古诗词

沁园春

无名氏

瑞雪长空,布满周天,色似银。ruì xuě zhǎng kōng,bù mǎn zhōu tiān,sè shì yín。
况此物不论贫富,应无深远,触处皆均。kuàng cǐ wù bù lùn pín fù,yīng wú shēn yuǎn,chù chù jiē jūn。
片片不教尘污,落处冥冥不听声。piàn piàn bù jiào chén wū,luò chù míng míng bù tīng shēng。
江天静,见天华宇宙,景物皆新。jiāng tiān jìng,jiàn tiān huá yǔ zhòu,jǐng wù jiē xīn。
教人蓦地欢欣。jiào rén mò dì huān xīn。
似一派银河彻底清。shì yī pài yín hé chè dǐ qīng。
聚时节如铺玉,散来后,无迹无影无形。jù shí jié rú pù yù,sàn lái hòu,wú jì wú yǐng wú xíng。
此是天机真造化,一比寻常假造成。cǐ shì tiān jī zhēn zào huà,yī bǐ xún cháng jiǎ zào chéng。
阴消尽,待三阳数足,别换新春。yīn xiāo jǐn,dài sān yáng shù zú,bié huàn xīn chūn。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。