古诗词

寿春节进

五代十国 贯休

圣运关天纪,龙飞古帝基。shèng yùn guān tiān jì,lóng fēi gǔ dì jī。
振摇三蜀地,耸发万年枝。zhèn yáo sān shǔ dì,sǒng fā wàn nián zhī。
出震同中古,承乾动四夷。chū zhèn tóng zhōng gǔ,chéng qián dòng sì yí。
恩颁新命广,泪向旧朝垂。ēn bān xīn mìng guǎng,lèi xiàng jiù cháo chuí。
大宝归玄谶,殊祥出远池。dà bǎo guī xuán chèn,shū xiáng chū yuǎn chí。
法天深罔测,体圣妙难知。fǎ tiān shēn wǎng cè,tǐ shèng miào nán zhī。
俭德为全德,无思契十思。jiǎn dé wèi quán dé,wú sī qì shí sī。
丕图非力至,英武悉天资。pī tú fēi lì zhì,yīng wǔ xī tiān zī。
正直方亲切,回邪岂敢窥。zhèng zhí fāng qīn qiè,huí xié qǐ gǎn kuī。
将排颇与牧,相得稷兼夔。jiāng pái pǒ yǔ mù,xiāng dé jì jiān kuí。
盐出符真主,麟来合大规。yán chū fú zhēn zhǔ,lín lái hé dà guī。
赓歌随羽籥,奕叶敩伊祁。gēng gē suí yǔ yuè,yì yè xiào yī qí。
寡欲情虽泰,忧民色未怡。guǎ yù qíng suī tài,yōu mín sè wèi yí。
盛如唐创业,宛胜晋朝仪。shèng rú táng chuàng yè,wǎn shèng jìn cháo yí。
旰食宫莺啭,宵衣禁漏迟。gàn shí gōng yīng zhuàn,xiāo yī jìn lòu chí。
多于汤土地,还有禹胼胝。duō yú tāng tǔ dì,hái yǒu yǔ pián zhī。
视物如伤日,胜残去杀时。shì wù rú shāng rì,shèng cán qù shā shí。
守文情的的,无逸戒孜孜。shǒu wén qíng de de,wú yì jiè zī zī。
轩顼风重振,皇唐鼎创移。xuān xū fēng zhòng zhèn,huáng táng dǐng chuàng yí。
始闻呈瑞石,又报产灵芝。shǐ wén chéng ruì shí,yòu bào chǎn líng zhī。
覆帱高缘大,包容妙在卑。fù chóu gāo yuán dà,bāo róng miào zài bēi。
兄呼春赫日,师指佛牟尼。xiōng hū chūn hè rì,shī zhǐ fú móu ní。
佳气宸居合,淳风乐府吹。jiā qì chén jū hé,chún fēng lè fǔ chuī。
急贤彰帝业,解网见天慈。jí xián zhāng dì yè,jiě wǎng jiàn tiān cí。
粟赤千千窖,军雄万万儿。sù chì qiān qiān jiào,jūn xióng wàn wàn ér。
八蛮须稽颡,四海仰昌期。bā mán xū jī sǎng,sì hǎi yǎng chāng qī。
玉辇嫔嫱拥,宫花锦绣欹。yù niǎn pín qiáng yōng,gōng huā jǐn xiù yī。
尧云同叆叇,汉祖太驱驰。yáo yún tóng ài dài,hàn zǔ tài qū chí。
氛祲根株尽,浇讹朕兆隳。fēn jìn gēn zhū jǐn,jiāo é zhèn zhào huī。
山河方有截,野逸诏无遗。shān hé fāng yǒu jié,yě yì zhào wú yí。
境静消锋镝,田香熟稻?。jìng jìng xiāo fēng dī,tián xiāng shú dào méi。
梦中逢傅说,殿上见辛毗。mèng zhōng féng fù shuō,diàn shàng jiàn xīn pí。
金镜悬千古,彤云起四维。jīn jìng xuán qiān gǔ,tóng yún qǐ sì wéi。
盛行唐典法,再睹舜雍熙。shèng xíng táng diǎn fǎ,zài dǔ shùn yōng xī。
祝寿乾文动,郊天太一随。zhù shòu qián wén dòng,jiāo tiān tài yī suí。
煌煌还宿卫,亹亹叶声诗。huáng huáng hái sù wèi,wěi wěi yè shēng shī。
饮醴和甘雨,非烟绕御帷。yǐn lǐ hé gān yǔ,fēi yān rào yù wéi。
银轮随宝马,玉沼见金龟。yín lún suí bǎo mǎ,yù zhǎo jiàn jīn guī。
杳杳闻韶濩,重重降抚绥。yǎo yǎo wén sháo huò,zhòng zhòng jiàng fǔ suí。
魏徵须却出,葛亮更何之。wèi zhēng xū què chū,gé liàng gèng hé zhī。
简约逾前古,升平美不疑。jiǎn yuē yú qián gǔ,shēng píng měi bù yí。
触邪羊唅唅,鼓腹叟嘻嘻。chù xié yáng hán hán,gǔ fù sǒu xī xī。
迈五方云大,超三始见奇。mài wǔ fāng yún dà,chāo sān shǐ jiàn qí。
锦霞连紫极,仙鸟下峨眉。jǐn xiá lián zǐ jí,xiān niǎo xià é méi。
谢傅还为傅,周师又作师。xiè fù hái wèi fù,zhōu shī yòu zuò shī。
纳隍为永任,从谏契无为。nà huáng wèi yǒng rèn,cóng jiàn qì wú wèi。
子子寰瀛主,孙孙日月旗。zi zi huán yíng zhǔ,sūn sūn rì yuè qí。
寿春嗟寿域,万国尽虔祈。shòu chūn jiē shòu yù,wàn guó jǐn qián qí。
捧日三车子,恭思八彩眉。pěng rì sān chē zi,gōng sī bā cǎi méi。
愿将七万岁,匍匐拜瑶墀。yuàn jiāng qī wàn suì,pú fú bài yáo chí。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

马上作

五代十国 贯休

柳岸花堤夕照红,风清襟袖辔璁珑。liǔ àn huā dī xī zhào hóng,fēng qīng jīn xiù pèi cōng lóng。
行人莫讶频回首,家在凝岚一点中。xíng rén mò yà pín huí shǒu,jiā zài níng lán yī diǎn zhōng。

秋末寄武昌一公

五代十国 贯休

见说武昌江上住,柏枯槐朽战时风。jiàn shuō wǔ chāng jiāng shàng zhù,bǎi kū huái xiǔ zhàn shí fēng。
知师诗癖难医也,霜洒芦花明月中。zhī shī shī pǐ nán yī yě,shuāng sǎ lú huā míng yuè zhōng。

陋巷

五代十国 贯休

坠叶如花欲满沟,破篱荒井一蝉幽。zhuì yè rú huā yù mǎn gōu,pò lí huāng jǐng yī chán yōu。
亦知希骥无希者,作么令人强转头。yì zhī xī jì wú xī zhě,zuò me lìng rén qiáng zhuǎn tóu。

终南僧

五代十国 贯休

声利掀天竟不闻,草衣木食度朝昏。shēng lì xiān tiān jìng bù wén,cǎo yī mù shí dù cháo hūn。
遥思山雪深一丈,时有仙人来打门。yáo sī shān xuě shēn yī zhàng,shí yǒu xiān rén lái dǎ mén。

听僧弹琴

五代十国 贯休

家近吴王古战城,海风终日打墙声。jiā jìn wú wáng gǔ zhàn chéng,hǎi fēng zhōng rì dǎ qiáng shēng。
今朝乡思浑堆积,琴上闻师大蟹行。jīn cháo xiāng sī hún duī jī,qín shàng wén shī dà xiè xíng。

渔者

五代十国 贯休

风恶波狂身似闲,满头霜雪背青山。fēng è bō kuáng shēn shì xián,mǎn tóu shuāng xuě bèi qīng shān。
相逢略问家何在,回指芦花满舍间。xiāng féng lüè wèn jiā hé zài,huí zhǐ lú huā mǎn shě jiān。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

小谢清高大谢才,圣君令泰此方来。xiǎo xiè qīng gāo dà xiè cái,shèng jūn lìng tài cǐ fāng lái。
一从到后常无事,铃阁公庭满绿苔。yī cóng dào hòu cháng wú shì,líng gé gōng tíng mǎn lǜ tái。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

红锦帐中歌白雪,乌皮几畔抚青英。hóng jǐn zhàng zhōng gē bái xuě,wū pí jǐ pàn fǔ qīng yīng。
不知何物为心地,赛却澄江彻底清。bù zhī hé wù wèi xīn dì,sài què chéng jiāng chè dǐ qīng。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

谁报田中有黑虫,一家斋戒减仙容。shuí bào tián zhōng yǒu hēi chóng,yī jiā zhāi jiè jiǎn xiān róng。
分忧若也皆如此,天下家家有剩舂。fēn yōu ruò yě jiē rú cǐ,tiān xià jiā jiā yǒu shèng chōng。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

忧民心切出冲炎,禾稼如云喜气兼。yōu mín xīn qiè chū chōng yán,hé jià rú yún xǐ qì jiān。
林下闲人亦何幸,也随旌旆到银尖。lín xià xián rén yì hé xìng,yě suí jīng pèi dào yín jiān。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

方恐狱中桃树出,忽闻枯木却生烟。fāng kǒng yù zhōng táo shù chū,hū wén kū mù què shēng yān。
褚祥为郡曾如此,却恐当时是偶然。chǔ xiáng wèi jùn céng rú cǐ,què kǒng dāng shí shì ǒu rán。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

枯骨纵横遍水湄,尽收为冢碧参差。kū gǔ zòng héng biàn shuǐ méi,jǐn shōu wèi zhǒng bì cān chà。
分明为报精灵辈,好送旌旗到凤池。fēn míng wèi bào jīng líng bèi,hǎo sòng jīng qí dào fèng chí。

归东阳临岐上杜使君七首

五代十国 贯休

舍鲁依刘一片云,好风吹去远纤尘。shě lǔ yī liú yī piàn yún,hǎo fēng chuī qù yuǎn xiān chén。
犹期明月清风夜,来作西园第八人。yóu qī míng yuè qīng fēng yè,lái zuò xī yuán dì bā rén。

题兰江言上人院二首

五代十国 贯休

一生只著一麻衣,道业还欺习彦威。yī shēng zhǐ zhù yī má yī,dào yè hái qī xí yàn wēi。
手把新诗说山梦,石桥天柱雪霏霏。shǒu bǎ xīn shī shuō shān mèng,shí qiáo tiān zhù xuě fēi fēi。

题兰江言上人院二首

五代十国 贯休

只是危吟坐翠层,门前岐路自崩腾。zhǐ shì wēi yín zuò cuì céng,mén qián qí lù zì bēng téng。
青云名士时相访,茶煮西峰瀑布冰。qīng yún míng shì shí xiāng fǎng,chá zhǔ xī fēng pù bù bīng。