古诗词

春晚谣

五代十国 张泌(佖)

雨微微,烟霏霏,小庭半拆红蔷薇。yǔ wēi wēi,yān fēi fēi,xiǎo tíng bàn chāi hóng qiáng wēi。
钿筝斜倚画屏曲,零落几行金雁飞。diàn zhēng xié yǐ huà píng qū,líng luò jǐ xíng jīn yàn fēi。
萧关梦断无寻处,万叠春波起南浦。xiāo guān mèng duàn wú xún chù,wàn dié chūn bō qǐ nán pǔ。
凌乱杨花扑绣帘,晚窗时有流莺语。líng luàn yáng huā pū xiù lián,wǎn chuāng shí yǒu liú yīng yǔ。

张泌(佖)

名或作佖。五代、宋间淮南人,一说常州人,字子澄。仕南唐,初为句容尉,曾上书陈治国之道。李煜时征为监察御史,历考功员外郎、中书舍人,改内史舍人。随煜归宋,仍入史馆,迁郎中。工词。性俭朴,人称菜羹张家。煜卒后,每寒食必亲拜其墓,哭甚哀。有集。 张泌(佖)的作品>>

猜您喜欢

春江雨

五代十国 张泌(佖)

雨溟溟,风泠泠,老松瘦竹临烟汀。yǔ míng míng,fēng líng líng,lǎo sōng shòu zhú lín yān tīng。
空江冷落野云重,村中鬼火微如星。kōng jiāng lěng luò yě yún zhòng,cūn zhōng guǐ huǒ wēi rú xīng。
夜惊溪上渔人起,滴沥篷声满愁耳。yè jīng xī shàng yú rén qǐ,dī lì péng shēng mǎn chóu ěr。
子规叫断独未眠,罨岸春涛打船尾。zi guī jiào duàn dú wèi mián,yǎn àn chūn tāo dǎ chuán wěi。
1612