古诗词

浣溪沙·闻雨忆山中春事

郑文焯

旧泊湖亭唱蹋莎,暗香添酒泪添波,两山愁捐镜中螺。jiù pō hú tíng chàng tà shā,àn xiāng tiān jiǔ lèi tiān bō,liǎng shān chóu juān jìng zhōng luó。
莫待登临伤往事,更无哀乐费清歌,一年风雨为春多。mò dài dēng lín shāng wǎng shì,gèng wú āi lè fèi qīng gē,yī nián fēng yǔ wèi chūn duō。
郑文焯

郑文焯

郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。 郑文焯的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·甲辰仲夏,半塘老人过江访旧,重会吴皋,感遇成歌,以致言叹不足之意。

郑文焯

小山丛桂,问淹留,何意空歌招隐。xiǎo shān cóng guì,wèn yān liú,hé yì kōng gē zhāo yǐn。
自见淮南,佳客散,鸡犬都沾仙分。zì jiàn huái nán,jiā kè sàn,jī quǎn dōu zhān xiān fēn。
碧海三尘,白云孤抱,不羡灵飞景。bì hǎi sān chén,bái yún gū bào,bù xiàn líng fēi jǐng。
仙才谁惜,世闲空舐丹鼎。xiān cái shuí xī,shì xián kōng shì dān dǐng。
我亦大鹤天边,数峰危啸,一觉松风枕。wǒ yì dà hè tiān biān,shù fēng wēi xiào,yī jué sōng fēng zhěn。
三十六鸥盟未远,独立沧江秋影。sān shí liù ōu méng wèi yuǎn,dú lì cāng jiāng qiū yǐng。
词赋哀时,湖山送老,吟望吴枫冷。cí fù āi shí,hú shān sòng lǎo,yín wàng wú fēng lěng。
梅根重醉,旧狂清事能领。méi gēn zhòng zuì,jiù kuáng qīng shì néng lǐng。

鹧鸪天·胥口是范蠡从入五湖处,秋夕览古有怀。

郑文焯

云物凄清秋满湖,遗愁梦落故宫梧。yún wù qī qīng qiū mǎn hú,yí chóu mèng luò gù gōng wú。
西江终古无情碧,送了鸱夷便沼吴。xī jiāng zhōng gǔ wú qíng bì,sòng le chī yí biàn zhǎo wú。
烟草迥,水禽呼。yān cǎo jiǒng,shuǐ qín hū。
越溪寒雨战菰蒲。yuè xī hán yǔ zhàn gū pú。
扁舟赚得西施去,枉费良金写作图。biǎn zhōu zhuàn dé xī shī qù,wǎng fèi liáng jīn xiě zuò tú。

高阳台

郑文焯

灯市星阑,桥浜雪老,伤春倦赋登临。dēng shì xīng lán,qiáo bāng xuě lǎo,shāng chūn juàn fù dēng lín。
旧燕重逢,十年犹自巢林。jiù yàn zhòng féng,shí nián yóu zì cháo lín。
渡江柳眼青如许,见故人、江上愁心。dù jiāng liǔ yǎn qīng rú xǔ,jiàn gù rén jiāng shàng chóu xīn。
感前尘,珠箔寒飘,镜缕颓侵。gǎn qián chén,zhū bó hán piāo,jìng lǚ tuí qīn。
东风又绿离忧草,记捐芳楚佩,题泪吴襟。dōng fēng yòu lǜ lí yōu cǎo,jì juān fāng chǔ pèi,tí lèi wú jīn。
梦冷铜驼,可怜人事俱沉。mèng lěng tóng tuó,kě lián rén shì jù chén。
五湖未了扁舟兴,怕乱愁、还比花深。wǔ hú wèi le biǎn zhōu xīng,pà luàn chóu hái bǐ huā shēn。
掩园扉,行药归来,一枕春阴。yǎn yuán fēi,xíng yào guī lái,yī zhěn chūn yīn。

鹧鸪天

郑文焯

细语檐禽破晓霏,竹声凉翠梦先知。xì yǔ yán qín pò xiǎo fēi,zhú shēng liáng cuì mèng xiān zhī。
酒醒一枕红兰泪,染取蛮笺剩写诗。jiǔ xǐng yī zhěn hóng lán lèi,rǎn qǔ mán jiān shèng xiě shī。
幽事浅,世情稀。yōu shì qiǎn,shì qíng xī。
闲花飞尽见高枝。xián huā fēi jǐn jiàn gāo zhī。
一春雨横风狂过,绿遍池塘无是非。yī chūn yǔ héng fēng kuáng guò,lǜ biàn chí táng wú shì fēi。

清平乐

郑文焯

旧寒如水,波织帘花碎。jiù hán rú shuǐ,bō zhī lián huā suì。
小雨樱桃红涨地,犹是去年天气。xiǎo yǔ yīng táo hóng zhǎng dì,yóu shì qù nián tiān qì。
贪眠笑比吴蚕,东风醒醉长兼,判却一春怊怅,为谁肠断江南。tān mián xiào bǐ wú cán,dōng fēng xǐng zuì zhǎng jiān,pàn què yī chūn chāo chàng,wèi shuí cháng duàn jiāng nán。

二郎神和湘绮翁西安北苑题壁

郑文焯

夕阳旧苑,又过客、曼歌离黍。xī yáng jiù yuàn,yòu guò kè màn gē lí shǔ。
想云近仙居,香昏龙气,空锁千门榜署。xiǎng yún jìn xiān jū,xiāng hūn lóng qì,kōng suǒ qiān mén bǎng shǔ。
漫说长安,堪西笑尽,梦逐京尘飞去。màn shuō zhǎng ān,kān xī xiào jǐn,mèng zhú jīng chén fēi qù。
嗟殿柳、燕归宫槐,蝉断暗闻铃语。jiē diàn liǔ yàn guī gōng huái,chán duàn àn wén líng yǔ。
前度。qián dù。
画轮移雉,玉阶班鹭。huà lún yí zhì,yù jiē bān lù。
看地转天回,终南古黛,不减西山翠妩。kàn dì zhuǎn tiān huí,zhōng nán gǔ dài,bù jiǎn xī shān cuì wǔ。
汉月悬秋,秦云媚晚,销得楚狂题句。hàn yuè xuán qiū,qín yún mèi wǎn,xiāo dé chǔ kuáng tí jù。
但暗忆、彩笔曾干,气象白头非故。dàn àn yì cǎi bǐ céng gàn,qì xiàng bái tóu fēi gù。

一萼红·春馀夏始,园卉向残,檐果垂熟,绿阴如梦,旧雨不来,即事和白石此解以寓兴。

郑文焯

晚帘阴。wǎn lián yīn。
又韶红换景,兰药已抽簪。yòu sháo hóng huàn jǐng,lán yào yǐ chōu zān。
芳援疏篱,珍丛叠架,天似残醉沈沈。fāng yuán shū lí,zhēn cóng dié jià,tiān shì cán zuì shěn shěn。
乍过雨、樱桃烂熟,款好语、檐际下幽禽。zhà guò yǔ yīng táo làn shú,kuǎn hǎo yǔ yán jì xià yōu qín。
旧赏林亭,俊游群屐,呼酒谁临。jiù shǎng lín tíng,jùn yóu qún jī,hū jiǔ shuí lín。
还念庾郎憔悴,托临江故宅,倦赋愁心。hái niàn yǔ láng qiáo cuì,tuō lín jiāng gù zhái,juàn fù chóu xīn。
蓱迹鸥轻,松巢鹤老,尘外吟境堪寻。píng jì ōu qīng,sōng cháo hè lǎo,chén wài yín jìng kān xún。
待新句、琅玕遍刻,有清籁、相和冷敲金。dài xīn jù láng gān biàn kè,yǒu qīng lài xiāng hé lěng qiāo jīn。
写入溪山画图,闭户云深。xiě rù xī shān huà tú,bì hù yún shēn。

满江红

郑文焯

竹隔桥南,有竹里、人家小葺。zhú gé qiáo nán,yǒu zhú lǐ rén jiā xiǎo qì。
依约似,浣花门径,数椽幽僻。yī yuē shì,huàn huā mén jìng,shù chuán yōu pì。
居近梅家西市隐,补吟桂树东城植。jū jìn méi jiā xī shì yǐn,bǔ yín guì shù dōng chéng zhí。
念岁寒,何意老江村,今非昔。niàn suì hán,hé yì lǎo jiāng cūn,jīn fēi xī。
怀旧隐,三高宅,空遐慕,五噫客。huái jiù yǐn,sān gāo zhái,kōng xiá mù,wǔ yī kè。
叹百年,枯菀一般陈迹。tàn bǎi nián,kū wǎn yī bān chén jì。
归燕犹寻斜日垒,闲鸥且占沧波席。guī yàn yóu xún xié rì lěi,xián ōu qiě zhàn cāng bō xí。
待到门,春涨棹歌来,渔榔集。dài dào mén,chūn zhǎng zhào gē lái,yú láng jí。

法曲献仙音·园居春尽病起闻雨述怀

郑文焯

诗骨裁花,酒香行药,径曲苍苔埋步。shī gǔ cái huā,jiǔ xiāng xíng yào,jìng qū cāng tái mái bù。
暗烛吹烟,冷篝销雪,愔愔晚寒帘户。àn zhú chuī yān,lěng gōu xiāo xuě,yīn yīn wǎn hán lián hù。
甚梦也和天瘦,空阶夜还雨。shén mèng yě hé tiān shòu,kōng jiē yè hái yǔ。
悄吟绪,占吴根、小城一角,墙柳外、依约远山黛妩。qiāo yín xù,zhàn wú gēn xiǎo chéng yī jiǎo,qiáng liǔ wài yī yuē yuǎn shān dài wǔ。
絮卷陌尘飞,放东风、莺燕无主。xù juǎn mò chén fēi,fàng dōng fēng yīng yàn wú zhǔ。
故国楼台。gù guó lóu tái。
映沧波、空剩歌舞,怕雕阑都换,更倚伤春高处。yìng cāng bō kōng shèng gē wǔ,pà diāo lán dōu huàn,gèng yǐ shāng chūn gāo chù。

鹧鸪天

郑文焯

水竹依稀濠上园,苍烟五亩绝尘喧。shuǐ zhú yī xī háo shàng yuán,cāng yān wǔ mǔ jué chén xuān。
半床落叶书连屋,一雨飘花船到门。bàn chuáng luò yè shū lián wū,yī yǔ piāo huā chuán dào mén。
寒事早,恋清尊。hán shì zǎo,liàn qīng zūn。
狸奴长伴夜毡温。lí nú zhǎng bàn yè zhān wēn。
老来睡味甜于蜜,烂嚼梅花是梦痕。lǎo lái shuì wèi tián yú mì,làn jué méi huā shì mèng hén。

西子妆慢

郑文焯

山送月来,水漂花出,一片吴墟焦土。shān sòng yuè lái,shuǐ piāo huā chū,yī piàn wú xū jiāo tǔ。
坡陀衰草下牛羊,镇苍凉、废谯沈鼓。pō tuó shuāi cǎo xià niú yáng,zhèn cāng liáng fèi qiáo shěn gǔ。
青芜漫赋。qīng wú màn fù。
叹残霸、都倾一顾。tàn cán bà dōu qīng yī gù。
话遗尘、有故宫归燕,伤心高处。huà yí chén yǒu gù gōng guī yàn,shāng xīn gāo chù。
登临阻。dēng lín zǔ。
玉槛瑶梯,梦断香屧步。yù kǎn yáo tī,mèng duàn xiāng xiè bù。
只馀秋色过墙来,做愁颦、岫眉当户。zhǐ yú qiū sè guò qiáng lái,zuò chóu pín xiù méi dāng hù。
霜笳暗度。shuāng jiā àn dù。
恁吹彻、觚棱无主。nèn chuī chè gū léng wú zhǔ。
剩荒丘,夜夜啼乌更苦。shèng huāng qiū,yè yè tí wū gèng kǔ。

锦帆泾

郑文焯

一濠剩绿,有当年、西子淩波尘影。yī háo shèng lǜ,yǒu dāng nián xī zi líng bō chén yǐng。
分得香溪三尺玉,曾试春风宫锦。fēn dé xiāng xī sān chǐ yù,céng shì chūn fēng gōng jǐn。
仙步翩鸿,艳歌浮鹢,转烛空明镜。xiān bù piān hóng,yàn gē fú yì,zhuǎn zhú kōng míng jìng。
漂花暮水,绕城犹作荒哽。piāo huā mù shuǐ,rào chéng yóu zuò huāng gěng。
休问金姆桥边,沧波故苑,游鹿苔蹊冷。xiū wèn jīn mǔ qiáo biān,cāng bō gù yuàn,yóu lù tái qī lěng。
越网千丝肠共断,输与菱娃烟艇。yuè wǎng qiān sī cháng gòng duàn,shū yǔ líng wá yān tǐng。
疏蓼栖。shū liǎo qī。
霜,衰荷战雨,门外秋光迥。shuāng,shuāi hé zhàn yǔ,mén wài qiū guāng jiǒng。
渔矶分席,隔篱时唤清饮。yú jī fēn xí,gé lí shí huàn qīng yǐn。

小重山令

郑文焯

一雨添花作地衣,伤春春不见,梦依稀。yī yǔ tiān huā zuò dì yī,shāng chūn chūn bù jiàn,mèng yī xī。
吴蚕犹续去年丝,相思老,休织断肠词。wú cán yóu xù qù nián sī,xiāng sī lǎo,xiū zhī duàn cháng cí。
酒醒昔游非,西园题恨处,几斜晖。jiǔ xǐng xī yóu fēi,xī yuán tí hèn chù,jǐ xié huī。
扁舟心事白鸥知,清风过,长扫竹间扉。biǎn zhōu xīn shì bái ōu zhī,qīng fēng guò,zhǎng sǎo zhú jiān fēi。

惜红衣·中秋夜,彊村翁蹋月见过,秋花宛娈,襟韵清浃,因和白石自制无射宫一曲兼寄伯宛舍人沪上。

郑文焯

醉枕销凉,吟笺度日,枉抛心力。zuì zhěn xiāo liáng,yín jiān dù rì,wǎng pāo xīn lì。
洒袂清风,苔扉款深碧。sǎ mèi qīng fēng,tái fēi kuǎn shēn bì。
凉蟾似水,还解伴、江城秋客。liáng chán shì shuǐ,hái jiě bàn jiāng chéng qiū kè。
沈寂,留坐桂丛,忆年时游息。shěn jì,liú zuò guì cóng,yì nián shí yóu xī。
萧条巷陌,踏叶回廊,题愁乱红藉。xiāo tiáo xiàng mò,tà yè huí láng,tí chóu luàn hóng jí。
相思梦老海国,望云北。xiāng sī mèng lǎo hǎi guó,wàng yún běi。
料得旧盟鸥鹭,省惯倦游来历。liào dé jiù méng ōu lù,shěng guàn juàn yóu lái lì。
奈后逢良夜,空照屋梁颜色。nài hòu féng liáng yè,kōng zhào wū liáng yán sè。

惜红衣

郑文焯

别梦催秋,游情展日,倦吟馀力。bié mèng cuī qiū,yóu qíng zhǎn rì,juàn yín yú lì。
听雨残尊,檐花泛湘碧。tīng yǔ cán zūn,yán huā fàn xiāng bì。
书期间阻,空伫想、淞滨幽客。shū qī jiān zǔ,kōng zhù xiǎng sōng bīn yōu kè。
音寂,江燕晚栖,觅巢林休息。yīn jì,jiāng yàn wǎn qī,mì cháo lín xiū xī。
京尘故陌,满眼骄云,诗狂久声藉。jīng chén gù mò,mǎn yǎn jiāo yún,shī kuáng jiǔ shēng jí。
飘零恨似去国,旷南北。piāo líng hèn shì qù guó,kuàng nán běi。
可忆乱离山水,老境不堪重历。kě yì luàn lí shān shuǐ,lǎo jìng bù kān zhòng lì。
算压装缃素,添作一江行色。suàn yā zhuāng xiāng sù,tiān zuò yī jiāng xíng sè。
2261234567»