古诗词

沁园春

无名氏

切劝学人,悟取灵台,休得外求。qiè quàn xué rén,wù qǔ líng tái,xiū dé wài qiú。
这天机玄妙,非容易,与君今日,细说根由。zhè tiān jī xuán miào,fēi róng yì,yǔ jūn jīn rì,xì shuō gēn yóu。
没口婆婆,偏能言语,没脚童儿,擅蹴戏球。méi kǒu pó pó,piān néng yán yǔ,méi jiǎo tóng ér,shàn cù xì qiú。
真消息,见云埋玉洞,月照金楼。zhēn xiāo xī,jiàn yún mái yù dòng,yuè zhào jīn lóu。
有谁似我能修。yǒu shuí shì wǒ néng xiū。
把狮子擒来变作牛。bǎ shī zi qín lái biàn zuò niú。
向黄河浪里翻筋斗。xiàng huáng hé làng lǐ fān jīn dòu。
太阳宫里,捉住猕猴。tài yáng gōng lǐ,zhuō zhù mí hóu。
白雪花开,青云子结,占得玄关第一筹。bái xuě huā kāi,qīng yún zi jié,zhàn dé xuán guān dì yī chóu。
仙宫舍,跨骊龙归去,永玩瀛洲。xiān gōng shě,kuà lí lóng guī qù,yǒng wán yíng zhōu。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。