古诗词

一萼红·春馀夏始,园卉向残,檐果垂熟,绿阴如梦,旧雨不来,即事和白石此解以寓兴。

郑文焯

晚帘阴。wǎn lián yīn。
又韶红换景,兰药已抽簪。yòu sháo hóng huàn jǐng,lán yào yǐ chōu zān。
芳援疏篱,珍丛叠架,天似残醉沈沈。fāng yuán shū lí,zhēn cóng dié jià,tiān shì cán zuì shěn shěn。
乍过雨、樱桃烂熟,款好语、檐际下幽禽。zhà guò yǔ yīng táo làn shú,kuǎn hǎo yǔ yán jì xià yōu qín。
旧赏林亭,俊游群屐,呼酒谁临。jiù shǎng lín tíng,jùn yóu qún jī,hū jiǔ shuí lín。
还念庾郎憔悴,托临江故宅,倦赋愁心。hái niàn yǔ láng qiáo cuì,tuō lín jiāng gù zhái,juàn fù chóu xīn。
蓱迹鸥轻,松巢鹤老,尘外吟境堪寻。píng jì ōu qīng,sōng cháo hè lǎo,chén wài yín jìng kān xún。
待新句、琅玕遍刻,有清籁、相和冷敲金。dài xīn jù láng gān biàn kè,yǒu qīng lài xiāng hé lěng qiāo jīn。
写入溪山画图,闭户云深。xiě rù xī shān huà tú,bì hù yún shēn。
郑文焯

郑文焯

郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。 郑文焯的作品>>

猜您喜欢

高阳台·园夜寒尊与彊老清话待月,溪堂有烟水苍茫之感,明日赋此索和。

郑文焯

连榻听松,过门看竹,相期放迹林峦。lián tà tīng sōng,guò mén kàn zhú,xiāng qī fàng jì lín luán。
一卧沧江,秋光几换颓颜。yī wò cāng jiāng,qiū guāng jǐ huàn tuí yán。
凄凄夜雨黄花泪,更为谁、弹满西阑。qī qī yè yǔ huáng huā lèi,gèng wèi shuí dàn mǎn xī lán。
恁销沈,玉海珊枝,不挂渔竿。nèn xiāo shěn,yù hǎi shān zhī,bù guà yú gān。
曾传交让池边树,有吴侨并宅,偕隐高闲。céng chuán jiāo ràng chí biān shù,yǒu wú qiáo bìng zhái,xié yǐn gāo xián。
片席鸥波,应通鹤梦清寒。piàn xí ōu bō,yīng tōng hè mèng qīng hán。
归云已是忘机地,漫醉抛、屋里青山。guī yún yǐ shì wàng jī dì,màn zuì pāo wū lǐ qīng shān。
最知心,斜月窥尊,长送君还。zuì zhī xīn,xié yuè kuī zūn,zhǎng sòng jūn hái。

满庭芳·新治西寮,岁晚叙意,辄题一解,时戊申十月。

郑文焯

邻寺霜钟,故城烟柳,旷如家住江村。lín sì shuāng zhōng,gù chéng yān liǔ,kuàng rú jiā zhù jiāng cūn。
半溪黄叶,老树自知门。bàn xī huáng yè,lǎo shù zì zhī mén。
胥宇还来旧燕,花落后为补巢痕。xū yǔ hái lái jiù yàn,huā luò hòu wèi bǔ cháo hén。
闲情有,白鸥留客,呼取隔篱尊。xián qíng yǒu,bái ōu liú kè,hū qǔ gé lí zūn。
楼台,谁是主,梦中槐蚁,总付秋魂。lóu tái,shuí shì zhǔ,mèng zhōng huái yǐ,zǒng fù qiū hún。
算扁舟身世,犹系吴根。suàn biǎn zhōu shēn shì,yóu xì wú gēn。
向晚青山更好,人外想,林屋风存。xiàng wǎn qīng shān gèng hǎo,rén wài xiǎng,lín wū fēng cún。
生涯托,幽居水竹,渔钓长儿孙。shēng yá tuō,yōu jū shuǐ zhú,yú diào zhǎng ér sūn。

月下笛·寒夜闻床下蟋蟀感矣。

郑文焯

落叶闲阶,秋声徇了,为谁吟苦。luò yè xián jiē,qiū shēng xùn le,wèi shuí yín kǔ。
霜蟾挂户。shuāng chán guà hù。
漏签迟、带愁度。lòu qiān chí dài chóu dù。
王孙已是无魂断,更何意、凄凉自语。wáng sūn yǐ shì wú hún duàn,gèng hé yì qī liáng zì yǔ。
正机丝泪织,辘轳肠转,耿耿残曙。zhèng jī sī lèi zhī,lù lú cháng zhuǎn,gěng gěng cán shǔ。
凝伫,寻秋处。níng zhù,xún qiū chù。
记斗草金笼,旧家儿女。jì dòu cǎo jīn lóng,jiù jiā ér nǚ。
闲情换日,岁寒时事如许。xián qíng huàn rì,suì hán shí shì rú xǔ。
虫天万感沈沈夜,忍重听、空帘暗雨。chóng tiān wàn gǎn shěn shěn yè,rěn zhòng tīng kōng lián àn yǔ。
漫怊怅,说与灯前事,梦也无据。màn chāo chàng,shuō yǔ dēng qián shì,mèng yě wú jù。

迷神引

郑文焯

看月开帘惊飞雨,万叶战秋红苦。kàn yuè kāi lián jīng fēi yǔ,wàn yè zhàn qiū hóng kǔ。
霜飙雁落,绕沧波路。shuāng biāo yàn luò,rào cāng bō lù。
一声声,催笳管,替人语。yī shēng shēng,cuī jiā guǎn,tì rén yǔ。
银烛金炉夜,梦何处?到此无聊地,旅魂阻。yín zhú jīn lú yè,mèng hé chù?dào cǐ wú liáo dì,lǚ hún zǔ。
眷想神京,缥缈非烟雾。juàn xiǎng shén jīng,piāo miǎo fēi yān wù。
对旧河山,新歌舞。duì jiù hé shān,xīn gē wǔ。
好天良夕,怪轻换华年柱。hǎo tiān liáng xī,guài qīng huàn huá nián zhù。
塞庭寒,江关暗,断钟鼓。sāi tíng hán,jiāng guān àn,duàn zhōng gǔ。
寂寞衰灯侧,空泪注。jì mò shuāi dēng cè,kōng lèi zhù。
苕苕云端隔,寄愁去。sháo sháo yún duān gé,jì chóu qù。

安公子

郑文焯

急雨惊鸣瓦,转檐风叶粉如洒。jí yǔ jīng míng wǎ,zhuǎn yán fēng yè fěn rú sǎ。
闭户青山飞不去,对沧洲屏画。bì hù qīng shān fēi bù qù,duì cāng zhōu píng huà。
换眼底衰红败翠供愁写。huàn yǎn dǐ shuāi hóng bài cuì gōng chóu xiě。
窥冷檠半落吟边灺。kuī lěng qíng bàn luò yín biān xiè。
正酒醒无寐,怊怅京书题罢。zhèng jiǔ xǐng wú mèi,chāo chàng jīng shū tí bà。
到此沈沈夜,为谁清泪如铅泻?梦想铜驼歌哭地,送西园车马。dào cǐ shěn shěn yè,wèi shuí qīng lèi rú qiān xiè?mèng xiǎng tóng tuó gē kū dì,sòng xī yuán chē mǎ。
叹去后阑干一霎花开谢,空怨啼望帝春魂化。tàn qù hòu lán gàn yī shà huā kāi xiè,kōng yuàn tí wàng dì chūn hún huà。
算岁寒南鹤,解道尧年旧话。suàn suì hán nán hè,jiě dào yáo nián jiù huà。

木兰花慢·己酉闰春,园梅盛开,时彊村翁以特徵不起,高卧空斋,因置酒招之,极意吟赏,有林下相从之乐,赋以见志。

郑文焯

闭门春不管,又何处放春来。bì mén chūn bù guǎn,yòu hé chù fàng chūn lái。
自卧雪西园,垂垂江树,空老莓苔。zì wò xuě xī yuán,chuí chuí jiāng shù,kōng lǎo méi tái。
徘徊冷香水驿,甚长安、花事等闲催。pái huái lěng xiāng shuǐ yì,shén zhǎng ān huā shì děng xián cuī。
欲把一枝寄与,好风吹向谁开。yù bǎ yī zhī jì yǔ,hǎo fēng chuī xiàng shuí kāi。
安排涧曲林隈。ān pái jiàn qū lín wēi。
寻蜡屐、荐吟杯。xún là jī jiàn yín bēi。
叹旧家红萼,几番羌管,摇落池台高怀。tàn jiù jiā hóng è,jǐ fān qiāng guǎn,yáo luò chí tái gāo huái。
岁寒共守,胜看人、调鼎费羹材。suì hán gòng shǒu,shèng kàn rén diào dǐng fèi gēng cái。
认取逋山斜,月莫教、鹤梦轻猜。rèn qǔ bū shān xié,yuè mò jiào hè mèng qīng cāi。

御街行·送春

郑文焯

谁家故苑东风,树楼阁、花深护。shuí jiā gù yuàn dōng fēng,shù lóu gé huā shēn hù。
惯将芳恨语流莺,不惜花枝高处。guàn jiāng fāng hèn yǔ liú yīng,bù xī huā zhī gāo chù。
那堪一夜,人闲春梦,百啭留难住。nà kān yī yè,rén xián chūn mèng,bǎi zhuàn liú nán zhù。
夕阳流水漂香去,残泪纷如絮。xī yáng liú shuǐ piāo xiāng qù,cán lèi fēn rú xù。
画阑十二可怜春,无奈借人歌舞。huà lán shí èr kě lián chūn,wú nài jiè rén gē wǔ。
黄昏易散,沈沈帘影,一片西山雨。huáng hūn yì sàn,shěn shěn lián yǐng,yī piàn xī shān yǔ。

高阳台·己酉重午西园饮席感怀

郑文焯

梅雨团金,兰风洒翠,吟觞又泛香蒲。méi yǔ tuán jīn,lán fēng sǎ cuì,yín shāng yòu fàn xiāng pú。
斗草阑干,馀薰更涤芳裾。dòu cǎo lán gàn,yú xūn gèng dí fāng jū。
宫魂枉续长生缕,误旧情、臂约红疏。gōng hún wǎng xù zhǎng shēng lǚ,wù jiù qíng bì yuē hóng shū。
感年光,明镜波心,不铸颜朱。gǎn nián guāng,míng jìng bō xīn,bù zhù yán zhū。
汨罗一片伤心碧,作中流箫鼓,遗恨江鱼。mì luó yī piàn shāng xīn bì,zuò zhōng liú xiāo gǔ,yí hèn jiāng yú。
清些难招,沈哀欲变吴歈。qīng xiē nán zhāo,shěn āi yù biàn wú yú。
江潭自古蛟龙恶,但怨魂、绿老汀菰。jiāng tán zì gǔ jiāo lóng è,dàn yuàn hún lǜ lǎo tīng gū。
镇销凝,节物凄凉,午醉谁扶。zhèn xiāo níng,jié wù qī liáng,wǔ zuì shuí fú。

鹧鸪天·见旧家楼上燕巢感忆

郑文焯

寂寞梁尘翠柳萦,隔花曾听下帘声。jì mò liáng chén cuì liǔ yíng,gé huā céng tīng xià lián shēng。
绸缪去补谁家屋,飘泊今怜故主情。chóu móu qù bǔ shuí jiā wū,piāo pō jīn lián gù zhǔ qíng。
泥堕处,旧闻筝。ní duò chù,jiù wén zhēng。
春风秋月总堪惊。chūn fēng qiū yuè zǒng kān jīng。
谢堂只是寻常见,未信巢林误此生。xiè táng zhǐ shì xún cháng jiàn,wèi xìn cháo lín wù cǐ shēng。

竹马子

郑文焯

寻桥柳荒泾,城芜古苑,去波孤艇。xún qiáo liǔ huāng jīng,chéng wú gǔ yuàn,qù bō gū tǐng。
见帆明渚鸟,镫昏驿树,岚光催暝。jiàn fān míng zhǔ niǎo,dèng hūn yì shù,lán guāng cuī míng。
陡觉画角生,哀秋声在,水际空离景。dǒu jué huà jiǎo shēng,āi qiū shēng zài,shuǐ jì kōng lí jǐng。
对此恋前游绕,回阑凭断,斜阳红冷。duì cǐ liàn qián yóu rào,huí lán píng duàn,xié yáng hóng lěng。
万感成幽阻,良辰易失,赏心难并。wàn gǎn chéng yōu zǔ,liáng chén yì shī,shǎng xīn nán bìng。
天涯顿雪双鬓。tiān yá dùn xuě shuāng bìn。
愁入西风凄哽。chóu rù xī fēng qī gěng。
但忆旧扇歌尘,小屏诗梦,人隔潇湘迥。dàn yì jiù shàn gē chén,xiǎo píng shī mèng,rén gé xiāo xiāng jiǒng。
尊前雁落,满目关山影。zūn qián yàn luò,mǎn mù guān shān yǐng。

阳台路·送客晚归城西陂揽景成咏

郑文焯

暮山远。mù shān yuǎn。
见倒空翠湿,云开萍面。jiàn dào kōng cuì shī,yún kāi píng miàn。
荡荒湾、雨气衰荷,秋在水灯红飐。dàng huāng wān yǔ qì shuāi hé,qiū zài shuǐ dēng hóng zhǎn。
愁杀渡江人,醉里解携,梦随波转。chóu shā dù jiāng rén,zuì lǐ jiě xié,mèng suí bō zhuǎn。
离声断。lí shēng duàn。
又暗催、湘弦鸿阵零乱。yòu àn cuī xiāng xián hóng zhèn líng luàn。
独绕横桥归路,澹一水、漂花旧苑。dú rào héng qiáo guī lù,dàn yī shuǐ piāo huā jiù yuàn。
片帆风影,尚映带、凭高阑槛。piàn fān fēng yǐng,shàng yìng dài píng gāo lán kǎn。
销魂又、寒林堕月,寂寞小城西畔。xiāo hún yòu hán lín duò yuè,jì mò xiǎo chéng xī pàn。
空帘卷。kōng lián juǎn。
乱虫天、如闻哀叹。luàn chóng tiān rú wén āi tàn。

八声甘州·江皋野宴重别龙马里叟

郑文焯

度高城、夕吹抵阳关,一声九迥肠。dù gāo chéng xī chuī dǐ yáng guān,yī shēng jiǔ jiǒng cháng。
正霜堤衰柳,烟汀堕蕙,梦落苍茫。zhèng shuāng dī shuāi liǔ,yān tīng duò huì,mèng luò cāng máng。
到此登临送远,揽景惜离觞。dào cǐ dēng lín sòng yuǎn,lǎn jǐng xī lí shāng。
满眼沧波泪,流尽三湘。mǎn yǎn cāng bō lèi,liú jǐn sān xiāng。
同是江湖蓬转,奈庾愁染鬓,空点吴霜。tóng shì jiāng hú péng zhuǎn,nài yǔ chóu rǎn bìn,kōng diǎn wú shuāng。
羡秋篷归钓,犹及著芙裳。xiàn qiū péng guī diào,yóu jí zhù fú shang。
想芳洲、蘋花自采,但寄情、鸥鹭莫相忘。xiǎng fāng zhōu píng huā zì cǎi,dàn jì qíng ōu lù mò xiāng wàng。
空凝伫,楚天孤雁,寂历南翔。kōng níng zhù,chǔ tiān gū yàn,jì lì nán xiáng。

兰陵王

郑文焯

垄楸直,西向鱼山更碧。lǒng qiū zhí,xī xiàng yú shān gèng bì。
残阳外衰草乱鸦,犹作苍茫阵云色。cán yáng wài shuāi cǎo luàn yā,yóu zuò cāng máng zhèn yún sè。
归魂念报国。guī hún niàn bào guó。
空识青蝇吊客。kōng shí qīng yíng diào kè。
英雄泪,长使满襟,花落荒丘委三尺。yīng xióng lèi,zhǎng shǐ mǎn jīn,huā luò huāng qiū wěi sān chǐ。
丰碑感陈迹。fēng bēi gǎn chén jì。
剩藓墨留铭,樵采分席。shèng xiǎn mò liú míng,qiáo cǎi fēn xí。
城南空见乌争食。chéng nán kōng jiàn wū zhēng shí。
嗟百战身世,一抷榛莽,邯郸今古梦里驿。jiē bǎi zhàn shēn shì,yī pī zhēn mǎng,hán dān jīn gǔ mèng lǐ yì。
眺风雨原北。tiào fēng yǔ yuán běi。
哀恻。āi cè。
古怀积。gǔ huái jī。
但乐府声流,旋凯歌寂,啼鸰夜月悲何极。dàn lè fǔ shēng liú,xuán kǎi gē jì,tí líng yè yuè bēi hé jí。
更玉树同壤,紫庭孤笛。gèng yù shù tóng rǎng,zǐ tíng gū dí。
千秋华表,有坠露、带恨滴。qiān qiū huá biǎo,yǒu zhuì lù dài hèn dī。

瑞鹤仙

郑文焯

桂丛香到枕。guì cóng xiāng dào zhěn。
渐透帘蛩语,凉烟催暝。jiàn tòu lián qióng yǔ,liáng yān cuī míng。
林容早霜近。lín róng zǎo shuāng jìn。
悄江天过雁,庭阶红冷。qiāo jiāng tiān guò yàn,tíng jiē hóng lěng。
重门夜迥,锁秋声、诗愁万顷。zhòng mén yè jiǒng,suǒ qiū shēng shī chóu wàn qǐng。
更冥冥、满地歌尘,拍遍画阑谁应。gèng míng míng mǎn dì gē chén,pāi biàn huà lán shuí yīng。
还听。hái tīng。
颓檐飞雨,乱叶昏灯,替人幽哽。tuí yán fēi yǔ,luàn yè hūn dēng,tì rén yōu gěng。
羁魂未醒。jī hún wèi xǐng。
奈犹是,去年病。nài yóu shì,qù nián bìng。
叹人闲有限,凄凉风物,偏与多情管领。tàn rén xián yǒu xiàn,qī liáng fēng wù,piān yǔ duō qíng guǎn lǐng。
莫吟残、镜里花枝,梦来照影。mò yín cán jìng lǐ huā zhī,mèng lái zhào yǐng。

拜星月慢秋夜闻笛和清真

郑文焯

润逼烟纱,凉添山枕,待月帘阴竹暗。rùn bī yān shā,liáng tiān shān zhěn,dài yuè lián yīn zhú àn。
笛语飘来,隔灯痕邻院。dí yǔ piāo lái,gé dēng hén lín yuàn。
怅流景,渐觉、银床玉簟疏冷,露叶霜花明烂。chàng liú jǐng,jiàn jué yín chuáng yù diàn shū lěng,lù yè shuāng huā míng làn。
照水秋魂,绕空廊谁见。zhào shuǐ qiū hún,rào kōng láng shuí jiàn。
镜屏中、尚识吴娘面。jìng píng zhōng shàng shí wú niáng miàn。
无人唱、暮雨清尊畔。wú rén chàng mù yǔ qīng zūn pàn。
莫问翠冶红骄,总行云催散。mò wèn cuì yě hóng jiāo,zǒng xíng yún cuī sàn。
燕重来、寂寞西风馆。yàn zhòng lái jì mò xī fēng guǎn。
年华泪、锦瑟闻长叹。nián huá lèi jǐn sè wén zhǎng tàn。
但梦地、百转飙轮,触回肠欲断。dàn mèng dì bǎi zhuǎn biāo lún,chù huí cháng yù duàn。