古诗词

杜侯行

五代十国 贯休

天目连天搏秀气,峥嵘作起新城地。tiān mù lián tiān bó xiù qì,zhēng róng zuò qǐ xīn chéng dì。
德门钟秀光盛时,三虎八龙皆世瑞。dé mén zhōng xiù guāng shèng shí,sān hǔ bā lóng jiē shì ruì。
顷者天厖乱下鲸翻海,烽火崩腾照行在。qǐng zhě tiān páng luàn xià jīng fān hǎi,fēng huǒ bēng téng zhào xíng zài。
江表唯传君子营,剑冲牛斗疏真宰。jiāng biǎo wéi chuán jūn zi yíng,jiàn chōng niú dòu shū zhēn zǎi。
金昆玉季轻三鼓,煮海悬鱼臣节苦。jīn kūn yù jì qīng sān gǔ,zhǔ hǎi xuán yú chén jié kǔ。
雁影参差入瑞烟,荆花灿烂开仙圃。yàn yǐng cān chà rù ruì yān,jīng huā càn làn kāi xiān pǔ。
我闻大中咸通真令主,相惟大杜兼小杜。wǒ wén dà zhōng xián tōng zhēn lìng zhǔ,xiāng wéi dà dù jiān xiǎo dù。
但能致君活国济生人,亦何必须踏金梯,折桂树。dàn néng zhì jūn huó guó jì shēng rén,yì hé bì xū tà jīn tī,zhé guì shù。
宣宗懿宗调舜琴,大杜小杜为殷霖。xuān zōng yì zōng diào shùn qín,dà dù xiǎo dù wèi yīn lín。
出将入相兮功德深,生人受赐兮直至今。chū jiāng rù xiāng xī gōng dé shēn,shēng rén shòu cì xī zhí zhì jīn。
杜侯兄弟继之后,璞玉浑金美腾口。dù hóu xiōng dì jì zhī hòu,pú yù hún jīn měi téng kǒu。
常言一呼百万何足云,终取封侯之印大如斗。cháng yán yī hū bǎi wàn hé zú yún,zhōng qǔ fēng hóu zhī yìn dà rú dòu。
功闻吾皇似尧禹,搜索贤良皆面睹。gōng wén wú huáng shì yáo yǔ,sōu suǒ xián liáng jiē miàn dǔ。
杜侯杜侯,君傥修令德,克有终,即必还为大杜兼小杜。dù hóu dù hóu,jūn tǎng xiū lìng dé,kè yǒu zhōng,jí bì hái wèi dà dù jiān xiǎo dù。
人之戴兮天笔注,国之福兮天固祚。rén zhī dài xī tiān bǐ zhù,guó zhī fú xī tiān gù zuò。
四海无波八表臣,如今而后君看取。sì hǎi wú bō bā biǎo chén,rú jīn ér hòu jūn kàn qǔ。
贯休

贯休

贯休(823~912年),俗姓姜,字德隐,婺州兰豁(一说为江西进贤县)人,唐末五代著名画僧。7岁时投兰溪和安寺圆贞禅师出家为童侍。贯休记忆力特好,日诵《法华经》1000字,过目不忘。贯休雅好吟诗,常与僧处默隔篱论诗,或吟寻偶对,或彼此唱和,见者无不惊异。贯休受戒以后,诗名日隆,仍至于远近闻名。乾化二年(915年)终于所居,世寿89。 贯休的作品>>

猜您喜欢

鄂渚逢杨赞禹

五代十国 贯休

流浪兵荒苦,相思岁月阑。liú làng bīng huāng kǔ,xiāng sī suì yuè lán。
理惟通至道,人或谓无端。lǐ wéi tōng zhì dào,rén huò wèi wú duān。
烧猛湖烟赤,窗空雪月寒。shāo měng hú yān chì,chuāng kōng xuě yuè hán。
知音不可见,始为一吟看。zhī yīn bù kě jiàn,shǐ wèi yī yín kàn。

别性空禅师

五代十国 贯休

积翠迸一瀑,红霞碧雾开。jī cuì bèng yī pù,hóng xiá bì wù kāi。
方寻此境去,莫问几时回。fāng xún cǐ jìng qù,mò wèn jǐ shí huí。
荡桨入檐石,思诗闻早雷。dàng jiǎng rù yán shí,sī shī wén zǎo léi。
唯师心似我,欲近不然灰。wéi shī xīn shì wǒ,yù jìn bù rán huī。

送胡处士

五代十国 贯休

不名兼不利,相遇海西濆。bù míng jiān bù lì,xiāng yù hǎi xī fén。
白字未干发,清时错爱云。bái zì wèi gàn fā,qīng shí cuò ài yún。
头巾多酒气,竹杖有苔文。tóu jīn duō jiǔ qì,zhú zhàng yǒu tái wén。
久积希颜意,林中又送君。jiǔ jī xī yán yì,lín zhōng yòu sòng jūn。

寄澜公二首

五代十国 贯休

小一头应白,孤高住歙城。xiǎo yī tóu yīng bái,gū gāo zhù shè chéng。
不知安乐否,何以近无生。bù zhī ān lè fǒu,hé yǐ jìn wú shēng。
烧逼鸿行侧,风乾雪朕清。shāo bī hóng xíng cè,fēng qián xuě zhèn qīng。
途中逢此信,珍重未精诚。tú zhōng féng cǐ xìn,zhēn zhòng wèi jīng chéng。

寄澜公二首

五代十国 贯休

荒乱抛深隐,飘零远寓居。huāng luàn pāo shēn yǐn,piāo líng yuǎn yù jū。
片云无定所,得力是逢渠。piàn yún wú dìng suǒ,dé lì shì féng qú。
瀑灂群公社,江崩古帝墟。pù zhuó qún gōng shè,jiāng bēng gǔ dì xū。
终期再相见,招手复何如。zhōng qī zài xiāng jiàn,zhāo shǒu fù hé rú。

寄栖一上人

五代十国 贯休

花堑接沧洲,阴云闲楚丘。huā qiàn jiē cāng zhōu,yīn yún xián chǔ qiū。
雨声虽到夜,吟味不如秋。yǔ shēng suī dào yè,yín wèi bù rú qiū。
古屋藏花鸽,荒园聚乱流。gǔ wū cáng huā gē,huāng yuán jù luàn liú。
无机心便是,何用话归休。wú jī xīn biàn shì,hé yòng huà guī xiū。

送僧之湖南

五代十国 贯休

湘水万馀里,师游芳草生。xiāng shuǐ wàn yú lǐ,shī yóu fāng cǎo shēng。
登山乞食后,无伴入云行。dēng shān qǐ shí hòu,wú bàn rù yún xíng。
宿雨和花落,春牛拥雾耕。sù yǔ hé huā luò,chūn niú yōng wù gēng。
不知今夜月,何处听猿声。bù zhī jīn yè yuè,hé chù tīng yuán shēng。

秋末寄张侍郎

五代十国 贯休

静坐黔城北,离仁半岁彊。jìng zuò qián chéng běi,lí rén bàn suì jiàng。
雾中红黍熟,烧后白云香。wù zhōng hóng shǔ shú,shāo hòu bái yún xiāng。
多病如何好,无心去始长。duō bìng rú hé hǎo,wú xīn qù shǐ zhǎng。
寂寥还得句,溪上寄三张。jì liáo hái dé jù,xī shàng jì sān zhāng。

五代十国 贯休

单于烽火动,都护去天涯。dān yú fēng huǒ dòng,dōu hù qù tiān yá。
别赐黄金甲,亲临白玉除。bié cì huáng jīn jiǎ,qīn lín bái yù chú。
塞垣须静谧,师旅审安危。sāi yuán xū jìng mì,shī lǚ shěn ān wēi。
定远条支宠,如今胜古时。dìng yuǎn tiáo zhī chǒng,rú jīn shèng gǔ shí。

五代十国 贯休

方见将军贵,分明对冕旒。fāng jiàn jiāng jūn guì,fēn míng duì miǎn liú。
圣恩如远被,狂虏不难收。shèng ēn rú yuǎn bèi,kuáng lǔ bù nán shōu。
臣节唯期死,功勋敢望侯。chén jié wéi qī sǐ,gōng xūn gǎn wàng hóu。
终辞修里第,从此出皇州。zhōng cí xiū lǐ dì,cóng cǐ chū huáng zhōu。

五代十国 贯休

百万精兵动,参差便渡辽。bǎi wàn jīng bīng dòng,cān chà biàn dù liáo。
如何好白日,亦照此天骄。rú hé hǎo bái rì,yì zhào cǐ tiān jiāo。
远树深疑贼,惊蓬迥似雕。yuǎn shù shēn yí zéi,jīng péng jiǒng shì diāo。
凯歌何日唱,碛路共天遥。kǎi gē hé rì chàng,qì lù gòng tiān yáo。

古塞下曲七首

五代十国 贯休

下营依遁甲,分帅把河隍。xià yíng yī dùn jiǎ,fēn shuài bǎ hé huáng。
地使人心恶,风吹旗燄荒。dì shǐ rén xīn è,fēng chuī qí yàn huāng。
搜山得探卒,放火猎黄羊。sōu shān dé tàn zú,fàng huǒ liè huáng yáng。
唯有南飞雁,声声断客肠。wéi yǒu nán fēi yàn,shēng shēng duàn kè cháng。

古塞下曲七首

五代十国 贯休

归去是何年,山连逻逤川。guī qù shì hé nián,shān lián luó suò chuān。
苍黄曾战地,空阔养雕天。cāng huáng céng zhàn dì,kōng kuò yǎng diāo tiān。
旗插蒸沙堡,枪担卓槊泉。qí chā zhēng shā bǎo,qiāng dān zhuó shuò quán。
萧条寒日落,号令彻穷边。xiāo tiáo hán rì luò,hào lìng chè qióng biān。

古塞下曲七首

五代十国 贯休

虏寇日相持,如龙马不肥。lǔ kòu rì xiāng chí,rú lóng mǎ bù féi。
突围金甲破,趁贼铁枪飞。tū wéi jīn jiǎ pò,chèn zéi tiě qiāng fēi。
汉月堂堂上,胡云惨惨微。hàn yuè táng táng shàng,hú yún cǎn cǎn wēi。
黄河冰已合,犹未送征衣。huáng hé bīng yǐ hé,yóu wèi sòng zhēng yī。

古塞下曲七首

五代十国 贯休

南北惟堪恨,东西实可嗟。nán běi wéi kān hèn,dōng xī shí kě jiē。
常飞侵夏雪,何处有人家?cháng fēi qīn xià xuě,hé chù yǒu rén jiā?
风刮阴山薄,河推大岸斜。fēng guā yīn shān báo,hé tuī dà àn xié。
只应寒夜梦,时见故园花。zhǐ yīng hán yè mèng,shí jiàn gù yuán huā。