古诗词

红窗迥

无名氏

情欲消亡,脱了根尘。qíng yù xiāo wáng,tuō le gēn chén。
乐虚恬淡崇真。lè xū tián dàn chóng zhēn。
形如野鹤,性似孤云。xíng rú yě hè,xìng shì gū yún。
到处为家,风为伴,月为邻。dào chù wèi jiā,fēng wèi bàn,yuè wèi lín。
住世无心,异俗超群。zhù shì wú xīn,yì sú chāo qún。
握玄机、哩啰哩仑。wò xuán jī lī luō lī lún。
省一点颜貌常新。shěng yī diǎn yán mào cháng xīn。
得至真功,全真行,侍真君。dé zhì zhēn gōng,quán zhēn xíng,shì zhēn jūn。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。