古诗词

沁园春

无名氏

不喜轻裘,布衣芒履,任春与秋。bù xǐ qīng qiú,bù yī máng lǚ,rèn chūn yǔ qiū。
傍人笑我生涯拙,尘寰碌碌,毕竟何求。bàng rén xiào wǒ shēng yá zhuō,chén huán lù lù,bì jìng hé qiú。
物外蓬瀛,壶中方寸,论此宗风没价酬。wù wài péng yíng,hú zhōng fāng cùn,lùn cǐ zōng fēng méi jià chóu。
谁知道,无为快乐,不羡王侯。shuí zhī dào,wú wèi kuài lè,bù xiàn wáng hóu。
多谋转使多愁。duō móu zhuǎn shǐ duō chóu。
恰似吞他名利钩。qià shì tūn tā míng lì gōu。
看日前些子升沉事,把天机丧尽,不肯抽头。kàn rì qián xiē zi shēng chén shì,bǎ tiān jī sàng jǐn,bù kěn chōu tóu。
蜂为花忙,蛾因灯逝,只恁迷前忘后忧。fēng wèi huā máng,é yīn dēng shì,zhǐ nèn mí qián wàng hòu yōu。
嗟身事,庄周蝶梦,蝶梦庄周。jiē shēn shì,zhuāng zhōu dié mèng,dié mèng zhuāng zhōu。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。