古诗词

玉楼春·赠磻溪张先生

马钰

元阳烹炼金光阙。yuán yáng pēng liàn jīn guāng quē。
不使暗魔来盗窃。bù shǐ àn mó lái dào qiè。
常持清净有功能,永结神丹无漏泄。cháng chí qīng jìng yǒu gōng néng,yǒng jié shén dān wú lòu xiè。
闲心一片如冰雪。xián xīn yī piàn rú bīng xuě。
自有长生无夜月。zì yǒu zhǎng shēng wú yè yuè。
盖因离坎虎龙调,消尽我人猿马歇。gài yīn lí kǎn hǔ lóng diào,xiāo jǐn wǒ rén yuán mǎ xiē。

马钰

马钰,道教支脉全真道祖师,江苏常州人。家富,弱冠能诗,擅民族舞。马丹阳生于金天辅六年(1122年),从小聪明耿直,金天会年间中进士,被派往本军(军为行政设置,相当于市、县)做官,掌管吏、户、礼、兵、刑、工等各项工作。后因看不惯官场中尔虞我诈的风气,弃官学道,改名钰,自号丹阳,法名玄宝。大定年间师傅王重阳仙逝以后,马丹阳守墓三年,继续闭关修炼。后来道成东归路经福山芝阳山,选钟南山一峰下的芝阳洞,四周修筑围墙作为修炼道场,为“北七真”之一。元世祖至元六年(公元1269)赠为“丹阳抱一无为真人”。世称“丹阳真人”。以修炼、传承他的教理、思想为主的门人派别称为全真遇仙派,简称遇仙派。 重阳祖师将羽化之时,告丹阳留世语:“丹阳已得道,长真已知道。吾无虑矣!长生、长春则犹未也,长春所学一听丹阳,命长真当管长生。后重阳祖师羽化于夷门,心丧三年,默坐环堵。” 马丹阳悟道神速,《盘山录》说:丹阳真人以悟生死而了道速,其旨如何?答云:修行之人,当观此身如一死囚,牵挽入市,步步近死,以死为念事事割弃,虽有声色景物纷华,周匝围绕,目无所见,耳无所闻,念念尽忘,此身亦舍,何况其他?以此炼心,故见功疾。邱长春言,马丹阳证道费时三年,谭长真五年,刘长生七年,邱自己则费时十七八年。 马丹阳继承重阳性命双修理论,以清静无为而定全真修炼风貌,以心合性,以神气释性命而终以静净无为统道。弟子极多,著名者十人,弟子李守宁为元初四大高道之一。著有《神光璨》、《洞玄金玉集》等 。 马钰的作品>>

猜您喜欢

探春令·赠王知玄

马钰

洞天几阵清清雨。dòng tiān jǐ zhèn qīng qīng yǔ。
遥指琼林堪睹。yáo zhǐ qióng lín kān dǔ。
一条玉杖,随行探得,性内金莲吐。yī tiáo yù zhàng,suí xíng tàn dé,xìng nèi jīn lián tǔ。
婴娇女姹来相聚。yīng jiāo nǚ chà lái xiāng jù。
更有真龙虎。gèng yǒu zhēn lóng hǔ。
自然显出,祥光覆载,一个灵明主。zì rán xiǎn chū,xiáng guāng fù zài,yī gè líng míng zhǔ。

望蓬莱

马钰

修大道,何必住深山。xiū dà dào,hé bì zhù shēn shān。
混俗和光都看破,万千尘冗不相干。hùn sú hé guāng dōu kàn pò,wàn qiān chén rǒng bù xiāng gàn。
别有一般般。bié yǒu yī bān bān。
马风子,闲里更寻闲。mǎ fēng zi,xián lǐ gèng xún xián。
见个木牛哮吼走,路逢石女笑痴顽。jiàn gè mù niú xiāo hǒu zǒu,lù féng shí nǚ xiào chī wán。
喝去入长安。hē qù rù zhǎng ān。

望蓬莱

马钰

外颠倒,爱欲似冤雠。wài diān dào,ài yù shì yuān chóu。
富贵荣华都不顾,人情浓处急抽头。fù guì róng huá dōu bù gù,rén qíng nóng chù jí chōu tóu。
物外做持修。wù wài zuò chí xiū。
内颠倒,真火戏清流。nèi diān dào,zhēn huǒ xì qīng liú。
六月降霜麻麦秀,三冬时雨润丹丘。liù yuè jiàng shuāng má mài xiù,sān dōng shí yǔ rùn dān qiū。
云步访瀛洲。yún bù fǎng yíng zhōu。

望蓬莱

马钰

寻大道,不在路迢迢。xún dà dào,bù zài lù tiáo tiáo。
云水清闲真自在,姹婴相伴做逍遥。yún shuǐ qīng xián zhēn zì zài,chà yīng xiāng bàn zuò xiāo yáo。
此理有谁消。cǐ lǐ yǒu shuí xiāo。
马风子,悟彻十分乔。mǎ fēng zi,wù chè shí fēn qiáo。
两脚轻狂街上舞,往来独许弄风飙。liǎng jiǎo qīng kuáng jiē shàng wǔ,wǎng lái dú xǔ nòng fēng biāo。
明月杖头挑。míng yuè zhàng tóu tiāo。

望蓬莱·九日吟

马钰

酬佳节,争赏菊花忙。chóu jiā jié,zhēng shǎng jú huā máng。
尽说陶潜深得趣,孟嘉落帽兴偏长。jǐn shuō táo qián shēn dé qù,mèng jiā luò mào xīng piān zhǎng。
终久落空亡。zhōng jiǔ luò kōng wáng。
马风子,别有好风光。mǎ fēng zi,bié yǒu hǎo fēng guāng。
阳里养阳阳养处,水牛牵向牧牛场。yáng lǐ yǎng yáng yáng yǎng chù,shuǐ niú qiān xiàng mù niú chǎng。
永永庆重阳。yǒng yǒng qìng zhòng yáng。

望蓬莱·八日

马钰

来朝九,今日访龙山。lái cháo jiǔ,jīn rì fǎng lóng shān。
预赏黄花先落帽,免教郑谷叹多端。yù shǎng huáng huā xiān luò mào,miǎn jiào zhèng gǔ tàn duō duān。
终要久长难。zhōng yào jiǔ zhǎng nán。
马风子,别话一般般。mǎ fēng zi,bié huà yī bān bān。
性结重阳花馥郁,万年千载不凋残。xìng jié zhòng yáng huā fù yù,wàn nián qiān zài bù diāo cán。
永永有馀欢。yǒng yǒng yǒu yú huān。

望蓬莱·十七首首化姚玹

马钰

破故纸,缀袄可防风。pò gù zhǐ,zhuì ǎo kě fáng fēng。
坐卧不愁寒水石,雪中敢采麦门冬。zuò wò bù chóu hán shuǐ shí,xuě zhōng gǎn cǎi mài mén dōng。
从此得苁蓉。cóng cǐ dé cōng róng。
浪荡子,常有自然铜。làng dàng zi,cháng yǒu zì rán tóng。
鼎内朱砂烹炼就,天仙子入白云中。dǐng nèi zhū shā pēng liàn jiù,tiān xiān zi rù bái yún zhōng。
蝉壳显山侗。chán ké xiǎn shān dòng。

望蓬莱·十日吟

马钰

今朝菊,人见意阑珊。jīn cháo jú,rén jiàn yì lán shān。
只是秋香经一夜,致令郑谷叹多端。zhǐ shì qiū xiāng jīng yī yè,zhì lìng zhèng gǔ tàn duō duān。
终要久长难。zhōng yào jiǔ zhǎng nán。
马风子,别有一般般。mǎ fēng zi,bié yǒu yī bān bān。
万顷白云知去处,金莲花朵不教残。wàn qǐng bái yún zhī qù chù,jīn lián huā duǒ bù jiào cán。
永永道人欢。yǒng yǒng dào rén huān。

望蓬莱·春日□县道友索

马钰

真消息,律管定春期。zhēn xiāo xī,lǜ guǎn dìng chūn qī。
应候土牛先击碎,芒儿闲散独何之。yīng hòu tǔ niú xiān jī suì,máng ér xián sàn dú hé zhī。
此理有谁知。cǐ lǐ yǒu shuí zhī。
马风子,凭仗做修持。mǎ fēng zi,píng zhàng zuò xiū chí。
恰到人牛俱不见,澄澄湛湛入无为。qià dào rén niú jù bù jiàn,chéng chéng zhàn zhàn rù wú wèi。
正是月明时。zhèng shì yuè míng shí。

望蓬莱·闻蝉

马钰

秋蝉噪,声细又声长。qiū chán zào,shēng xì yòu shēng zhǎng。
饮罢餐风声不困,声声都了显行藏。yǐn bà cān fēng shēng bù kùn,shēng shēng dōu le xiǎn xíng cáng。
使我起凄惶。shǐ wǒ qǐ qī huáng。
堪嗟叹,模样是蜣螂。kān jiē tàn,mó yàng shì qiāng láng。
尚自超然蝉退去,为人宁忍昧三光。shàng zì chāo rán chán tuì qù,wèi rén níng rěn mèi sān guāng。
急急养铅霜。jí jí yǎng qiān shuāng。

望蓬莱·继重阳韵

马钰

通真九,通真九,个内下功裁。tōng zhēn jiǔ,tōng zhēn jiǔ,gè nèi xià gōng cái。
便使龙蛇腾地去,却教云鹤下天来。biàn shǐ lóng shé téng dì qù,què jiào yún hè xià tiān lái。
晨看暮潮回。chén kàn mù cháo huí。
白莲绽,白莲绽,自有碧莲开。bái lián zhàn,bái lián zhàn,zì yǒu bì lián kāi。
清净门中通出入,无为路上免抟猜。qīng jìng mén zhōng tōng chū rù,wú wèi lù shàng miǎn tuán cāi。
定是到蓬莱。dìng shì dào péng lái。

望蓬莱·道友修庵

马钰

丘与马,入道绝贪求。qiū yǔ mǎ,rù dào jué tān qiú。
欲报师恩常念念,三年守服岂能休。yù bào shī ēn cháng niàn niàn,sān nián shǒu fú qǐ néng xiū。
何处好藏头。hé chù hǎo cáng tóu。
旧居址,深谢许同修。jiù jū zhǐ,shēn xiè xǔ tóng xiū。
但愿我公同我志,同心同德做同流。dàn yuàn wǒ gōng tóng wǒ zhì,tóng xīn tóng dé zuò tóng liú。
同步访瀛洲。tóng bù fǎng yíng zhōu。

梅花引·赠白先生

马钰

脱尘子。tuō chén zi。
逃生死。táo shēng sǐ。
物外逍遥云水似。wù wài xiāo yáo yún shuǐ shì。
起真慈。qǐ zhēn cí。
起真慈。qǐ zhēn cí。
暗助真功,常常得自知。àn zhù zhēn gōng,cháng cháng dé zì zhī。
逗引蛟龙归虎兕。dòu yǐn jiāo lóng guī hǔ sì。
水里灯光明久视。shuǐ lǐ dēng guāng míng jiǔ shì。
结灵芝。jié líng zhī。
结灵芝。jié líng zhī。
携去蓬瀛,专专献我师。xié qù péng yíng,zhuān zhuān xiàn wǒ shī。

梅花引·赠众师兄

马钰

子端提。zi duān tí。
龙蟠虎。lóng pán hǔ。
莫使马猿偷眼睹。mò shǐ mǎ yuán tōu yǎn dǔ。
气神苏。qì shén sū。
气神苏。qì shén sū。
海底灵龟,依从鼻吸呼。hǎi dǐ líng guī,yī cóng bí xī hū。
女姹婴娇云里聚。nǚ chà yīng jiāo yún lǐ jù。
欲赴蓬瀛路上去。yù fù péng yíng lù shàng qù。
炼江湖。liàn jiāng hú。
炼江湖。liàn jiāng hú。
结就金丹,方知玉性孤。jié jiù jīn dān,fāng zhī yù xìng gū。

梅花引·赠老李先生

马钰

怎分晓。zěn fēn xiǎo。
迷虚矫。mí xū jiǎo。
爱恋家缘何日了。ài liàn jiā yuán hé rì le。
着尘嚣。zhe chén xiāo。
着尘嚣。zhe chén xiāo。
铁做人人,遭他火院销。tiě zuò rén rén,zāo tā huǒ yuàn xiāo。
猛悟无常非事小。měng wù wú cháng fēi shì xiǎo。
跳出凡笼搜密妙。tiào chū fán lóng sōu mì miào。
乐逍遥。lè xiāo yáo。
乐逍遥。lè xiāo yáo。
坎虎离龙,降来入玉瓢。kǎn hǔ lí lóng,jiàng lái rù yù piáo。