēng yàn fēi。
空阶销玉冷,燕立秋千影。kōng jiē xiāo yù lěng,yàn lì qiū qiān yǐng。
隔院骑声来,卧屏红扇开。gé yuàn qí shēng lái,wò píng hóng shàn kāi。

菩萨蛮

郑文焯

晚红秋冷夫容苑,鸳鸯头白花应见。wǎn hóng qiū lěng fū róng yuàn,yuān yāng tóu bái huā yīng jiàn。
山黛可怜颦,故宫眉样新。shān dài kě lián pín,gù gōng méi yàng xīn。
有人妆澹薄,缟袂垂深幕。yǒu rén zhuāng dàn báo,gǎo mèi chuí shēn mù。
青鸟蓦飞来,报君双凤钗。qīng niǎo mò fēi lái,bào jūn shuāng fèng chāi。

菩萨蛮

郑文焯

画楼残点和箫咽,镜中愁见人如月。huà lóu cán diǎn hé xiāo yàn,jìng zhōng chóu jiàn rén rú yuè。
双陆赌金环,别时相赠难。shuāng lù dǔ jīn huán,bié shí xiāng zèng nán。
旧红宽臂缕,妆罢长无语。jiù hóng kuān bì lǚ,zhuāng bà zhǎng wú yǔ。
明日斗花风,为谁梳洗浓。míng rì dòu huā fēng,wèi shuí shū xǐ nóng。

菩萨蛮

郑文焯

年年织锦红窗老,绣裙空染南园草。nián nián zhī jǐn hóng chuāng lǎo,xiù qún kōng rǎn nán yuán cǎo。
梦里送香车,好春归别家。mèng lǐ sòng xiāng chē,hǎo chūn guī bié jiā。
手栽池上树,难系斑骓驻。shǒu zāi chí shàng shù,nán xì bān zhuī zhù。
悔不种夫容,花时还妒侬。huǐ bù zhǒng fū róng,huā shí hái dù nóng。

菩萨蛮

郑文焯

移家爱住青溪里,东风绿尽湔裙水。yí jiā ài zhù qīng xī lǐ,dōng fēng lǜ jǐn jiān qún shuǐ。
残雪驿桥西,浅深郎马蹄。cán xuě yì qiáo xī,qiǎn shēn láng mǎ tí。
花前和泪送,鸾带行烟重。huā qián hé lèi sòng,luán dài xíng yān zhòng。
梦断锦衾知,晓寒孤起时。mèng duàn jǐn qīn zhī,xiǎo hán gū qǐ shí。

菩萨蛮

郑文焯

瑶台长是游仙驻,残金销尽雕轮路。yáo tái zhǎng shì yóu xiān zhù,cán jīn xiāo jǐn diāo lún lù。
帐殿柳如烟,水漂花满船。zhàng diàn liǔ rú yān,shuǐ piāo huā mǎn chuán。
惊波风雨急,夜夜青禽泣。jīng bō fēng yǔ jí,yè yè qīng qín qì。
只道海能填,西山无石衔。zhǐ dào hǎi néng tián,xī shān wú shí xián。

菩萨蛮

郑文焯

过花帘燕惊红落,一床残梦东风薄。guò huā lián yàn jīng hóng luò,yī chuáng cán mèng dōng fēng báo。
春老不还家,剌桐墙外花。chūn lǎo bù hái jiā,lá tóng qiáng wài huā。
江南沙草暖,镜水歌眉浅。jiāng nán shā cǎo nuǎn,jìng shuǐ gē méi qiǎn。
双笛出烟萝,画船凉月多。shuāng dí chū yān luó,huà chuán liáng yuè duō。

菩萨蛮

郑文焯

平江风色连三月,酒醒又近红楼别。píng jiāng fēng sè lián sān yuè,jiǔ xǐng yòu jìn hóng lóu bié。
独自莫伤春,新年见旧人。dú zì mò shāng chūn,xīn nián jiàn jiù rén。
安排双泪眼,长送春归晚。ān pái shuāng lèi yǎn,zhǎng sòng chūn guī wǎn。
斜月过西池,隔兰花自移。xié yuè guò xī chí,gé lán huā zì yí。

玉楼春

郑文焯

梅花过了仍风雨,着意伤春天不许。méi huā guò le réng fēng yǔ,zhe yì shāng chūn tiān bù xǔ。
西园词酒去年同,别是一番惆怅处。xī yuán cí jiǔ qù nián tóng,bié shì yī fān chóu chàng chù。
一枝照水浑无语,日见花飞随水去。yī zhī zhào shuǐ hún wú yǔ,rì jiàn huā fēi suí shuǐ qù。
断红还逐晚潮回,相映枝头红更苦!duàn hóng hái zhú wǎn cháo huí,xiāng yìng zhī tóu hóng gèng kǔ!