古诗词

苏幕遮

无名氏

叹人身,如傀儡,五彩妆成,尽是虚瞒昧。tàn rén shēn,rú guī lěi,wǔ cǎi zhuāng chéng,jǐn shì xū mán mèi。
叉手棚头谈今古。chā shǒu péng tóu tán jīn gǔ。
相呼相唤,空向人前舞。xiāng hū xiāng huàn,kōng xiàng rén qián wǔ。
出来时,如风雨。chū lái shí,rú fēng yǔ。
气断之时,七魄三魂去。qì duàn zhī shí,qī pò sān hún qù。
饶你棚前捶画鼓。ráo nǐ péng qián chuí huà gǔ。
唤不回头,终没回来路。huàn bù huí tóu,zhōng méi huí lái lù。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。