古诗词

解佩令

无名氏

一生蒙懂,世事不晓。yī shēng méng dǒng,shì shì bù xiǎo。
吃茶饭、不知饥饱。chī chá fàn bù zhī jī bǎo。
坐处生根,立一似、顽石当道。zuò chù shēng gēn,lì yī shì wán shí dāng dào。
任傍人、笑我虚矫。rèn bàng rén xiào wǒ xū jiǎo。
文艺不解,岂知典教。wén yì bù jiě,qǐ zhī diǎn jiào。
说修行、无分剖。shuō xiū xíng wú fēn pōu。
面上尘埃,发髼松、身披衲袄。miàn shàng chén āi,fā péng sōng shēn pī nà ǎo。
永长生、浩劫不老。yǒng zhǎng shēng hào jié bù lǎo。
猜您喜欢

无题

无名氏

芳迹依稀记汴梁,当年韵事久传扬;fāng jì yī xī jì biàn liáng,dāng nián yùn shì jiǔ chuán yáng;
紫宫有道通香窟,红粉多情恋上皇。zǐ gōng yǒu dào tōng xiāng kū,hóng fěn duō qíng liàn shàng huáng。
孰料胡儿驱铁马,竟教佳丽死红羊;shú liào hú ér qū tiě mǎ,jìng jiào jiā lì sǐ hóng yáng;
靖康奇耻谁为雪,黄河滔滔万古殇。jìng kāng qí chǐ shuí wèi xuě,huáng hé tāo tāo wàn gǔ shāng。

天净沙

无名氏

平沙细草斑斑,píng shā xì cǎo bān bān,
曲溪流水潺潺,qū xī liú shuǐ chán chán,
塞上清秋早寒。sāi shàng qīng qiū zǎo hán。
一声新雁,yī shēng xīn yàn,
黄云红叶青山。huáng yún hóng yè qīng shān。