古诗词

梅花引

无名氏

嵋山老。méi shān lǎo。
头白早。tóu bái zǎo。
人间善恶都曾造。rén jiān shàn è dōu céng zào。
也曾穷。yě céng qióng。
也曾通。yě céng tōng。
穷通得失,浑如一梦中。qióng tōng dé shī,hún rú yī mèng zhōng。
因穷落得身无辱,因闲落得心无事,莫才高。yīn qióng luò dé shēn wú rǔ,yīn xián luò dé xīn wú shì,mò cái gāo。
莫名高。mò míng gāo。
才名高显,于身展转劳。cái míng gāo xiǎn,yú shēn zhǎn zhuǎn láo。
知事少。zhī shì shǎo。
烦恼少。fán nǎo shǎo。
心忘腹热何时了。xīn wàng fù rè hé shí le。
眼休抬。yǎn xiū tái。
口休开。kǒu xiū kāi。
纷纷是非,如何得到来。fēn fēn shì fēi,rú hé dé dào lái。
独来独往无伴侣,自斟自酌无荣辱,任人非。dú lái dú wǎng wú bàn lǚ,zì zhēn zì zhuó wú róng rǔ,rèn rén fēi。
任人疑。rèn rén yí。
心闲自有,清风皓月知。xīn xián zì yǒu,qīng fēng hào yuè zhī。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。