古诗词

水龙吟·送秋

郑文焯

故国从此无花,可怜秋尽谁家苑。gù guó cóng cǐ wú huā,kě lián qiū jǐn shuí jiā yuàn。
连城江气,伤心一白,飞蓬梦远。lián chéng jiāng qì,shāng xīn yī bái,fēi péng mèng yuǎn。
鹤老云孤,虫悽天瘦,岁寒空恋。hè lǎo yún gū,chóng qī tiān shòu,suì hán kōng liàn。
怪西风容易,者般摇落,争留待东风转。guài xī fēng róng yì,zhě bān yáo luò,zhēng liú dài dōng fēng zhuǎn。
不信江南肠断,放哀歌、楚声先变。bù xìn jiāng nán cháng duàn,fàng āi gē chǔ shēng xiān biàn。
山川犹是,英雄安在,登临恨晚。shān chuān yóu shì,yīng xióng ān zài,dēng lín hèn wǎn。
野戍残燐,江烽危照,苍茫望眼。yě shù cán lín,jiāng fēng wēi zhào,cāng máng wàng yǎn。
但愁波,到海何人,借与快并刀剪。dàn chóu bō,dào hǎi hé rén,jiè yǔ kuài bìng dāo jiǎn。
郑文焯

郑文焯

郑文焯(1856~1918)晚清官员、词人。字俊臣,号小坡,又号叔问,晚号鹤、鹤公、鹤翁、鹤道人,别署冷红词客,尝梦游石芝崦,见素鹤翔于云间,因自号石芝崦主及大鹤山人,奉天铁岭(今属辽宁)人,隶正黄旗汉军籍,而托为郑康成裔,自称高密郑氏。光绪举人,曾任内阁中书,后旅居苏州。工诗词,通音律,擅书画,懂医道,长于金石古器之鉴,而以词人著称于世,其词多表现对清王朝覆灭的悲痛,所著有《大鹤山房全集》。 郑文焯的作品>>

猜您喜欢

闻雁

郑文焯

秋水渺无极,愁尽送白云。qiū shuǐ miǎo wú jí,chóu jǐn sòng bái yún。
西风何太急,北客独先闻。xī fēng hé tài jí,běi kè dú xiān wén。
旅梦苍烟寺,樵歌黄叶坟。lǚ mèng cāng yān sì,qiáo gē huáng yè fén。
江南鲜矰缴,雨夜尚呼群。jiāng nán xiān zēng jiǎo,yǔ yè shàng hū qún。