古诗词

秋胡行 ·佳人期

三国 曹丕

朝与佳人期。cháo yǔ jiā rén qī。
日夕殊不来。rì xī shū bù lái。
嘉肴不尝。jiā yáo bù cháng。
旨酒停杯。zhǐ jiǔ tíng bēi。
寄言飞鸟。jì yán fēi niǎo。
告余不能。gào yú bù néng。
俯折兰英。fǔ zhé lán yīng。
仰结桂枝。yǎng jié guì zhī。
佳人不在。jiā rén bù zài。
结之何为。jié zhī hé wèi。
从尔何所之。cóng ěr hé suǒ zhī。
乃在大海隅。nǎi zài dà hǎi yú。
灵若道言。líng ruò dào yán。
贻尔明珠。yí ěr míng zhū。
企予望之。qǐ yǔ wàng zhī。
步立踟蹰。bù lì chí chú。
佳人不来。jiā rén bù lái。
何得斯须。hé dé sī xū。
曹丕

曹丕

曹魏高祖文皇帝曹丕(187年冬-226年6月29日),字子桓,三国时期著名的政治家、文学家,曹魏的开国皇帝,公元220-226年在位。他在位期间,平定边患。击退鲜卑,和匈奴、氐、羌等外夷修好,恢复汉朝在西域的设置。除军政以外,曹丕自幼好文学,于诗、赋、文学皆有成就,尤擅长于五言诗,与其父曹操和弟曹植,并称三曹,今存《魏文帝集》二卷。另外,曹丕著有《典论》,当中的《论文》是中国文学史上第一部有系统的文学批评专论作品。去世后庙号高祖(《资治通鉴》作世祖),谥为文皇帝,葬于首阳陵。 曹丕的作品>>

猜您喜欢

秋胡行·浮萍篇

三国 曹丕

泛泛绿池,中有浮萍。fàn fàn lǜ chí,zhōng yǒu fú píng。
寄身流波,随风靡倾。jì shēn liú bō,suí fēng mí qīng。
芙蓉含芳,菡萏垂荣。fú róng hán fāng,hàn dàn chuí róng。
朝采其实,夕佩其英。cháo cǎi qí shí,xī pèi qí yīng。
采之遗谁,所思在庭。cǎi zhī yí shuí,suǒ sī zài tíng。
双鱼比目,鸳鸯交颈。shuāng yú bǐ mù,yuān yāng jiāo jǐng。
有美一人,婉如清扬。yǒu měi yī rén,wǎn rú qīng yáng。
知音识曲,善为乐方。zhī yīn shí qū,shàn wèi lè fāng。

上留田行

三国 曹丕

居世一何不同,上留田。jū shì yī hé bù tóng,shàng liú tián。
富人食稻与粱,上留田。fù rén shí dào yǔ liáng,shàng liú tián。
贫子食糟与糠,上留田。pín zi shí zāo yǔ kāng,shàng liú tián。
贫贱亦何伤,上留田。pín jiàn yì hé shāng,shàng liú tián。
禄命悬在苍天,上留田。lù mìng xuán zài cāng tiān,shàng liú tián。
今尔叹息将欲谁怨,上留田。jīn ěr tàn xī jiāng yù shuí yuàn,shàng liú tián。

短歌行

三国 曹丕

仰瞻帷幕,俯察几筵。yǎng zhān wéi mù,fǔ chá jǐ yán。
其物如故,其人不存。qí wù rú gù,qí rén bù cún。
神灵倏忽,弃我遐迁。shén líng shū hū,qì wǒ xiá qiān。
靡瞻靡恃,泣涕连连。mí zhān mí shì,qì tì lián lián。
呦呦游鹿,衔草鸣麑。yōu yōu yóu lù,xián cǎo míng ní。
翩翩飞鸟,挟子巢栖。piān piān fēi niǎo,xié zi cháo qī。
我独孤茕,怀此百离。wǒ dú gū qióng,huái cǐ bǎi lí。
忧心孔疚,莫我能知。yōu xīn kǒng jiù,mò wǒ néng zhī。
人亦有言,忧令人老。rén yì yǒu yán,yōu lìng rén lǎo。
嗟我白发,生一何早。jiē wǒ bái fā,shēng yī hé zǎo。
长吟永叹,怀我圣考。zhǎng yín yǒng tàn,huái wǒ shèng kǎo。
曰仁者寿,胡不是保。yuē rén zhě shòu,hú bù shì bǎo。

于明津作

三国 曹丕

遥遥山上亭,皎皎云间星。yáo yáo shān shàng tíng,jiǎo jiǎo yún jiān xīng。
远望使心怀,游子恋所生。yuǎn wàng shǐ xīn huái,yóu zi liàn suǒ shēng。
驱车出北门,遥望河阳城。qū chē chū běi mén,yáo wàng hé yáng chéng。

月重轮行

三国 曹丕

三辰垂光。sān chén chuí guāng。
照临四海。zhào lín sì hǎi。
焕哉何煌煌。huàn zāi hé huáng huáng。
悠悠与天地久长。yōu yōu yǔ tiān dì jiǔ zhǎng。
愚见目前。yú jiàn mù qián。
圣睹万年。shèng dǔ wàn nián。
明暗相绝。míng àn xiāng jué。
何可胜言。hé kě shèng yán。

黎阳作

三国 曹丕

奉辞罚罪遐征。fèng cí fá zuì xiá zhēng。
晨过黎山巉峥。chén guò lí shān chán zhēng。
东济黄河金营。dōng jì huáng hé jīn yíng。
北观故宅顿倾。běi guān gù zhái dùn qīng。
中有高楼亭亭。zhōng yǒu gāo lóu tíng tíng。
荆棘绕蕃丛生。jīng jí rào fān cóng shēng。
南望果园青青。nán wàng guǒ yuán qīng qīng。
霜露惨凄宵零。shuāng lù cǎn qī xiāo líng。
彼桑梓兮伤情。bǐ sāng zǐ xī shāng qíng。

黎阳作诗三首

三国 曹丕

【其一】
朝发邺城,夕宿韩陵。cháo fā yè chéng,xī sù hán líng。
霖雨载涂,舆人困穷。lín yǔ zài tú,yú rén kùn qióng。
载驰载驱,沐雨栉风。zài chí zài qū,mù yǔ zhì fēng。
舍我高殿,何为泥中。shě wǒ gāo diàn,hé wèi ní zhōng。
在昔周武,爰暨公旦。zài xī zhōu wǔ,yuán jì gōng dàn。
载主而征,救民涂炭。zài zhǔ ér zhēng,jiù mín tú tàn。
彼此一时,唯天所赞。bǐ cǐ yī shí,wéi tiān suǒ zàn。
我独何人,能不靖乱。wǒ dú hé rén,néng bù jìng luàn。
【其二】
殷殷其雷,蒙蒙其雨。yīn yīn qí léi,méng méng qí yǔ。
我徒我车,涉此艰阻。wǒ tú wǒ chē,shè cǐ jiān zǔ。
遵彼洹湄,言刈其楚。zūn bǐ huán méi,yán yì qí chǔ。
班之中路,涂潦是御。bān zhī zhōng lù,tú lǎo shì yù。
辚辚大车,载低载昂。lín lín dà chē,zài dī zài áng。
嗷嗷仆夫,载仆载殭。áo áo pū fū,zài pū zài jiāng。
蒙涂冒雨,沾衣濡裳。méng tú mào yǔ,zhān yī rú shang。
【其三】
千骑随风靡,万骑正龙骧。qiān qí suí fēng mí,wàn qí zhèng lóng xiāng。
金鼓震上下,干戚纷纵横。jīn gǔ zhèn shàng xià,gàn qī fēn zòng héng。
白旄若素霓,丹旗发朱光。bái máo ruò sù ní,dān qí fā zhū guāng。
追思太王德,胥宇识足臧。zhuī sī tài wáng dé,xū yǔ shí zú zāng。
经历万岁林,行行到黎阳。jīng lì wàn suì lín,xíng xíng dào lí yáng。

于谯作

三国 曹丕

清夜延贵客,明烛发高光。qīng yè yán guì kè,míng zhú fā gāo guāng。
丰膳漫星陈,旨酒盈玉觞。fēng shàn màn xīng chén,zhǐ jiǔ yíng yù shāng。
弦歌奏新曲,游响拂丹梁。xián gē zòu xīn qū,yóu xiǎng fú dān liáng。
馀音赴迅节,慷慨时激扬。yú yīn fù xùn jié,kāng kǎi shí jī yáng。
献酬纷交错,雅舞何锵锵。xiàn chóu fēn jiāo cuò,yǎ wǔ hé qiāng qiāng。
罗缨从风飞,长剑自低昂。luó yīng cóng fēng fēi,zhǎng jiàn zì dī áng。
穆穆众君子,和合同乐康。mù mù zhòng jūn zi,hé hé tóng lè kāng。

于玄武陂作诗

三国 曹丕

兄弟共行游,驱车出西城。xiōng dì gòng xíng yóu,qū chē chū xī chéng。
野田广开辟,川渠互相经。yě tián guǎng kāi pì,chuān qú hù xiāng jīng。
黍稷何郁郁,流波激悲声。shǔ jì hé yù yù,liú bō jī bēi shēng。
菱芡覆绿水,芙蓉发丹荣。líng qiàn fù lǜ shuǐ,fú róng fā dān róng。
柳垂重荫绿,向我池边生。liǔ chuí zhòng yīn lǜ,xiàng wǒ chí biān shēng。
乘渚望长洲,群鸟欢哗鸣。chéng zhǔ wàng zhǎng zhōu,qún niǎo huān huā míng。
萍藻泛滥浮,澹澹随风倾。píng zǎo fàn làn fú,dàn dàn suí fēng qīng。
忘忧共容与,畅此千秋情。wàng yōu gòng róng yǔ,chàng cǐ qiān qiū qíng。

孟津诗

三国 曹丕

良辰启初节,高会构欢娱。liáng chén qǐ chū jié,gāo huì gòu huān yú。
通天拂景云,俯临四达衢。tōng tiān fú jǐng yún,fǔ lín sì dá qú。
羽爵浮象樽,珍膳盈豆区。yǔ jué fú xiàng zūn,zhēn shàn yíng dòu qū。
清歌发妙曲,乐正奏笙竽。qīng gē fā miào qū,lè zhèng zòu shēng yú。
曜灵忽西迈,炎景继望舒。yào líng hū xī mài,yán jǐng jì wàng shū。
翊日浮黄河,长驱旋邺都。yì rì fú huáng hé,zhǎng qū xuán yè dōu。

清河见挽船士新婚与妻别作

三国 曹丕

与君结新婚,宿昔当别离。yǔ jūn jié xīn hūn,sù xī dāng bié lí。
凉风动秋草,蟋蟀鸣相随。liáng fēng dòng qiū cǎo,xī shuài míng xiāng suí。
冽冽寒蝉吟,蝉吟抱枯枝。liè liè hán chán yín,chán yín bào kū zhī。
枯枝时飞扬,身体忽迁移。kū zhī shí fēi yáng,shēn tǐ hū qiān yí。
不悲身迁移,但惜岁月驰。bù bēi shēn qiān yí,dàn xī suì yuè chí。
岁月无穷极,会合安可知?suì yuè wú qióng jí,huì hé ān kě zhī?
愿为双黄鹄,比翼戏清池。yuàn wèi shuāng huáng gǔ,bǐ yì xì qīng chí。

钓竿行

三国 曹丕

东越河济水,遥望大海涯。dōng yuè hé jì shuǐ,yáo wàng dà hǎi yá。
钓竿何珊珊,鱼尾何??。diào gān hé shān shān,yú wěi hé。
行路之好者,芳饵欲何为。xíng lù zhī hǎo zhě,fāng ěr yù hé wèi。

折杨柳行

三国 曹丕

西山一何高,高高殊无极。xī shān yī hé gāo,gāo gāo shū wú jí。
上有两仙僮,不饮亦不食。shàng yǒu liǎng xiān tóng,bù yǐn yì bù shí。
与我一丸药,光耀有五色。yǔ wǒ yī wán yào,guāng yào yǒu wǔ sè。
服药四五日,身体生羽翼。fú yào sì wǔ rì,shēn tǐ shēng yǔ yì。
轻举乘浮云,倏忽行万亿。qīng jǔ chéng fú yún,shū hū xíng wàn yì。
流览观四海,茫茫非所识。liú lǎn guān sì hǎi,máng máng fēi suǒ shí。
彭祖称七百,悠悠安可原。péng zǔ chēng qī bǎi,yōu yōu ān kě yuán。
老聃适西戎,于今竟不还。lǎo dān shì xī róng,yú jīn jìng bù hái。
王乔假虚辞,赤松垂空言。wáng qiáo jiǎ xū cí,chì sōng chuí kōng yán。
达人识真伪,愚夫好妄传。dá rén shí zhēn wěi,yú fū hǎo wàng chuán。
追念往古事,愦愦千万端。zhuī niàn wǎng gǔ shì,kuì kuì qiān wàn duān。
百家多迂怪,圣道我所观。bǎi jiā duō yū guài,shèng dào wǒ suǒ guān。
2812