古诗词

苏武慢

虞集

云淡风轻,傍花随柳,将谓少年行乐。yún dàn fēng qīng,bàng huā suí liǔ,jiāng wèi shǎo nián xíng lè。
高阁林间,小车城里,千古太平西洛。gāo gé lín jiān,xiǎo chē chéng lǐ,qiān gǔ tài píng xī luò。
瞻彼泱泱,言思君子,流水俨然如昨。zhān bǐ yāng yāng,yán sī jūn zi,liú shuǐ yǎn rán rú zuó。
但清游、天际轻阴,未便暮愁离索。dàn qīng yóu tiān jì qīng yīn,wèi biàn mù chóu lí suǒ。
长记得、童冠相随,浴沂归去,吟咏鸢飞鱼跃。zhǎng jì dé tóng guān xiāng suí,yù yí guī qù,yín yǒng yuān fēi yú yuè。
逝者如斯,吾衰甚矣,调理自存斟酌。shì zhě rú sī,wú shuāi shén yǐ,diào lǐ zì cún zhēn zhuó。
清庙朱弦,旧堂金石,隐几似闻更作。qīng miào zhū xián,jiù táng jīn shí,yǐn jǐ shì wén gèng zuò。
农人告我事西畴,窈窕挂书牛角。nóng rén gào wǒ shì xī chóu,yǎo tiǎo guà shū niú jiǎo。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

癸酉岁晚留上方观三首

虞集

山中积雪到檐端,独对篝灯坐夜阑。shān zhōng jī xuě dào yán duān,dú duì gōu dēng zuò yè lán。
不是梅花心似铁,如何禁得许多寒。bù shì méi huā xīn shì tiě,rú hé jìn dé xǔ duō hán。

古桧

虞集

根到深泉石作身,疏疏香叶不知春。gēn dào shēn quán shí zuò shēn,shū shū xiāng yè bù zhī chūn。
海波不动天风远,千岁寒蛟作老人。hǎi bō bù dòng tiān fēng yuǎn,qiān suì hán jiāo zuò lǎo rén。

王朋梅东凉亭图延祐中奉敕所作草也

虞集

滦水东流紫雾开,千门万户起崔嵬。luán shuǐ dōng liú zǐ wù kāi,qiān mén wàn hù qǐ cuī wéi。
坡陀草色如波浪,长是銮舆六月来。pō tuó cǎo sè rú bō làng,zhǎng shì luán yú liù yuè lái。

赠傅与砺

虞集

水玉空青不易求,兰苕翡翠擅清秋。shuǐ yù kōng qīng bù yì qiú,lán sháo fěi cuì shàn qīng qiū。
才情岂是人间少,不到高唐梦未休。cái qíng qǐ shì rén jiān shǎo,bù dào gāo táng mèng wèi xiū。

丁卯礼部考试次韵二首

虞集

忆昔坡头接锦袍,深堂披卷效微劳。yì xī pō tóu jiē jǐn páo,shēn táng pī juǎn xiào wēi láo。
三年重得同清夜,宫烛风帘见月高。sān nián zhòng dé tóng qīng yè,gōng zhú fēng lián jiàn yuè gāo。

丁卯礼部考试次韵二首

虞集

袍鹄锵锵赴晓闱,分庐陈艺别东西。páo gǔ qiāng qiāng fù xiǎo wéi,fēn lú chén yì bié dōng xī。
凭教红杏休开彻,早晚开关蹋雪泥。píng jiào hóng xìng xiū kāi chè,zǎo wǎn kāi guān tà xuě ní。

洪厓桥

虞集

澄江如练碧悠悠,一色芦花覆远洲。chéng jiāng rú liàn bì yōu yōu,yī sè lú huā fù yuǎn zhōu。
无尽春天归雁急,月明寒影不曾留。wú jǐn chūn tiān guī yàn jí,yuè míng hán yǐng bù céng liú。

东家四时词四首

虞集

临流洗砚见长身,白苎宽衣短葛巾。lín liú xǐ yàn jiàn zhǎng shēn,bái zhù kuān yī duǎn gé jīn。
纨扇自题新得句,水亭分送倚阑人。wán shàn zì tí xīn dé jù,shuǐ tíng fēn sòng yǐ lán rén。

东家四时词四首

虞集

摩挲旧赐碾龙团,紫磨无声玉井寒。mó sā jiù cì niǎn lóng tuán,zǐ mó wú shēng yù jǐng hán。
鹦鹉不知谁是客,学人言语近阑干。yīng wǔ bù zhī shuí shì kè,xué rén yán yǔ jìn lán gàn。

东家四时词四首

虞集

澄波千顷拥高鬟,手折芙蓉月下还。chéng bō qiān qǐng yōng gāo huán,shǒu zhé fú róng yuè xià hái。
解忆高堂风露冷,衲衣先送碧云山。jiě yì gāo táng fēng lù lěng,nà yī xiān sòng bì yún shān。

东家四时词四首

虞集

贺雪宫门上表归,貂裘犹带六花飞。hè xuě gōng mén shàng biǎo guī,diāo qiú yóu dài liù huā fēi。
海南新送收香鸟,转觉清寒入翠帷。hǎi nán xīn sòng shōu xiāng niǎo,zhuǎn jué qīng hán rù cuì wéi。

青山白云图

虞集

独向山中访隐君,行穷千涧水沄沄。dú xiàng shān zhōng fǎng yǐn jūn,xíng qióng qiān jiàn shuǐ yún yún。
仙家更在空青外,只许人间礼白云。xiān jiā gèng zài kōng qīng wài,zhǐ xǔ rén jiān lǐ bái yún。

赠朱万初四首

虞集

霜雪摧残涧壑非,深根千岁斧斤违。shuāng xuě cuī cán jiàn hè fēi,shēn gēn qiān suì fǔ jīn wéi。
寸心不逐飞烟化,还作玄云绕紫微。cùn xīn bù zhú fēi yān huà,hái zuò xuán yún rào zǐ wēi。

赠朱万初四首

虞集

颇爱烧香是鼻尘,不应缘嗅又劳人。pǒ ài shāo xiāng shì bí chén,bù yīng yuán xiù yòu láo rén。
方床石鼎过清昼,一缕山灵伴老身。fāng chuáng shí dǐng guò qīng zhòu,yī lǚ shān líng bàn lǎo shēn。

书苏公帖后

虞集

苏木空闻蜀贾舟,袜材还复望袁州。sū mù kōng wén shǔ jiǎ zhōu,wà cái hái fù wàng yuán zhōu。
画叉犹是黄冈竹,细和陶诗饱即休。huà chā yóu shì huáng gāng zhú,xì hé táo shī bǎo jí xiū。