古诗词

游西禅

五代十国 伍乔

远岫当轩列翠光,高僧一衲万缘忘。yuǎn xiù dāng xuān liè cuì guāng,gāo sēng yī nà wàn yuán wàng。
碧松影里地长润,白藕花中水亦香。bì sōng yǐng lǐ dì zhǎng rùn,bái ǒu huā zhōng shuǐ yì xiāng。
云自雨前生净石,鹤于钟后宿长廊。yún zì yǔ qián shēng jìng shí,hè yú zhōng hòu sù zhǎng láng。
游人恋此吟终日,盛暑楼台早有凉。yóu rén liàn cǐ yín zhōng rì,shèng shǔ lóu tái zǎo yǒu liáng。
伍乔

伍乔

伍乔,生卒年月不详,南唐庐江人(今安徽省中部偏南、巢湖西南岸),自幼入庐山国学,工诗文。南唐保大元年(943)以《八卦赋》中进士第一,元宗命石勒乔赋于国门。后官歙州通判、考功员外郎。年70卒。 伍乔的作品>>

猜您喜欢

寄落星史虚白处士

五代十国 伍乔

白云峰下古溪头,曾与提壶烂熳游。bái yún fēng xià gǔ xī tóu,céng yǔ tí hú làn màn yóu。
登阁共看彭蠡水,围炉相忆杜陵秋。dēng gé gòng kàn péng lí shuǐ,wéi lú xiāng yì dù líng qiū。
棋玄不厌通高品,句妙多容隔岁酬。qí xuán bù yàn tōng gāo pǐn,jù miào duō róng gé suì chóu。
别后相思时一望,暮山空碧水空流。bié hòu xiāng sī shí yī wàng,mù shān kōng bì shuǐ kōng liú。

九江旅夜寄山中故人

五代十国 伍乔

弱柳风高远漏沈,坐来难便息愁吟。ruò liǔ fēng gāo yuǎn lòu shěn,zuò lái nán biàn xī chóu yín。
江城雪尽寒犹在,客舍灯孤夜正深。jiāng chéng xuě jǐn hán yóu zài,kè shě dēng gū yè zhèng shēn。
尘土积年粘旅服,关山无处寄归心。chén tǔ jī nián zhān lǚ fú,guān shān wú chù jì guī xīn。
此时遥羡闲眠侣,静掩云扉卧一林。cǐ shí yáo xiàn xián mián lǚ,jìng yǎn yún fēi wò yī lín。

晚秋同何秀才溪上

五代十国 伍乔

闲步秋光思杳然,荷藜因共过林烟。xián bù qiū guāng sī yǎo rán,hé lí yīn gòng guò lín yān。
期收野药寻幽路,欲采溪菱上小船。qī shōu yě yào xún yōu lù,yù cǎi xī líng shàng xiǎo chuán。
云吐晚阴藏霁岫,柳含馀霭咽残蝉。yún tǔ wǎn yīn cáng jì xiù,liǔ hán yú ǎi yàn cán chán。
倒尊尽日忘归处,山磬数声敲暝天。dào zūn jǐn rì wàng guī chù,shān qìng shù shēng qiāo míng tiān。

观山水障子

五代十国 伍乔

功绩精妍世少伦,图时应倍用心神。gōng jì jīng yán shì shǎo lún,tú shí yīng bèi yòng xīn shén。
不知草木承何异,但见江山长带春。bù zhī cǎo mù chéng hé yì,dàn jiàn jiāng shān zhǎng dài chūn。
云势似离岩底石,浪花如动岸边蘋。yún shì shì lí yán dǐ shí,làng huā rú dòng àn biān píng。
更疑独泛渔舟者,便是其中旧隐人。gèng yí dú fàn yú zhōu zhě,biàn shì qí zhōng jiù yǐn rén。
1912