古诗词

雨霖铃·甲午人日载雪西崦

郑文焯

江城春霁,趁东风早,画舸初试。jiāng chéng chūn jì,chèn dōng fēng zǎo,huà gě chū shì。
歌眉镜里仍见,曾携手处,都萦愁思。gē méi jìng lǐ réng jiàn,céng xié shǒu chù,dōu yíng chóu sī。
梦换繁华旧恨,共明月千里。mèng huàn fán huá jiù hèn,gòng míng yuè qiān lǐ。
但暗忆、红萼盈簪,玉笛吹寒夜重起。dàn àn yì hóng è yíng zān,yù dí chuī hán yè zhòng qǐ。
娃乡自古销魂地,漫倚阑一霎成憔悴。wá xiāng zì gǔ xiāo hún dì,màn yǐ lán yī shà chéng qiáo cuì。
年年虎山桥下,花发处,冷香随水。nián nián hǔ shān qiáo xià,huā fā chù,lěng xiāng suí shuǐ。
水纵无情,应带伤春几点清泪。shuǐ zòng wú qíng,yīng dài shāng chūn jǐ diǎn qīng lèi。
算只有吟袖弓腰,解得流连意。suàn zhǐ yǒu yín xiù gōng yāo,jiě dé liú lián yì。
郑文焯

郑文焯

郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。 郑文焯的作品>>

猜您喜欢

浣溪沙

郑文焯

无事伤心独费情,落梅风里掩重扃,春衣一桁细香零。wú shì shāng xīn dú fèi qíng,luò méi fēng lǐ yǎn zhòng jiōng,chūn yī yī héng xì xiāng líng。
词谱当歌和泪教,灯窗无睡枕肩听,水边花外雨冥冥。cí pǔ dāng gē hé lèi jiào,dēng chuāng wú shuì zhěn jiān tīng,shuǐ biān huā wài yǔ míng míng。

谒金门

郑文焯

花窣地,红玉枕山云腻。huā sū dì,hóng yù zhěn shān yún nì。
良夜好天浓睡里,蜡盘空转泪。liáng yè hǎo tiān nóng shuì lǐ,là pán kōng zhuǎn lèi。
妾似杨花飘坠,郎是一江春水。qiè shì yáng huā piāo zhuì,láng shì yī jiāng chūn shuǐ。
容易东风无好计,少年须着意。róng yì dōng fēng wú hǎo jì,shǎo nián xū zhe yì。

谒金门

郑文焯

钗凤坠,人意不如初会。chāi fèng zhuì,rén yì bù rú chū huì。
圆月后逢歌舞地,断肠明镜里。yuán yuè hòu féng gē wǔ dì,duàn cháng míng jìng lǐ。
早是君心难恃,恨不玉颜先悴。zǎo shì jūn xīn nán shì,hèn bù yù yán xiān cuì。
恩重娇多情易费,枕函花有泪。ēn zhòng jiāo duō qíng yì fèi,zhěn hán huā yǒu lèi。

谒金门

郑文焯

行不得!黦地衰杨愁折。xíng bù dé!yuè dì shuāi yáng chóu zhé。
霜裂马声寒特特,雁飞关月黑。shuāng liè mǎ shēng hán tè tè,yàn fēi guān yuè hēi。
目断浮云西北,不忍思君颜色。mù duàn fú yún xī běi,bù rěn sī jūn yán sè。
昨日主人今日客,青山非故国。zuó rì zhǔ rén jīn rì kè,qīng shān fēi gù guó。

谒金门

郑文焯

留不得!肠断故宫秋色。liú bù dé!cháng duàn gù gōng qiū sè。
瑶殿璚楼波影直,夕阳人独立。yáo diàn qióng lóu bō yǐng zhí,xī yáng rén dú lì。
见说长安如弈,不忍问君踪迹。jiàn shuō zhǎng ān rú yì,bù rěn wèn jūn zōng jì。
水驿山邮都未识,梦回何处觅?shuǐ yì shān yóu dōu wèi shí,mèng huí hé chù mì?

谒金门

郑文焯

归不得!一夜林鸟头白。guī bù dé!yī yè lín niǎo tóu bái。
落月关山何处笛?luò yuè guān shān hé chù dí?
马嘶还向北。mǎ sī hái xiàng běi。
鱼雁沈沈江国,不忍闻君消息。yú yàn shěn shěn jiāng guó,bù rěn wén jūn xiāo xī。
恨不奋飞生六翼,乱云愁似幂。hèn bù fèn fēi shēng liù yì,luàn yún chóu shì mì。

浣溪纱乙未山塘寒食

郑文焯

春半馀寒未减衣,绿莎汀溆燕来稀,梦期何事镇相违。chūn bàn yú hán wèi jiǎn yī,lǜ shā tīng xù yàn lái xī,mèng qī hé shì zhèn xiāng wéi。
一簇帘花残月地,数行门柳宿烟枝,画船灯火夜归迟。yī cù lián huā cán yuè dì,shù xíng mén liǔ sù yān zhī,huà chuán dēng huǒ yè guī chí。

浣溪纱乙未山塘寒食

郑文焯

斗草阑干晚棹移,好风香出画罗衣,隔花临水见腰肢。dòu cǎo lán gàn wǎn zhào yí,hǎo fēng xiāng chū huà luó yī,gé huā lín shuǐ jiàn yāo zhī。
病枕久虚胡蝶梦,歌楼犹唱鹧鸪词,疏狂多误少年时。bìng zhěn jiǔ xū hú dié mèng,gē lóu yóu chàng zhè gū cí,shū kuáng duō wù shǎo nián shí。

鹧鸪天·中秋后二日越来溪夜泛

郑文焯

露脚斜波月上迟,镜中曾见越来时。lù jiǎo xié bō yuè shàng chí,jìng zhōng céng jiàn yuè lái shí。
湖光一片伤心碧,却与吴儿作水嬉。hú guāng yī piàn shāng xīn bì,què yǔ wú ér zuò shuǐ xī。
飞画鹢,引金蠡。fēi huà yì,yǐn jīn lí。
罗旗香干烛龙随。luó qí xiāng gàn zhú lóng suí。
歌尘只是黄昏散,愁满风萝野粉吹。gē chén zhǐ shì huáng hūn sàn,chóu mǎn fēng luó yě fěn chuī。

鹧鸪天·中秋后二日越来溪夜泛

郑文焯

岩桂秋香晚尚花,顺阳旧墅问残霞。yán guì qiū xiāng wǎn shàng huā,shùn yáng jiù shù wèn cán xiá。
五湖自送鸱夷去,风月依然属范家。wǔ hú zì sòng chī yí qù,fēng yuè yī rán shǔ fàn jiā。
浮白劝,比红夸。fú bái quàn,bǐ hóng kuā。
有人低唱倚蒹葭。yǒu rén dī chàng yǐ jiān jiā。
曲中解得销魂句,不羡溪头越女纱。qū zhōng jiě dé xiāo hún jù,bù xiàn xī tóu yuè nǚ shā。

踏莎行·送子苾入陕时以庶常改官为怀远令

郑文焯

连棹湖山,对床风雨。lián zhào hú shān,duì chuáng fēng yǔ。
吟坛十载更相主。yín tán shí zài gèng xiāng zhǔ。
已怜憔悴尽中年,那堪离乱成孤旅。yǐ lián qiáo cuì jǐn zhōng nián,nà kān lí luàn chéng gū lǚ。
鸥外吴云,马头秦树。ōu wài wú yún,mǎ tóu qín shù。
大江东去人西去。dà jiāng dōng qù rén xī qù。
严关百二旧经行,不愁梦失寻君处。yán guān bǎi èr jiù jīng xíng,bù chóu mèng shī xún jūn chù。

踏莎行·送子苾入陕时以庶常改官为怀远令

郑文焯

压酒春灯,掩歌秋扇。yā jiǔ chūn dēng,yǎn gē qiū shàn。
江南已是无肠断。jiāng nán yǐ shì wú cháng duàn。
曲中莫作水风听,尊前便有关山怨。qū zhōng mò zuò shuǐ fēng tīng,zūn qián biàn yǒu guān shān yuàn。
经醉池亭,临分笺管。jīng zuì chí tíng,lín fēn jiān guǎn。
西园芳草随人远。xī yuán fāng cǎo suí rén yuǎn。
黄金纵得赎蛾眉,胡沙应换春风面。huáng jīn zòng dé shú é méi,hú shā yīng huàn chūn fēng miàn。

踏莎行·送子苾入陕时以庶常改官为怀远令

郑文焯

蜀锦裁篇,吴皋飘寓。shǔ jǐn cái piān,wú gāo piāo yù。
隹游顿失城南侣。zhuī yóu dùn shī chéng nán lǚ。
桥边乌鹊纵分飞,陇头鹦鹉能言语。qiáo biān wū què zòng fēn fēi,lǒng tóu yīng wǔ néng yán yǔ。
柳雪官程,图书家具。liǔ xuě guān chéng,tú shū jiā jù。
扁舟明日长安路。biǎn zhōu míng rì zhǎng ān lù。
多君一县好青山,支颐手板供愁句。duō jūn yī xiàn hǎo qīng shān,zhī yí shǒu bǎn gōng chóu jù。

踏莎行·送子苾入陕时以庶常改官为怀远令

郑文焯

南浦兰情,西崦梅讯。nán pǔ lán qíng,xī yān méi xùn。
好春良月离天近。hǎo chūn liáng yuè lí tiān jìn。
十年空负过江名,一官直抵飞花溷。shí nián kōng fù guò jiāng míng,yī guān zhí dǐ fēi huā hùn。
山县愁鬟,雪关衰鬓。shān xiàn chóu huán,xuě guān shuāi bìn。
才人自断漂零分。cái rén zì duàn piāo líng fēn。
它时好载郁林归,只应片石销残恨。tā shí hǎo zài yù lín guī,zhǐ yīng piàn shí xiāo cán hèn。

杨柳枝

郑文焯

永丰坊畔翠双枝,和泪移来近玉墀。yǒng fēng fāng pàn cuì shuāng zhī,hé lèi yí lái jìn yù chí。
不是伤春词客在,故宫谁得妒腰肢。bù shì shāng chūn cí kè zài,gù gōng shuí dé dù yāo zhī。