古诗词

苏武慢

虞集

对酒当歌,无愁可解,是个道人标格。duì jiǔ dāng gē,wú chóu kě jiě,shì gè dào rén biāo gé。
好风过耳,皓月盈怀,清净水声山色。hǎo fēng guò ěr,hào yuè yíng huái,qīng jìng shuǐ shēng shān sè。
世上千年,山中七日,随处惯曾为客。shì shàng qiān nián,shān zhōng qī rì,suí chù guàn céng wèi kè。
尽虚空、北斗南辰,此事有谁消得。jǐn xū kōng běi dòu nán chén,cǐ shì yǒu shuí xiāo dé。
曾听得、碧眼胡僧,布袍沧海,直下钓丝千尺。céng tīng dé bì yǎn hú sēng,bù páo cāng hǎi,zhí xià diào sī qiān chǐ。
掣取鲸鱼,风雷变化,不是等闲奇特。chè qǔ jīng yú,fēng léi biàn huà,bù shì děng xián qí tè。
寒暑相催,乾坤不用,历劫不为陈迹。hán shǔ xiāng cuī,qián kūn bù yòng,lì jié bù wèi chén jì。
可怜生、忘却高年,长伴小儿嬉剧。kě lián shēng wàng què gāo nián,zhǎng bàn xiǎo ér xī jù。
虞集

虞集

虞集(1272~1348)元代著名学者、诗人。字伯生,号道园,人称邵庵先生。少受家学,尝从吴澄游。成宗大德初,以荐授大都路儒学教授,李国子助教、博士。仁宗时,迁集贤修撰,除翰林待制。文宗即位,累除奎章阁侍书学士。领修《经世大典》,著有《道园学古录》、《道园遗稿》。虞集素负文名,与揭傒斯、柳贯、黄溍并称“元儒四家”;诗与揭傒斯、范梈、杨载齐名,人称“元诗四家”。 虞集的作品>>

猜您喜欢

苏武慢

虞集

十载燕山,十年江上,惯见半生风雪。shí zài yàn shān,shí nián jiāng shàng,guàn jiàn bàn shēng fēng xuě。
对雪无舟,泛舟无雪,不遇并时高洁。duì xuě wú zhōu,fàn zhōu wú xuě,bù yù bìng shí gāo jié。
断港残沙,今兹何夕,一似剡溪归越。duàn gǎng cán shā,jīn zī hé xī,yī shì shàn xī guī yuè。
但掀篷、数尺梅花,人迹鸟飞俱绝。dàn xiān péng shù chǐ méi huā,rén jì niǎo fēi jù jué。
君不见、五老危巅,浮丘绝顶,笑我早生华发。jūn bù jiàn wǔ lǎo wēi diān,fú qiū jué dǐng,xiào wǒ zǎo shēng huá fā。
返老还童,易粗为妙,定有九还丹诀。fǎn lǎo hái tóng,yì cū wèi miào,dìng yǒu jiǔ hái dān jué。
霁景浮空,天光眩海,一体本无分别。jì jǐng fú kōng,tiān guāng xuàn hǎi,yī tǐ běn wú fēn bié。
便堪称、六一仙公,千古太虚明月。biàn kān chēng liù yī xiān gōng,qiān gǔ tài xū míng yuè。

苏武慢

虞集

自笑微生,凡情不断,轻弃旧矶垂钓。zì xiào wēi shēng,fán qíng bù duàn,qīng qì jiù jī chuí diào。
走马长安,听莺上苑,空负洛阳年少。zǒu mǎ zhǎng ān,tīng yīng shàng yuàn,kōng fù luò yáng nián shǎo。
玉殿传宣,金銮陪宴,屡草九重丹诏。yù diàn chuán xuān,jīn luán péi yàn,lǚ cǎo jiǔ zhòng dān zhào。
是何年、梦断槐根,依旧一蓑江表。shì hé nián mèng duàn huái gēn,yī jiù yī suō jiāng biǎo。
天赐我、万叠云屏,五湖烟浪,无限野猿沙鸟。tiān cì wǒ wàn dié yún píng,wǔ hú yān làng,wú xiàn yě yuán shā niǎo。
平明紫阁,日晏玄洲,晞发太霞林杪。píng míng zǐ gé,rì yàn xuán zhōu,xī fā tài xiá lín miǎo。
苍龙腾海,白鹤冲霄,颠倒一时俱了。cāng lóng téng hǎi,bái hè chōng xiāo,diān dào yī shí jù le。
望清都、独步高秋,风露洞天初晓。wàng qīng dōu dú bù gāo qiū,fēng lù dòng tiān chū xiǎo。

忆江南

虞集

千岁事,何许觅松乔。qiān suì shì,hé xǔ mì sōng qiáo。
急雨轻雷开道路,星河北斗转岧峣。jí yǔ qīng léi kāi dào lù,xīng hé běi dòu zhuǎn tiáo yáo。
相对话渔樵。xiāng duì huà yú qiáo。

忆江南

虞集

盘石上,新画太丘翁。pán shí shàng,xīn huà tài qiū wēng。
扶老一枝风满袖,凌霄千岁露垂松。fú lǎo yī zhī fēng mǎn xiù,líng xiāo qiān suì lù chuí sōng。
不与世间同。bù yǔ shì jiān tóng。

忆江南·为陈溪山寿

虞集

秋气至,寿斝注天香。qiū qì zhì,shòu jiǎ zhù tiān xiāng。
燕坐喜看扶两几,击鲜何必混诸郎。yàn zuò xǐ kàn fú liǎng jǐ,jī xiān hé bì hùn zhū láng。
长岁接宾行。zhǎng suì jiē bīn xíng。

南乡一剪梅·招熊少府

虞集

南阜小亭台,薄有山花取次开。nán fù xiǎo tíng tái,báo yǒu shān huā qǔ cì kāi。
寄语多情熊少府;晴也须来,雨也须来。jì yǔ duō qíng xióng shǎo fǔ;qíng yě xū lái,yǔ yě xū lái。
随意且衔杯,莫惜春衣坐绿苔。suí yì qiě xián bēi,mò xī chūn yī zuò lǜ tái。
若待明朝风雨过,人在天涯!春在天涯。ruò dài míng cháo fēng yǔ guò,rén zài tiān yá!chūn zài tiān yá。

烛影摇红·淮南故将军家有歌妓,才容自许

虞集

愿一见公,竟不及见而卒。yuàn yī jiàn gōng,jìng bù jí jiàn ér zú。
客有为以赋此曲者雪映虚檐,梦魂正绕阳台近。kè yǒu wèi yǐ fù cǐ qū zhě xuě yìng xū yán,mèng hún zhèng rào yáng tái jìn。
朝来谁为护重笼,云卧衣裳冷。cháo lái shuí wèi hù zhòng lóng,yún wò yī shang lěng。
应念兰心薰性。yīng niàn lán xīn xūn xìng。
对芳年、才华自信。duì fāng nián cái huá zì xìn。
洞房春暖,换羽移宫,珠圆丝莹。dòng fáng chūn nuǎn,huàn yǔ yí gōng,zhū yuán sī yíng。
板压红牙,手痕犹在余香泯。bǎn yā hóng yá,shǒu hén yóu zài yú xiāng mǐn。
当时惟待醉翁来,教听莺声引。dāng shí wéi dài zuì wēng lái,jiào tīng yīng shēng yǐn。
可惜闲情未领。kě xī xián qíng wèi lǐng。
但雕梁、尘销雾暝。dàn diāo liáng chén xiāo wù míng。
几回清夜,月转西廊,梧桐疏影。jǐ huí qīng yè,yuè zhuǎn xī láng,wú tóng shū yǐng。

月出古城东

虞集

月出古城东,海气浮空蒙。yuè chū gǔ chéng dōng,hǎi qì fú kōng méng。
车骑各已息,宫阙何穹窿。chē qí gè yǐ xī,gōng quē hé qióng lóng。
牧马草上露,吹笳沙际风。mù mǎ cǎo shàng lù,chuī jiā shā jì fēng。
帐中忽闻雁,传令彀雕弓。zhàng zhōng hū wén yàn,chuán lìng gòu diāo gōng。

同阁学士赋金鸭烧香

虞集

黄金铸为鸭,焚兰夕殿中。huáng jīn zhù wèi yā,fén lán xī diàn zhōng。
窈窕转斜月,逶迤动微风。yǎo tiǎo zhuǎn xié yuè,wēi yí dòng wēi fēng。
绮席列珠树,华灯连玉虹。qǐ xí liè zhū shù,huá dēng lián yù hóng。
无眠待顾问,不知清夜终。wú mián dài gù wèn,bù zhī qīng yè zhōng。

退直同柯敬仲博士赋

虞集

月下白玉阶,露生黄金井。yuè xià bái yù jiē,lù shēng huáng jīn jǐng。
疏条栖鹊寒,衰蕙流萤冷。shū tiáo qī què hán,shuāi huì liú yíng lěng。
恋阙感时康,怀归觉宵永。liàn quē gǎn shí kāng,huái guī jué xiāo yǒng。
晨钟禁中来,白发聊自整。chén zhōng jìn zhōng lái,bái fā liáo zì zhěng。

步虚词

虞集

步虚长松下,流响白云闲。bù xū zhǎng sōng xià,liú xiǎng bái yún xián。
华星列爟火,明月悬佩环。huá xīng liè guàn huǒ,míng yuè xuán pèi huán。
肃然降灵气,穆若愉妙颜。sù rán jiàng líng qì,mù ruò yú miào yán。
竹宫憺清夜,望拜久乃还。zhú gōng dàn qīng yè,wàng bài jiǔ nǎi hái。

送张道士归上清

虞集

白云旴水上,自古多仙人。bái yún xū shuǐ shàng,zì gǔ duō xiān rén。
手携绿玉杖,头戴白纶巾。shǒu xié lǜ yù zhàng,tóu dài bái lún jīn。
袖中出风雨,天上礼星辰。xiù zhōng chū fēng yǔ,tiān shàng lǐ xīng chén。
归来庭户静,芳草自生春。guī lái tíng hù jìng,fāng cǎo zì shēng chūn。

寄陈众仲助教上都作

虞集

学省足清昼,词垣惊早秋。xué shěng zú qīng zhòu,cí yuán jīng zǎo qiū。
美人隔河汉,落月在高楼。měi rén gé hé hàn,luò yuè zài gāo lóu。
持衣未成曲,吹笛不胜愁。chí yī wèi chéng qū,chuī dí bù shèng chóu。
还趋鳷鹊观,别制鹔鹴裘。hái qū zhī què guān,bié zhì sù shuāng qiú。

赋水木清华亭

虞集

中流泛兰枻,望彼嘉树林。zhōng liú fàn lán yì,wàng bǐ jiā shù lín。
落日荡野水,浮云生夕阴。luò rì dàng yě shuǐ,fú yún shēng xī yīn。
游鱼恋芳藻,好鸟鸣幽岑。yóu yú liàn fāng zǎo,hǎo niǎo míng yōu cén。
为乐恐易老,吾将脱朝簪。wèi lè kǒng yì lǎo,wú jiāng tuō cháo zān。

于仲元舍赋红梅

虞集

白雪不成夜,丹霞遂崇朝。bái xuě bù chéng yè,dān xiá suì chóng cháo。
妙质承日映,飞英向风飘。miào zhì chéng rì yìng,fēi yīng xiàng fēng piāo。
醉来红袖近,歌罢彩云消。zuì lái hóng xiù jìn,gē bà cǎi yún xiāo。
扬州问何逊,何似董娇娆?yáng zhōu wèn hé xùn,hé shì dǒng jiāo ráo?
3411234567»