古诗词

行香子·原误作南香子

无名氏

一个苍蝇,飞入腥盆。yī gè cāng yíng,fēi rù xīng pén。
顾甜时、直入中心去,忘了抬身。gù tián shí zhí rù zhōng xīn qù,wàng le tái shēn。
沾其足,沾其翅,丧其形。zhān qí zú,zhān qí chì,sàng qí xíng。
我好嗟吁,怎不动心。wǒ hǎo jiē xū,zěn bù dòng xīn。
甜中有苦,福内灾生。tián zhōng yǒu kǔ,fú nèi zāi shēng。
既知滋味,便好抽身。jì zhī zī wèi,biàn hǎo chōu shēn。
你好不惺惺,不伶俐,一个大苍蝇。nǐ hǎo bù xīng xīng,bù líng lì,yī gè dà cāng yíng。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。