古诗词

杜侯行

五代十国 贯休

天目连天搏秀气,峥嵘作起新城地。tiān mù lián tiān bó xiù qì,zhēng róng zuò qǐ xīn chéng dì。
德门钟秀光盛时,三虎八龙皆世瑞。dé mén zhōng xiù guāng shèng shí,sān hǔ bā lóng jiē shì ruì。
顷者天厖乱下鲸翻海,烽火崩腾照行在。qǐng zhě tiān páng luàn xià jīng fān hǎi,fēng huǒ bēng téng zhào xíng zài。
江表唯传君子营,剑冲牛斗疏真宰。jiāng biǎo wéi chuán jūn zi yíng,jiàn chōng niú dòu shū zhēn zǎi。
金昆玉季轻三鼓,煮海悬鱼臣节苦。jīn kūn yù jì qīng sān gǔ,zhǔ hǎi xuán yú chén jié kǔ。
雁影参差入瑞烟,荆花灿烂开仙圃。yàn yǐng cān chà rù ruì yān,jīng huā càn làn kāi xiān pǔ。
我闻大中咸通真令主,相惟大杜兼小杜。wǒ wén dà zhōng xián tōng zhēn lìng zhǔ,xiāng wéi dà dù jiān xiǎo dù。
但能致君活国济生人,亦何必须踏金梯,折桂树。dàn néng zhì jūn huó guó jì shēng rén,yì hé bì xū tà jīn tī,zhé guì shù。
宣宗懿宗调舜琴,大杜小杜为殷霖。xuān zōng yì zōng diào shùn qín,dà dù xiǎo dù wèi yīn lín。
出将入相兮功德深,生人受赐兮直至今。chū jiāng rù xiāng xī gōng dé shēn,shēng rén shòu cì xī zhí zhì jīn。
杜侯兄弟继之后,璞玉浑金美腾口。dù hóu xiōng dì jì zhī hòu,pú yù hún jīn měi téng kǒu。
常言一呼百万何足云,终取封侯之印大如斗。cháng yán yī hū bǎi wàn hé zú yún,zhōng qǔ fēng hóu zhī yìn dà rú dòu。
功闻吾皇似尧禹,搜索贤良皆面睹。gōng wén wú huáng shì yáo yǔ,sōu suǒ xián liáng jiē miàn dǔ。
杜侯杜侯,君傥修令德,克有终,即必还为大杜兼小杜。dù hóu dù hóu,jūn tǎng xiū lìng dé,kè yǒu zhōng,jí bì hái wèi dà dù jiān xiǎo dù。
人之戴兮天笔注,国之福兮天固祚。rén zhī dài xī tiān bǐ zhù,guó zhī fú xī tiān gù zuò。
四海无波八表臣,如今而后君看取。sì hǎi wú bō bā biǎo chén,rú jīn ér hòu jūn kàn qǔ。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

东阳罹乱后怀王慥使君五首

五代十国 贯休

魄慑魂飞骨亦销,此魂此魄亦难招。pò shè hún fēi gǔ yì xiāo,cǐ hún cǐ pò yì nán zhāo。
黄金白玉家家尽,绣闼雕甍处处烧。huáng jīn bái yù jiā jiā jǐn,xiù tà diāo méng chù chù shāo。
惊动乾坤常黯惨,深藏山岳亦倾摇。jīng dòng qián kūn cháng àn cǎn,shēn cáng shān yuè yì qīng yáo。
恭闻国有英雄将,拟把何心答圣朝。gōng wén guó yǒu yīng xióng jiāng,nǐ bǎ hé xīn dá shèng cháo。

东阳罹乱后怀王慥使君五首

五代十国 贯休

不是龚黄覆育才,即须清苦远尘埃。bù shì gōng huáng fù yù cái,jí xū qīng kǔ yuǎn chén āi。
无人与奏吾皇去,致乱唯因酷吏来。wú rén yǔ zòu wú huáng qù,zhì luàn wéi yīn kù lì lái。
刳剥生灵为事业,巧通豪谮作梯媒。kū bō shēng líng wèi shì yè,qiǎo tōng háo zèn zuò tī méi。
令人转忆王夫子,一片真风去不回。lìng rén zhuǎn yì wáng fū zi,yī piàn zhēn fēng qù bù huí。

秋夜怀嵩少因寄洛中旧知

五代十国 贯休

炉爇旃檀不称贫,霏霏玉露湿禅巾。lú ruò zhān tán bù chēng pín,fēi fēi yù lù shī chán jīn。
紫金地上三更月,红藕香中一病身。zǐ jīn dì shàng sān gèng yuè,hóng ǒu xiāng zhōng yī bìng shēn。
少室少年偏入梦,多时多事去无因。shǎo shì shǎo nián piān rù mèng,duō shí duō shì qù wú yīn。
如今憔悴头成雪,空想嵯峨羡故人。rú jīn qiáo cuì tóu chéng xuě,kōng xiǎng cuó é xiàn gù rén。

秋末寄上桐江冯使君

五代十国 贯休

山东山色胜诸山,谢守清高不可攀。shān dōng shān sè shèng zhū shān,xiè shǒu qīng gāo bù kě pān。
薄俗尽于言下泰,苦心唯到醉中闲。báo sú jǐn yú yán xià tài,kǔ xīn wéi dào zuì zhōng xián。
香凝锦帐抄书后,月转棠阴送客还。xiāng níng jǐn zhàng chāo shū hòu,yuè zhuǎn táng yīn sòng kè hái。
野客沾恩归未得,萧萧霜叶满柴关。yě kè zhān ēn guī wèi dé,xiāo xiāo shuāng yè mǎn chái guān。

陪冯使君游六首登干霄亭

五代十国 贯休

拥翠扪萝山屐轻,飘飖红旆在青冥。yōng cuì mén luó shān jī qīng,piāo yáo hóng pèi zài qīng míng。
仙科朱绂言非贵,溪鸟林泉癖爱听。xiān kē zhū fú yán fēi guì,xī niǎo lín quán pǐ ài tīng。
古桂林边棋局湿,白云堆里茗烟青。gǔ guì lín biān qí jú shī,bái yún duī lǐ míng yān qīng。
因思庐岳弥天客,手把金书倚石屏。yīn sī lú yuè mí tiān kè,shǒu bǎ jīn shū yǐ shí píng。

陪冯使君游六首游灵泉院

五代十国 贯休

珂佩喧喧满路岐,乱泉声里扣禅扉。kē pèi xuān xuān mǎn lù qí,luàn quán shēng lǐ kòu chán fēi。
对花语合希夷境,坐石苔黏黼黻衣。duì huā yǔ hé xī yí jìng,zuò shí tái nián fǔ fú yī。
鸟啄古杉云冉冉,风吹清磬露霏霏。niǎo zhuó gǔ shān yún rǎn rǎn,fēng chuī qīng qìng lù fēi fēi。
惠岩亦有孤峰在,只恋翻经未得归。huì yán yì yǒu gū fēng zài,zhǐ liàn fān jīng wèi dé guī。

陪冯使君游六首过相思岭

五代十国 贯休

誉自馨香道自怡,相思岭上却无机。yù zì xīn xiāng dào zì yí,xiāng sī lǐng shàng què wú jī。
荒蕖叶覆深霞在,片石人吟一鸟飞。huāng qú yè fù shēn xiá zài,piàn shí rén yín yī niǎo fēi。
何处风砧传古曲,谁家冢树挂斜晖。hé chù fēng zhēn chuán gǔ qū,shuí jiā zhǒng shù guà xié huī。
因思往事真堪笑,鹤背渔竿未是归。yīn sī wǎng shì zhēn kān xiào,hè bèi yú gān wèi shì guī。

陪冯使君游六首锦沙墩

五代十国 贯休

临水登山兴自奇,锦沙墩上最多时。lín shuǐ dēng shān xīng zì qí,jǐn shā dūn shàng zuì duō shí。
虽云发白孤峰好,其奈名清圣主知。suī yún fā bái gū fēng hǎo,qí nài míng qīng shèng zhǔ zhī。
草媚莲塘资逸步,云生松壑有新诗。cǎo mèi lián táng zī yì bù,yún shēng sōng hè yǒu xīn shī。
翛然别是神仙趣,岂羡东山妓乐随。xiāo rán bié shì shén xiān qù,qǐ xiàn dōng shān jì lè suí。

陪冯使君游六首钓罾潭

五代十国 贯休

境静江清无事时,红旌画鹢动渔矶。jìng jìng jiāng qīng wú shì shí,hóng jīng huà yì dòng yú jī。
心期只是行春去,日暮还应待鹤归。xīn qī zhǐ shì xíng chūn qù,rì mù hái yīng dài hè guī。
风破绮霞山寺出,人歌白雪岛花飞。fēng pò qǐ xiá shān sì chū,rén gē bái xuě dǎo huā fēi。
自怜亦在仙舟上,玉浪翻翻溅草衣。zì lián yì zài xiān zhōu shàng,yù làng fān fān jiàn cǎo yī。

陪冯使君游六首迎仙阁

五代十国 贯休

涧香霞影绕楼台,卷箔凭阑耳目开。jiàn xiāng xiá yǐng rào lóu tái,juǎn bó píng lán ěr mù kāi。
况从旌旗近鸾凤,可怜谈笑出尘埃。kuàng cóng jīng qí jìn luán fèng,kě lián tán xiào chū chén āi。
火云不入长松径,露茗何须白玉杯。huǒ yún bù rù zhǎng sōng jìng,lù míng hé xū bái yù bēi。
谁道迎仙仙不至,今朝还有谢公来。shuí dào yíng xiān xiān bù zhì,jīn cháo hái yǒu xiè gōng lái。

贺雨上王使君二首

五代十国 贯休

一片丹心合万灵,应时甘雨带龙腥。yī piàn dān xīn hé wàn líng,yīng shí gān yǔ dài lóng xīng。
驱尘煞烧连穷□,□电冲霓满窅冥。qū chén shā shāo lián qióng,diàn chōng ní mǎn yǎo míng。
处处已知仓廪溢,家家皆歇管弦听。chù chù yǐ zhī cāng lǐn yì,jiā jiā jiē xiē guǎn xián tīng。
应须蚤勒南山石,黄霸清风满内庭。yīng xū zǎo lēi nán shān shí,huáng bà qīng fēng mǎn nèi tíng。

贺雨上王使君二首

五代十国 贯休

由来天赞德唯馨,朋祷心期事尽行。yóu lái tiān zàn dé wéi xīn,péng dǎo xīn qī shì jǐn xíng。
玄妙久闻谈佛母,感通今日见神明。xuán miào jiǔ wén tán fú mǔ,gǎn tōng jīn rì jiàn shén míng。
破除秋热飘萧尽,还似春时散漫倾。pò chú qiū rè piāo xiāo jǐn,hái shì chūn shí sàn màn qīng。
他日为霖亦如此,诸生无不沐经营。tā rì wèi lín yì rú cǐ,zhū shēng wú bù mù jīng yíng。

感怀寄卢给事二首

五代十国 贯休

绵绵远念近来多,喜鹊随函到绿萝。mián mián yuǎn niàn jìn lái duō,xǐ què suí hán dào lǜ luó。
虽匪二贤曾入洛,忽惊六义减沈疴。suī fěi èr xián céng rù luò,hū jīng liù yì jiǎn shěn kē。
童扳邻杏隳墙瓦,燕啄花泥落砌莎。tóng bān lín xìng huī qiáng wǎ,yàn zhuó huā ní luò qì shā。
好更因人寄消息,沃州归去已蹉跎。hǎo gèng yīn rén jì xiāo xī,wò zhōu guī qù yǐ cuō tuó。

感怀寄卢给事二首

五代十国 贯休

常忆团圆绣像前,东归经乱独生全。cháng yì tuán yuán xiù xiàng qián,dōng guī jīng luàn dú shēng quán。
孤峰已住六七处,万事无成三十年。gū fēng yǐ zhù liù qī chù,wàn shì wú chéng sān shí nián。
每想苑墙危逼路,更思钵塔晓凌烟。měi xiǎng yuàn qiáng wēi bī lù,gèng sī bō tǎ xiǎo líng yān。
如今憔悴荆枝尽,一讽来书一怆然。rú jīn qiáo cuì jīng zhī jǐn,yī fěng lái shū yī chuàng rán。

游金华山禅院

五代十国 贯休

兹地曾栖菩萨僧,旃檀楼殿瀑崩腾。zī dì céng qī pú sà sēng,zhān tán lóu diàn pù bēng téng。
因知境胜终难到,问著人来悉不曾。yīn zhī jìng shèng zhōng nán dào,wèn zhù rén lái xī bù céng。
斜谷暗藏千载雪,薄岚常翳一龛灯。xié gǔ àn cáng qiān zài xuě,báo lán cháng yì yī kān dēng。
多惭不及当时海,又下嵯峨一万层。duō cán bù jí dāng shí hǎi,yòu xià cuó é yī wàn céng。