古诗词

晚次

五代十国 张泌(佖)

烟郭遥闻向晚鸡,水平舟静浪声齐。yān guō yáo wén xiàng wǎn jī,shuǐ píng zhōu jìng làng shēng qí。
高林带雨杨梅熟,曲岸笼云谢豹啼。gāo lín dài yǔ yáng méi shú,qū àn lóng yún xiè bào tí。
二女庙荒汀树老,九疑山碧楚天低。èr nǚ miào huāng tīng shù lǎo,jiǔ yí shān bì chǔ tiān dī。
湘南自古多离怨,莫动哀吟易惨悽。xiāng nán zì gǔ duō lí yuàn,mò dòng āi yín yì cǎn qī。

张泌(佖)

名或作佖。五代、宋间淮南人,一说常州人,字子澄。仕南唐,初为句容尉,曾上书陈治国之道。李煜时征为监察御史,历考功员外郎、中书舍人,改内史舍人。随煜归宋,仍入史馆,迁郎中。工词。性俭朴,人称菜羹张家。煜卒后,每寒食必亲拜其墓,哭甚哀。有集。 张泌(佖)的作品>>

猜您喜欢

春江雨

五代十国 张泌(佖)

雨溟溟,风泠泠,老松瘦竹临烟汀。yǔ míng míng,fēng líng líng,lǎo sōng shòu zhú lín yān tīng。
空江冷落野云重,村中鬼火微如星。kōng jiāng lěng luò yě yún zhòng,cūn zhōng guǐ huǒ wēi rú xīng。
夜惊溪上渔人起,滴沥篷声满愁耳。yè jīng xī shàng yú rén qǐ,dī lì péng shēng mǎn chóu ěr。
子规叫断独未眠,罨岸春涛打船尾。zi guī jiào duàn dú wèi mián,yǎn àn chūn tāo dǎ chuán wěi。
1612