古诗词

彩云归九日城东亭登高

郑文焯

危亭锁翠倚崇冈。wēi tíng suǒ cuì yǐ chóng gāng。
带虚岚、故国斜阳。dài xū lán gù guó xié yáng。
看冷枫、暮色馀霞散,波路迥、暝入秋乡。kàn lěng fēng mù sè yú xiá sàn,bō lù jiǒng míng rù qiū xiāng。
更堪催、小城寒信,到西风雁行。gèng kān cuī xiǎo chéng hán xìn,dào xī fēng yàn xíng。
向此念、旧游天远,立尽昏黄。xiàng cǐ niàn jiù yóu tiān yuǎn,lì jǐn hūn huáng。
茫茫。máng máng。
登临百感,镇销凝、海涨尘荒。dēng lín bǎi gǎn,zhèn xiāo níng hǎi zhǎng chén huāng。
昨宵酒醒,何处残笛,又绕空梁。zuó xiāo jiǔ xǐng,hé chù cán dí,yòu rào kōng liáng。
甚百年、悲秋未了,只恁风物凄凉。shén bǎi nián bēi qiū wèi le,zhǐ nèn fēng wù qī liáng。
伤心是、簪到黄花,绿鬓先霜。shāng xīn shì zān dào huáng huā,lǜ bìn xiān shuāng。
郑文焯

郑文焯

郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。 郑文焯的作品>>

猜您喜欢

拜星月慢秋夜闻笛和清真

郑文焯

润逼烟纱,凉添山枕,待月帘阴竹暗。rùn bī yān shā,liáng tiān shān zhěn,dài yuè lián yīn zhú àn。
笛语飘来,隔灯痕邻院。dí yǔ piāo lái,gé dēng hén lín yuàn。
怅流景,渐觉、银床玉簟疏冷,露叶霜花明烂。chàng liú jǐng,jiàn jué yín chuáng yù diàn shū lěng,lù yè shuāng huā míng làn。
照水秋魂,绕空廊谁见。zhào shuǐ qiū hún,rào kōng láng shuí jiàn。
镜屏中、尚识吴娘面。jìng píng zhōng shàng shí wú niáng miàn。
无人唱、暮雨清尊畔。wú rén chàng mù yǔ qīng zūn pàn。
莫问翠冶红骄,总行云催散。mò wèn cuì yě hóng jiāo,zǒng xíng yún cuī sàn。
燕重来、寂寞西风馆。yàn zhòng lái jì mò xī fēng guǎn。
年华泪、锦瑟闻长叹。nián huá lèi jǐn sè wén zhǎng tàn。
但梦地、百转飙轮,触回肠欲断。dàn mèng dì bǎi zhuǎn biāo lún,chù huí cháng yù duàn。

踏莎行

郑文焯

曳柳蝉疏,黏莎萤小。yè liǔ chán shū,nián shā yíng xiǎo。
过云流响初鸿到。guò yún liú xiǎng chū hóng dào。
上灯花影隔窗深,下帘月气侵阶悄。shàng dēng huā yǐng gé chuāng shēn,xià lián yuè qì qīn jiē qiāo。
琴思吟销,茶香梦袅。qín sī yín xiāo,chá xiāng mèng niǎo。
露床滴翠凝清筱。lù chuáng dī cuì níng qīng xiǎo。
年光有味是新凉,不堪独夜悲秋早。nián guāng yǒu wèi shì xīn liáng,bù kān dú yè bēi qiū zǎo。

六丑·芙蓉谢后作

郑文焯

又年芳催老,悄立遍阑干危碧。yòu nián fāng cuī lǎo,qiāo lì biàn lán gàn wēi bì。
怨花后期,无言花暗泣,黦地谁惜?更洒黄昏雨,水环风佩,数断红消息。yuàn huā hòu qī,wú yán huā àn qì,yuè dì shuí xī?gèng sǎ huáng hūn yǔ,shuǐ huán fēng pèi,shù duàn hóng xiāo xī。
罗裳自染秋江色。luó shang zì rǎn qiū jiāng sè。
穗帐才遮,珠茵旋积。suì zhàng cái zhē,zhū yīn xuán jī。
盈盈,怎堪搴摘?只轻朱薄粉,愁上簪帻。yíng yíng,zěn kān qiān zhāi?zhǐ qīng zhū báo fěn,chóu shàng zān zé。
西园霜夕,照清池宴席。xī yuán shuāng xī,zhào qīng chí yàn xí。
步绮淩波地,成往迹。bù qǐ líng bō dì,chéng wǎng jì。
尊前换尽吟客。zūn qián huàn jǐn yín kè。
纵仙城梦见,玉颜非昔。zòng xiān chéng mèng jiàn,yù yán fēi xī。
钗钿坠似曾相识。chāi diàn zhuì shì céng xiāng shí。
终不向一镜东风媚晚,鬓边狼藉。zhōng bù xiàng yī jìng dōng fēng mèi wǎn,bìn biān láng jí。
飘零恨独在江国。piāo líng hèn dú zài jiāng guó。
怕旧题锦段重重泪,无人赠得。pà jiù tí jǐn duàn zhòng zhòng lèi,wú rén zèng dé。

雪梅香·亭皋见月旷然起故园之思

郑文焯

雨初歇,凭高极目送荒寒。yǔ chū xiē,píng gāo jí mù sòng huāng hán。
揽征蓬千里,烟光澹著愁颜。lǎn zhēng péng qiān lǐ,yān guāng dàn zhù chóu yán。
秋尽林皋到残月,夜明楼阁起虚澜。qiū jǐn lín gāo dào cán yuè,yè míng lóu gé qǐ xū lán。
雁声落,笛里人家,犹梦关山。yàn shēng luò,dí lǐ rén jiā,yóu mèng guān shān。
无端。wú duān。
换离景,一片伤心,画出应难。huàn lí jǐng,yī piàn shāng xīn,huà chū yīng nán。
水阔天低,望中故国云还。shuǐ kuò tiān dī,wàng zhōng gù guó yún hái。
乱叶从风诉飘泊,晚花凝露泪阑干。luàn yè cóng fēng sù piāo pō,wǎn huā níng lù lèi lán gàn。
归来后、满镜清霜,肠断谁看。guī lái hòu mǎn jìng qīng shuāng,cháng duàn shuí kàn。

踏莎行

郑文焯

树老知门,山寒近屋。shù lǎo zhī mén,shān hán jìn wū。
一年风物供吟足。yī nián fēng wù gōng yín zú。
秋声到地总无名,和愁题上阑干曲。qiū shēng dào dì zǒng wú míng,hé chóu tí shàng lán gàn qū。
梦换纱棂,吟残画烛。mèng huàn shā líng,yín cán huà zhú。
空阶雨断蛩声续。kōng jiē yǔ duàn qióng shēng xù。
霜前篱菊为谁黄,人闲秋鬓无重绿。shuāng qián lí jú wèi shuí huáng,rén xián qiū bìn wú zhòng lǜ。

夜半乐·秋尽夜闻雨有怀

郑文焯

暝寒中酒情味,江天漠漠,秋尽仍连雨。míng hán zhōng jiǔ qíng wèi,jiāng tiān mò mò,qiū jǐn réng lián yǔ。
绕旧绿阑干,觅愁无处。rào jiù lǜ lán gàn,mì chóu wú chù。
砌蛩乍咽,城乌旋起,满廊黄叶飘零。qì qióng zhà yàn,chéng wū xuán qǐ,mǎn láng huáng yè piāo líng。
散风还聚。sàn fēng hái jù。
背暗烛、敲帘作人语。bèi àn zhú qiāo lián zuò rén yǔ。
夜窗又到雁阵,独掩低帏,更添沈炷。yè chuāng yòu dào yàn zhèn,dú yǎn dī wéi,gèng tiān shěn zhù。
霜堞隐,羌笳凄凄危曙。shuāng dié yǐn,qiāng jiā qī qī wēi shǔ。
泪凝丛菊,魂萦蔓草,几回梦里登临,乱山歧路。lèi níng cóng jú,hún yíng màn cǎo,jǐ huí mèng lǐ dēng lín,luàn shān qí lù。
渺京国、苍茫见烟雾。miǎo jīng guó cāng máng jiàn yān wù。
此际追感,少日狂游,旧家歌舞。cǐ jì zhuī gǎn,shǎo rì kuáng yóu,jiù jiā gē wǔ。
念俊约,经时动离阻。niàn jùn yuē,jīng shí dòng lí zǔ。
恁萧条,空叹雪满梁园赋。nèn xiāo tiáo,kōng tàn xuě mǎn liáng yuán fù。
惊岁事、一卧沧江暮。jīng suì shì yī wò cāng jiāng mù。
画楼天远孤云去。huà lóu tiān yuǎn gū yún qù。

庆春宫·冬绪羁吟

郑文焯

红叶家林,苍烟邻寺,岁残未了秋声。hóng yè jiā lín,cāng yān lín sì,suì cán wèi le qiū shēng。
门柳鸦寒,庭莎蚕老,浸霜月气冥冥。mén liǔ yā hán,tíng shā cán lǎo,jìn shuāng yuè qì míng míng。
夜窗灯晕,镇摇落山川旧情。yè chuāng dēng yūn,zhèn yáo luò shān chuān jiù qíng。
伤心年事,何限繁华,不抵飘零。shāng xīn nián shì,hé xiàn fán huá,bù dǐ piāo líng。
追思结客幽并,连骑云骄,看剑星横。zhuī sī jié kè yōu bìng,lián qí yún jiāo,kàn jiàn xīng héng。
谁分萧条,哀时词赋,过江无泪堪倾。shuí fēn xiāo tiáo,āi shí cí fù,guò jiāng wú lèi kān qīng。
暮鸿天远,奈重拍燕歌自惊。mù hóng tiān yuǎn,nài zhòng pāi yàn gē zì jīng。
一生怊怅,拼与江南,空老兰成。yī shēng chāo chàng,pīn yǔ jiāng nán,kōng lǎo lán chéng。

雪梅香·梦半塘老人

郑文焯

影悽寂,虚梁落月暗惊逢。yǐng qī jì,xū liáng luò yuè àn jīng féng。
怅孤鸿天外,哀弦响绝秋空。chàng gū hóng tiān wài,āi xián xiǎng jué qiū kōng。
遗世高情谢猿鹤,过江馀泪送蛟龙。yí shì gāo qíng xiè yuán hè,guò jiāng yú lèi sòng jiāo lóng。
叙愁阔,少别千年,犹是匆匆。xù chóu kuò,shǎo bié qiān nián,yóu shì cōng cōng。
幽踪。yōu zōng。
旷延伫,薜雨萝烟,夜啸谁同。kuàng yán zhù,bì yǔ luó yān,yè xiào shuí tóng。
送客衰兰,漫悲旧曲回风。sòng kè shuāi lán,màn bēi jiù qū huí fēng。
故国伤心渺天北,暮云何意恋江东。gù guó shāng xīn miǎo tiān běi,mù yún hé yì liàn jiāng dōng。
沈沈恨、一枕关山,魂绕青枫。shěn shěn hèn yī zhěn guān shān,hún rào qīng fēng。

念奴娇·己酉除夕

郑文焯

夜阑酒醒,纵天涯,有梦无家归得。yè lán jiǔ xǐng,zòng tiān yá,yǒu mèng wú jiā guī dé。
三十年来,怊怅地,最是销魂今夕。sān shí nián lái,chāo chàng dì,zuì shì xiāo hún jīn xī。
旧沥梅灰,新笼竹火,节物供愁色。jiù lì méi huī,xīn lóng zhú huǒ,jié wù gōng chóu sè。
寒窗灯在,隔年红泪犹滴。hán chuāng dēng zài,gé nián hóng lèi yóu dī。
谁分有限生涯,伤心馀事,作江南词客。shuí fēn yǒu xiàn shēng yá,shāng xīn yú shì,zuò jiāng nán cí kè。
只道东风能换世,肠断故园消息。zhǐ dào dōng fēng néng huàn shì,cháng duàn gù yuán xiāo xī。
蛮雪零笺,燕尘衰帽,触绪增悽寂。mán xuě líng jiān,yàn chén shuāi mào,chù xù zēng qī jì。
朝来看镜,对花空笑头白。cháo lái kàn jìng,duì huā kōng xiào tóu bái。

石州慢·水边篱落忽见横枝病起寻春感时悽异

郑文焯

竹外横斜,犹是去年,春在江国。zhú wài héng xié,yóu shì qù nián,chūn zài jiāng guó。
垂垂雪老烟疏,一树暗催头白。chuí chuí xuě lǎo yān shū,yī shù àn cuī tóu bái。
西崦旧赏,总误天际轻阴,山桥谁倚伤心碧。xī yān jiù shǎng,zǒng wù tiān jì qīng yīn,shān qiáo shuí yǐ shāng xīn bì。
怊怅又黄昏,但诗痕愁觅。chāo chàng yòu huáng hūn,dàn shī hén chóu mì。
追忆。zhuī yì。
故宫春梦,点额人归,坠钿消息。gù gōng chūn mèng,diǎn é rén guī,zhuì diàn xiāo xī。
空有翠禽,啼恨花间曾识。kōng yǒu cuì qín,tí hèn huā jiān céng shí。
璚枝未寄,那更连雨凄寒,飘零不待南楼笛。qióng zhī wèi jì,nà gèng lián yǔ qī hán,piāo líng bù dài nán lóu dí。
绕树再来看,怨东风无力。rào shù zài lái kàn,yuàn dōng fēng wú lì。

念奴娇·友人见示江南春图兼寄金陵怀古之什感事因题

郑文焯

酒旗风影,漾回波,不断春愁千斛。jiǔ qí fēng yǐng,yàng huí bō,bù duàn chūn chóu qiān hú。
中有过江,名士泪,销得新亭一掬。zhōng yǒu guò jiāng,míng shì lèi,xiāo dé xīn tíng yī jū。
老子婆娑,英雄割据,莫举伤高目。lǎo zi pó suō,yīng xióng gē jù,mò jǔ shāng gāo mù。
江南春好,送人惟有哀曲。jiāng nán chūn hǎo,sòng rén wéi yǒu āi qū。
谁念玉尘风流,虚元谈未,了神州沈陆。shuí niàn yù chén fēng liú,xū yuán tán wèi,le shén zhōu shěn lù。
空吊金城衰柳色,依旧江潭悽绿。kōng diào jīn chéng shuāi liǔ sè,yī jiù jiāng tán qī lǜ。
故国鹃声,荒山龙气,终古苍黄局。gù guó juān shēng,huāng shān lóng qì,zhōng gǔ cāng huáng jú。
歌尘如梦,野花开遍陵谷。gē chén rú mèng,yě huā kāi biàn líng gǔ。

祭天神题归鹤图为彊村翁作

郑文焯

叹岁寒残雪谁堪语。tàn suì hán cán xuě shuí kān yǔ。
换苍苔、旧步荒江桥上路。huàn cāng tái jiù bù huāng jiāng qiáo shàng lù。
西园梦后重寻,剩有闲鸥侣。xī yuán mèng hòu zhòng xún,shèng yǒu xián ōu lǚ。
奈沧江照影依依,阶前舞。nài cāng jiāng zhào yǐng yī yī,jiē qián wǔ。
寂寞送、孤云去。jì mò sòng gū yún qù。
漫追惜、仙客归来误。màn zhuī xī xiān kè guī lái wù。
江山在,人物改,一霎成今古。jiāng shān zài,rén wù gǎi,yī shà chéng jīn gǔ。
念茫茫、虫沙陈迹,天海风声,独立斜阳,自断淩霄羽。niàn máng máng chóng shā chén jì,tiān hǎi fēng shēng,dú lì xié yáng,zì duàn líng xiāo yǔ。

满庭芳·庚戌除夜听雨守岁,有怀京师风物之盛,荏苒三十馀年,无一到眼,天时人事有足悲者,今夕何夕,不觉老怀之枨触也。

郑文焯

街鼓新雷,衣篝香雾,岁华销尽愁边。jiē gǔ xīn léi,yī gōu xiāng wù,suì huá xiāo jǐn chóu biān。
小城梅讯,春思破蛮笺。xiǎo chéng méi xùn,chūn sī pò mán jiān。
更听疏林过雨,寒宵伴孤鹤无眠。gèng tīng shū lín guò yǔ,hán xiāo bàn gū hè wú mián。
空赢得,屠苏饮分,一醉老来便。kōng yíng dé,tú sū yǐn fēn,yī zuì lǎo lái biàn。
悽然,催向晓,绿窗儿女,还拥灯前。qī rán,cuī xiàng xiǎo,lǜ chuāng ér nǚ,hái yōng dēng qián。
怕新披历日,惊换星躔。pà xīn pī lì rì,jīng huàn xīng chán。
长记神京瑞景,何时再,云物瞻天。zhǎng jì shén jīng ruì jǐng,hé shí zài,yún wù zhān tiān。
今休说,松风闭户,犹有著书年。jīn xiū shuō,sōng fēng bì hù,yóu yǒu zhù shū nián。

阳春曲忆梅西崦

郑文焯

晚来风,朝来雨,心事问春谁托。wǎn lái fēng,cháo lái yǔ,xīn shì wèn chūn shuí tuō。
一坞雪垂垂,西崦路、梦地经惯被花觉。yī wù xuě chuí chuí,xī yān lù mèng dì jīng guàn bèi huā jué。
暝寒犹恶。míng hán yóu è。
看未足、野桥疏萼。kàn wèi zú yě qiáo shū è。
须信旧识青山,胜伤春、等闲篱落。xū xìn jiù shí qīng shān,shèng shāng chūn děng xián lí luò。
记歌绕珍丛,行云暮。jì gē rào zhēn cóng,xíng yún mù。
曾倚竹、空怜翠薄。céng yǐ zhú kōng lián cuì báo。
而今遗芳独坐,怨书期、诉与辽鹤。ér jīn yí fāng dú zuò,yuàn shū qī sù yǔ liáo hè。
扁舟奈有素约。biǎn zhōu nài yǒu sù yuē。
怕笛里、江城萧索。pà dí lǐ jiāng chéng xiāo suǒ。
待扶醉、满把东风影,沈沈夜酌。dài fú zuì mǎn bǎ dōng fēng yǐng,shěn shěn yè zhuó。

阳春曲春江题梦

郑文焯

绮罗丛,芳菲节,春到梦中乡国。qǐ luó cóng,fāng fēi jié,chūn dào mèng zhōng xiāng guó。
凝澹画楼人,行云断、翠袖重倚暮寒恻。níng dàn huà lóu rén,xíng yún duàn cuì xiù zhòng yǐ mù hán cè。
几年相忆、曾醉蹋、凤城灯夕。jǐ nián xiāng yì céng zuì tà fèng chéng dēng xī。
谁念系月黏花,仗东风、总愁无力。shuí niàn xì yuè nián huā,zhàng dōng fēng zǒng chóu wú lì。
怅流水钿车,繁华地。chàng liú shuǐ diàn chē,fán huá dì。
空冷落、珠尘绮席。kōng lěng luò zhū chén qǐ xí。
天涯伤春不见,剪梅枝、怨寄遥驿。tiān yá shāng chūn bù jiàn,jiǎn méi zhī yuàn jì yáo yì。
凭阑对此叹息。píng lán duì cǐ tàn xī。
更泪尽、离亭残笛。gèng lèi jǐn lí tíng cán dí。
看归雁、更带冥冥雨,西山自碧。kàn guī yàn gèng dài míng míng yǔ,xī shān zì bì。