古诗词

念奴娇

无名氏

鸳帏睡起,正飞花兰径,啼莺琼阁。yuān wéi shuì qǐ,zhèng fēi huā lán jìng,tí yīng qióng gé。
对镜梳妆,愁见那、怯怯容颜瘦弱。duì jìng shū zhuāng,chóu jiàn nà qiè qiè róng yán shòu ruò。
一任仙郎,题诗寄简,屡订西厢约。yī rèn xiān láng,tí shī jì jiǎn,lǚ dìng xī xiāng yuē。
墙花拂影,独眠何事如昨。qiáng huā fú yǐng,dú mián hé shì rú zuó。
谁怜潘果空投,贾香难与,愁肠安托。shuí lián pān guǒ kōng tóu,jiǎ xiāng nán yǔ,chóu cháng ān tuō。
带眼轻拴须看取,杨柳腰肢如削。dài yǎn qīng shuān xū kàn qǔ,yáng liǔ yāo zhī rú xuē。
珠履玲珑,罗衫雅淡,件件无心着。zhū lǚ líng lóng,luó shān yǎ dàn,jiàn jiàn wú xīn zhe。
何时厮近,得偿今日萧萦。hé shí sī jìn,dé cháng jīn rì xiāo yíng。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。