古诗词

燕歌行(其一)

三国 曹丕

秋风萧瑟天气凉,草木摇落露为霜,群燕辞归鹄南翔。qiū fēng xiāo sè tiān qì liáng,cǎo mù yáo luò lù wèi shuāng,qún yàn cí guī gǔ nán xiáng。
念君客游思断肠,慊慊思归恋故乡,君何淹留寄他方?niàn jūn kè yóu sī duàn cháng,qiàn qiàn sī guī liàn gù xiāng,jūn hé yān liú jì tā fāng?
贱妾茕茕守空房,忧来思君不敢忘,不觉泪下沾衣裳。jiàn qiè qióng qióng shǒu kōng fáng,yōu lái sī jūn bù gǎn wàng,bù jué lèi xià zhān yī shang。
援琴鸣弦发清商,短歌微吟不能长。yuán qín míng xián fā qīng shāng,duǎn gē wēi yín bù néng zhǎng。
明月皎皎照我床,星汉西流夜未央。míng yuè jiǎo jiǎo zhào wǒ chuáng,xīng hàn xī liú yè wèi yāng。
牵牛织女遥相望,尔独何辜限河梁?qiān niú zhī nǚ yáo xiāng wàng,ěr dú hé gū xiàn hé liáng?
曹丕

曹丕

曹魏高祖文皇帝曹丕(187年冬-226年6月29日),字子桓,三国时期著名的政治家、文学家,曹魏的开国皇帝,公元220-226年在位。他在位期间,平定边患。击退鲜卑,和匈奴、氐、羌等外夷修好,恢复汉朝在西域的设置。除军政以外,曹丕自幼好文学,于诗、赋、文学皆有成就,尤擅长于五言诗,与其父曹操和弟曹植,并称三曹,今存《魏文帝集》二卷。另外,曹丕著有《典论》,当中的《论文》是中国文学史上第一部有系统的文学批评专论作品。去世后庙号高祖(《资治通鉴》作世祖),谥为文皇帝,葬于首阳陵。 曹丕的作品>>

猜您喜欢

燕歌行(其二)

三国 曹丕

别日何易会日难,山川悠远路漫漫。bié rì hé yì huì rì nán,shān chuān yōu yuǎn lù màn màn。
郁陶思君未敢言,寄声浮云往不还。yù táo sī jūn wèi gǎn yán,jì shēng fú yún wǎng bù hái。
涕零雨面毁容颜,谁能怀忧独不叹?tì líng yǔ miàn huǐ róng yán,shuí néng huái yōu dú bù tàn?
展诗清歌聊自宽,乐往哀来摧肺肝。zhǎn shī qīng gē liáo zì kuān,lè wǎng āi lái cuī fèi gān。
耿耿伏枕不能眠,披衣出户步东西,仰看星月观云间。gěng gěng fú zhěn bù néng mián,pī yī chū hù bù dōng xī,yǎng kàn xīng yuè guān yún jiān。
飞鸧晨鸣声可怜,留连顾怀不能存。fēi cāng chén míng shēng kě lián,liú lián gù huái bù néng cún。

善哉行二首

三国 曹丕

【其一】
上山采薇,薄暮苦饥。shàng shān cǎi wēi,báo mù kǔ jī。
溪谷多风,霜露沾衣。xī gǔ duō fēng,shuāng lù zhān yī。
野雉群雊,猴猿相追。yě zhì qún gòu,hóu yuán xiāng zhuī。
还望故乡,郁何垒垒!hái wàng gù xiāng,yù hé lěi lěi!
高山有崖,林木有枝。gāo shān yǒu yá,lín mù yǒu zhī。
忧来无方,人莫之知。yōu lái wú fāng,rén mò zhī zhī。
人生如寄,多忧何为?rén shēng rú jì,duō yōu hé wèi?
今我不乐,岁月如驰。jīn wǒ bù lè,suì yuè rú chí。
汤汤川流,中有行舟。tāng tāng chuān liú,zhōng yǒu xíng zhōu。
随波转薄,有似客游。suí bō zhuǎn báo,yǒu shì kè yóu。
策我良马,被我轻裘。cè wǒ liáng mǎ,bèi wǒ qīng qiú。
载驰载驱,聊以忘忧。zài chí zài qū,liáo yǐ wàng yōu。
【其二】
有美一人,婉如清扬。yǒu měi yī rén,wǎn rú qīng yáng。
妍姿巧笑,和媚心肠。yán zī qiǎo xiào,hé mèi xīn cháng。
知音识曲,善为乐方。zhī yīn shí qū,shàn wèi lè fāng。
哀弦微妙,清气含芳。āi xián wēi miào,qīng qì hán fāng。
流郑激楚,度宫中商。liú zhèng jī chǔ,dù gōng zhōng shāng。
感心动耳,绮丽难忘。gǎn xīn dòng ěr,qǐ lì nán wàng。
离鸟夕宿,在彼中洲。lí niǎo xī sù,zài bǐ zhōng zhōu。
延颈鼓翼,悲鸣相求。yán jǐng gǔ yì,bēi míng xiāng qiú。
眷然顾之,使我心愁。juàn rán gù zhī,shǐ wǒ xīn chóu。
嗟尔昔人,何以忘忧?jiē ěr xī rén,hé yǐ wàng yōu?

杂诗二首

三国 曹丕

【其一】
漫漫秋夜长,烈烈北风凉。màn màn qiū yè zhǎng,liè liè běi fēng liáng。
展转不能寐,披衣起彷徨。zhǎn zhuǎn bù néng mèi,pī yī qǐ páng huáng。
彷徨忽已久,白露沾我裳。páng huáng hū yǐ jiǔ,bái lù zhān wǒ shang。
俯视清水波,仰看明月光。fǔ shì qīng shuǐ bō,yǎng kàn míng yuè guāng。
天汉回西流,三五正纵横。tiān hàn huí xī liú,sān wǔ zhèng zòng héng。
草虫鸣何悲,孤雁独南翔。cǎo chóng míng hé bēi,gū yàn dú nán xiáng。
郁郁多悲思,绵绵思故乡。yù yù duō bēi sī,mián mián sī gù xiāng。
愿飞安得翼,欲济河无梁。yuàn fēi ān dé yì,yù jì hé wú liáng。
向风长叹息,断绝我中肠。xiàng fēng zhǎng tàn xī,duàn jué wǒ zhōng cháng。
【其二】
西北有浮云,亭亭如车盖。xī běi yǒu fú yún,tíng tíng rú chē gài。
惜哉时不遇,适与飘风会。xī zāi shí bù yù,shì yǔ piāo fēng huì。
吹我东南行,行行至吴会。chuī wǒ dōng nán xíng,xíng xíng zhì wú huì。
吴会非吾乡,安能久留滞。wú huì fēi wú xiāng,ān néng jiǔ liú zhì。
弃置勿复陈,客子常畏人。qì zhì wù fù chén,kè zi cháng wèi rén。

煌煌京洛行

三国 曹丕

夭夭园桃,无子空长。yāo yāo yuán táo,wú zi kōng zhǎng。
虚美难假,偏轮不行。xū měi nán jiǎ,piān lún bù xíng。
淮阴五刑,鸟尽弓藏。huái yīn wǔ xíng,niǎo jǐn gōng cáng。
保身全名,独有子房。bǎo shēn quán míng,dú yǒu zi fáng。
大愤不收,褒衣无带。dà fèn bù shōu,bāo yī wú dài。
多言寡诚,抵令事败。duō yán guǎ chéng,dǐ lìng shì bài。
苏秦之说,六国以亡。sū qín zhī shuō,liù guó yǐ wáng。
倾侧卖主,车裂固当。qīng cè mài zhǔ,chē liè gù dāng。
贤矣陈轸,忠而有谋。xián yǐ chén zhěn,zhōng ér yǒu móu。
楚怀不从,祸卒不救。chǔ huái bù cóng,huò zú bù jiù。
祸夫吴起,智小谋大,huò fū wú qǐ,zhì xiǎo móu dà,
西河何健,伏尸何劣。xī hé hé jiàn,fú shī hé liè。
嗟彼郭生,古之雅人,jiē bǐ guō shēng,gǔ zhī yǎ rén,
智矣燕昭,可谓得臣。zhì yǐ yàn zhāo,kě wèi dé chén。
峨峨仲连,齐之高士,é é zhòng lián,qí zhī gāo shì,
北辞千金,东蹈沧海。běi cí qiān jīn,dōng dǎo cāng hǎi。

大墙上蒿行

三国 曹丕

阳春无不长成,yáng chūn wú bù zhǎng chéng,
草木群类。cǎo mù qún lèi。
随大风起,suí dà fēng qǐ,
零落若何翩翩,中心独立一何茕!líng luò ruò hé piān piān,zhōng xīn dú lì yī hé qióng!
四时舍我驱驰,今我隐约欲何为?sì shí shě wǒ qū chí,jīn wǒ yǐn yuē yù hé wèi?
人生居天地间,忽如飞鸟栖枯枝。rén shēng jū tiān dì jiān,hū rú fēi niǎo qī kū zhī。
我今隐约欲何为?wǒ jīn yǐn yuē yù hé wèi?
适君身体所服,何不恣君口腹所尝?shì jūn shēn tǐ suǒ fú,hé bù zì jūn kǒu fù suǒ cháng?
冬被貂鼲温暖,夏当服猗罗轻凉。dōng bèi diāo hún wēn nuǎn,xià dāng fú yī luó qīng liáng。
行力自苦。xíng lì zì kǔ。
我将欲何为?wǒ jiāng yù hé wèi?
不及君少壮之时,乘坚车策肥马良。bù jí jūn shǎo zhuàng zhī shí,chéng jiān chē cè féi mǎ liáng。
上有沧浪之天,今我难得久来视;shàng yǒu cāng làng zhī tiān,jīn wǒ nán dé jiǔ lái shì;
下有蠕蠕之地,今我难得久来履;xià yǒu rú rú zhī dì,jīn wǒ nán dé jiǔ lái lǚ;
何不恣意邀游,从君所喜?hé bù zì yì yāo yóu,cóng jūn suǒ xǐ?
带我宝剑。dài wǒ bǎo jiàn。
今尔何为自低昂?jīn ěr hé wèi zì dī áng?
悲丽平壮观,白如积雪,利若秋霜。bēi lì píng zhuàng guān,bái rú jī xuě,lì ruò qiū shuāng。
驳犀标首,玉琢中央。bó xī biāo shǒu,yù zuó zhōng yāng。
帝王所服,辟除凶殃。dì wáng suǒ fú,pì chú xiōng yāng。
御左右,奈何致福祥。yù zuǒ yòu,nài hé zhì fú xiáng。
吴之辟闾,越之步光,wú zhī pì lǘ,yuè zhī bù guāng,
楚之龙泉,韩有墨阳,chǔ zhī lóng quán,hán yǒu mò yáng,
苗山之铤,羊头之钢,miáo shān zhī dìng,yáng tóu zhī gāng,
知名前代,咸自谓丽且美,zhī míng qián dài,xián zì wèi lì qiě měi,
曾不知君剑良绮难忘。céng bù zhī jūn jiàn liáng qǐ nán wàng。
冠青云之崔嵬,纤罗为缨,guān qīng yún zhī cuī wéi,xiān luó wèi yīng,
饰以翠翰,既美且轻。shì yǐ cuì hàn,jì měi qiě qīng。
表容仪,俯仰垂光荣。biǎo róng yí,fǔ yǎng chuí guāng róng。
宋之章甫,齐之高冠,sòng zhī zhāng fǔ,qí zhī gāo guān,
亦自谓美,盖何足观。yì zì wèi měi,gài hé zú guān。
排金铺,坐玉堂。pái jīn pù,zuò yù táng。
风尘不起,天气清凉。fēng chén bù qǐ,tiān qì qīng liáng。
奏桓瑟,舞赵倡。zòu huán sè,wǔ zhào chàng。
女娥长歌,声协宫商。nǚ é zhǎng gē,shēng xié gōng shāng。
感心动耳,荡气回肠,gǎn xīn dòng ěr,dàng qì huí cháng,
酌桂酒,脍鲤鲂。zhuó guì jiǔ,kuài lǐ fáng。
与佳人期为乐康。yǔ jiā rén qī wèi lè kāng。
前奉玉巵,为我行觞。qián fèng yù zhī,wèi wǒ xíng shāng。
今日乐,不可忘。jīn rì lè,bù kě wàng。
乐未央。lè wèi yāng。
为乐常苦迟,岁月逝,忽若飞。wèi lè cháng kǔ chí,suì yuè shì,hū ruò fēi。
为何自苦,使我心悲?wèi hé zì kǔ,shǐ wǒ xīn bēi?

丹霞蔽日行

三国 曹丕

丹霞蔽日,彩虹垂天。dān xiá bì rì,cǎi hóng chuí tiān。
谷水潺潺,木落翩翩。gǔ shuǐ chán chán,mù luò piān piān。
孤禽失群,悲鸣云间。gū qín shī qún,bēi míng yún jiān。
月盈则冲,华不再繁。yuè yíng zé chōng,huá bù zài fán。
古来有之,嗟我何言。gǔ lái yǒu zhī,jiē wǒ hé yán。

清河作

三国 曹丕

方舟戏长水,湛澹自浮沉。fāng zhōu xì zhǎng shuǐ,zhàn dàn zì fú chén。
弦歌发中流,悲响有馀音。xián gē fā zhōng liú,bēi xiǎng yǒu yú yīn。
音声入君怀,凄怆伤人心。yīn shēng rù jūn huái,qī chuàng shāng rén xīn。
心伤安所念,但愿恩情深。xīn shāng ān suǒ niàn,dàn yuàn ēn qíng shēn。
愿为鷐风鸟,双飞翔北林。yuàn wèi chén fēng niǎo,shuāng fēi xiáng běi lín。

秋胡行

三国 曹丕

朝与佳人期,日夕殊不来。cháo yǔ jiā rén qī,rì xī shū bù lái。
嘉肴不尝,旨酒停杯。jiā yáo bù cháng,zhǐ jiǔ tíng bēi。
寄言飞鸟,告余不能。jì yán fēi niǎo,gào yú bù néng。
俯折兰英,仰结桂枝。fǔ zhé lán yīng,yǎng jié guì zhī。
佳人不在,结之何为?jiā rén bù zài,jié zhī hé wèi?
从尔何所之?乃在大海隅。cóng ěr hé suǒ zhī?nǎi zài dà hǎi yú。
灵若道言,贻尔明珠。líng ruò dào yán,yí ěr míng zhū。
企予望之,步立踟蹰。qǐ yǔ wàng zhī,bù lì chí chú。
佳人不来,何得斯须。jiā rén bù lái,hé dé sī xū。

芙蓉池作

三国 曹丕

乘辇夜行游,逍遥步西园。chéng niǎn yè xíng yóu,xiāo yáo bù xī yuán。
双渠相溉灌,嘉木绕通川。shuāng qú xiāng gài guàn,jiā mù rào tōng chuān。
卑枝拂羽盖,修条摩苍天。bēi zhī fú yǔ gài,xiū tiáo mó cāng tiān。
惊风扶轮毂,飞鸟翔我前。jīng fēng fú lún gǔ,fēi niǎo xiáng wǒ qián。
丹霞夹明月,华星出云间。dān xiá jiā míng yuè,huá xīng chū yún jiān。
上天垂光采,五色一何鲜。shàng tiān chuí guāng cǎi,wǔ sè yī hé xiān。
寿命非松乔,谁能得神仙。shòu mìng fēi sōng qiáo,shuí néng dé shén xiān。
遨游快心意,保己终百年。áo yóu kuài xīn yì,bǎo jǐ zhōng bǎi nián。

寡妇诗

三国 曹丕

霜露纷兮交下,木叶落兮凄凄。shuāng lù fēn xī jiāo xià,mù yè luò xī qī qī。
候雁叫兮云中,归燕翩兮徘徊。hòu yàn jiào xī yún zhōng,guī yàn piān xī pái huái。
妾心感兮怅惆,白日急兮西颓。qiè xīn gǎn xī chàng chóu,bái rì jí xī xī tuí。
守长夜兮思君,魂一夕兮九乖。shǒu zhǎng yè xī sī jūn,hún yī xī xī jiǔ guāi。
怅延伫兮仰视。chàng yán zhù xī yǎng shì。
星月随兮天回。xīng yuè suí xī tiān huí。
徒引领兮入房。tú yǐn lǐng xī rù fáng。
窃自怜兮孤栖。qiè zì lián xī gū qī。
愿从君兮终没,愁何可兮久怀。yuàn cóng jūn xī zhōng méi,chóu hé kě xī jiǔ huái。

陌上桑

三国 曹丕

弃故乡,离室宅。qì gù xiāng,lí shì zhái。
远从军旅万里客。yuǎn cóng jūn lǚ wàn lǐ kè。
披荆棘,求阡陌。pī jīng jí,qiú qiān mò。
侧足独窘步,路局苲。cè zú dú jiǒng bù,lù jú zhǎ。
虎豹嗥动,鸡惊禽失。hǔ bào háo dòng,jī jīng qín shī。
群鸣相索。qún míng xiāng suǒ。
登高山,奈何蹈盘石。dēng gāo shān,nài hé dǎo pán shí。
树木丛生郁差错。shù mù cóng shēng yù chà cuò。
寝蒿草,荫松柏。qǐn hāo cǎo,yīn sōng bǎi。
涕泣雨面沾枕席。tì qì yǔ miàn zhān zhěn xí。
伴旅单,稍稍日零落。bàn lǚ dān,shāo shāo rì líng luò。
惆怅窃自怜。chóu chàng qiè zì lián。
相痛惜。xiāng tòng xī。

饮马长城窟行

三国 曹丕

浮舟横大江,讨彼犯荆虏。fú zhōu héng dà jiāng,tǎo bǐ fàn jīng lǔ。
武将齐贯錍,征人伐金鼓。wǔ jiāng qí guàn pī,zhēng rén fá jīn gǔ。
长戟十万队,幽冀百石弩。zhǎng jǐ shí wàn duì,yōu jì bǎi shí nǔ。
发机若雷电,一发连四五。fā jī ruò léi diàn,yī fā lián sì wǔ。

至广陵于马上作诗

三国 曹丕

观兵临江水,水流何汤汤。guān bīng lín jiāng shuǐ,shuǐ liú hé tāng tāng。
戈矛成山林,玄甲耀日光。gē máo chéng shān lín,xuán jiǎ yào rì guāng。
猛将怀暴怒,胆气正纵横。měng jiāng huái bào nù,dǎn qì zhèng zòng héng。
谁云江水广,一苇可以航。shuí yún jiāng shuǐ guǎng,yī wěi kě yǐ háng。
不战屈敌虏,戢兵称贤良。bù zhàn qū dí lǔ,jí bīng chēng xián liáng。
古公宅岐邑,实始剪殷商。gǔ gōng zhái qí yì,shí shǐ jiǎn yīn shāng。
孟献营虎牢,郑人惧稽颡。mèng xiàn yíng hǔ láo,zhèng rén jù jī sǎng。
充国务耕殖,先零自破亡。chōng guó wù gēng zhí,xiān líng zì pò wáng。
兴农淮泗间,筑室都徐方。xīng nóng huái sì jiān,zhù shì dōu xú fāng。
量宜运权略,六军咸悦康。liàng yí yùn quán lüè,liù jūn xián yuè kāng。
岂如东山诗,悠悠多忧伤。qǐ rú dōng shān shī,yōu yōu duō yōu shāng。

秋胡行·歌魏德

三国 曹丕

尧任舜禹,当复何为。yáo rèn shùn yǔ,dāng fù hé wèi。
百兽率舞,凤凰来仪。bǎi shòu lǜ wǔ,fèng huáng lái yí。
得人则安,失人则危。dé rén zé ān,shī rén zé wēi。
唯贤知贤,人不易知。wéi xián zhī xián,rén bù yì zhī。
歌以咏言,诚不易移。gē yǐ yǒng yán,chéng bù yì yí。
鸣条之役,万举必全。míng tiáo zhī yì,wàn jǔ bì quán。
明德通灵,降福自天。míng dé tōng líng,jiàng fú zì tiān。

秋胡行·浮萍篇

三国 曹丕

泛泛绿池,中有浮萍。fàn fàn lǜ chí,zhōng yǒu fú píng。
寄身流波,随风靡倾。jì shēn liú bō,suí fēng mí qīng。
芙蓉含芳,菡萏垂荣。fú róng hán fāng,hàn dàn chuí róng。
朝采其实,夕佩其英。cháo cǎi qí shí,xī pèi qí yīng。
采之遗谁,所思在庭。cǎi zhī yí shuí,suǒ sī zài tíng。
双鱼比目,鸳鸯交颈。shuāng yú bǐ mù,yuān yāng jiāo jǐng。
有美一人,婉如清扬。yǒu měi yī rén,wǎn rú qīng yáng。
知音识曲,善为乐方。zhī yīn shí qū,shàn wèi lè fāng。
2812