古诗词

贯休应梦罗汉画歌

五代十国 欧阳炯

西岳高僧名贯休,孤情峭拔凌清秋。xī yuè gāo sēng míng guàn xiū,gū qíng qiào bá líng qīng qiū。
天教水墨画罗汉,魁岸古容生笔头。tiān jiào shuǐ mò huà luó hàn,kuí àn gǔ róng shēng bǐ tóu。
时捎大绢泥高壁,闭目焚香坐禅室。shí shāo dà juàn ní gāo bì,bì mù fén xiāng zuò chán shì。
忽然梦里见真仪,脱下袈裟点神笔。hū rán mèng lǐ jiàn zhēn yí,tuō xià jiā shā diǎn shén bǐ。
高握节腕当空掷,窸窣毫端任狂逸。gāo wò jié wàn dāng kōng zhì,xī sū háo duān rèn kuáng yì。
逡巡便是两三躯,不似画工虚费日。qūn xún biàn shì liǎng sān qū,bù shì huà gōng xū fèi rì。
怪石安拂嵌复枯,真僧列坐连跏趺。guài shí ān fú qiàn fù kū,zhēn sēng liè zuò lián jiā fū。
形如瘦鹤精神健,顶似伏犀头骨粗。xíng rú shòu hè jīng shén jiàn,dǐng shì fú xī tóu gǔ cū。
倚松根,傍岩缝,曲录腰身长欲动。yǐ sōng gēn,bàng yán fèng,qū lù yāo shēn zhǎng yù dòng。
看经弟子拟闻声,瞌睡山童疑有梦。kàn jīng dì zi nǐ wén shēng,kē shuì shān tóng yí yǒu mèng。
不知夏腊几多年,一手支颐偏袒肩。bù zhī xià là jǐ duō nián,yī shǒu zhī yí piān tǎn jiān。
口开或若共人语,身定复疑初坐禅。kǒu kāi huò ruò gòng rén yǔ,shēn dìng fù yí chū zuò chán。
案前卧象低垂鼻,崖畔戏猿斜展臂。àn qián wò xiàng dī chuí bí,yá pàn xì yuán xié zhǎn bì。
芭蕉花里刷轻红,苔藓文中晕深翠。bā jiāo huā lǐ shuā qīng hóng,tái xiǎn wén zhōng yūn shēn cuì。
硬筇杖,矮松床,雪色眉毛一寸长。yìng qióng zhàng,ǎi sōng chuáng,xuě sè méi máo yī cùn zhǎng。
绳开梵夹两三片,线补衲衣千万行。shéng kāi fàn jiā liǎng sān piàn,xiàn bǔ nà yī qiān wàn xíng。
林间乱叶纷纷堕,一印残香断烟火。lín jiān luàn yè fēn fēn duò,yī yìn cán xiāng duàn yān huǒ。
皮穿木屐不曾拖,笋织蒲团镇长坐。pí chuān mù jī bù céng tuō,sǔn zhī pú tuán zhèn zhǎng zuò。
休公休公逸艺无人加,声誉喧喧遍海涯。xiū gōng xiū gōng yì yì wú rén jiā,shēng yù xuān xuān biàn hǎi yá。
五七字句一千首,大小篆书三十家。wǔ qī zì jù yī qiān shǒu,dà xiǎo zhuàn shū sān shí jiā。
唐朝历历多名士,萧子云兼吴道子。táng cháo lì lì duō míng shì,xiāo zi yún jiān wú dào zi。
若将书画比休公,只恐当时浪生死。ruò jiāng shū huà bǐ xiū gōng,zhǐ kǒng dāng shí làng shēng sǐ。
休公休公始自江南来入秦,于今到蜀无交亲。xiū gōng xiū gōng shǐ zì jiāng nán lái rù qín,yú jīn dào shǔ wú jiāo qīn。
诗名画手皆奇绝,觑你凡人争是人。shī míng huà shǒu jiē qí jué,qù nǐ fán rén zhēng shì rén。
瓦棺寺里维摩诘,舍卫城中辟支佛。wǎ guān sì lǐ wéi mó jí,shě wèi chéng zhōng pì zhī fú。
若将此画比量看,总在人间为第一。ruò jiāng cǐ huà bǐ liàng kàn,zǒng zài rén jiān wèi dì yī。
欧阳炯

欧阳炯

(896-971)益州(今四川成都人),在后蜀任职为中书舍人。据《宣和画谱》载,他事孟昶时历任翰林学士、门下侍郎同平章事,随孟昶降宋后,授为散骑常侍,工诗文,特别长于词,又善长笛,是花间派重要作家。 欧阳炯的作品>>

猜您喜欢

西江月

五代十国 欧阳炯

水上鸳鸯比翼,巧将绣作罗衣。shuǐ shàng yuān yāng bǐ yì,qiǎo jiāng xiù zuò luó yī。
镜中重画远山眉,春睡起来无力。jìng zhōng zhòng huà yuǎn shān méi,chūn shuì qǐ lái wú lì。
细雀稳簪云髻,含羞时想佳期。xì què wěn zān yún jì,hán xiū shí xiǎng jiā qī。
脸边红艳对花枝,犹占凤楼春色。liǎn biān hóng yàn duì huā zhī,yóu zhàn fèng lóu chūn sè。

赤枣子

五代十国 欧阳炯

夜悄悄,烛荧荧,金炉香尽酒初醒。yè qiāo qiāo,zhú yíng yíng,jīn lú xiāng jǐn jiǔ chū xǐng。
春睡起来回雪面,含羞不语倚云屏。chūn shuì qǐ lái huí xuě miàn,hán xiū bù yǔ yǐ yún píng。

赤枣子

五代十国 欧阳炯

莲脸薄,柳眉长,等闲无事莫思量。lián liǎn báo,liǔ méi zhǎng,děng xián wú shì mò sī liàng。
每一见时明月夜,损人情思断人肠。měi yī jiàn shí míng yuè yè,sǔn rén qíng sī duàn rén cháng。

女冠子

五代十国 欧阳炯

薄妆桃脸,满面纵横花靥,艳情多。báo zhuāng táo liǎn,mǎn miàn zòng héng huā yè,yàn qíng duō。
绶带盘金缕,轻裙透碧罗。shòu dài pán jīn lǚ,qīng qún tòu bì luó。
含羞眉乍敛,微语笑相和。hán xiū méi zhà liǎn,wēi yǔ xiào xiāng hé。
不会频偷眼,意如何。bù huì pín tōu yǎn,yì rú hé。

女冠子

五代十国 欧阳炯

秋宵秋月,一朵荷花初发,照前池。qiū xiāo qiū yuè,yī duǒ hé huā chū fā,zhào qián chí。
摇曳熏香夜,婵娟对镜时。yáo yè xūn xiāng yè,chán juān duì jìng shí。
蕊中千点泪,心里万条丝。ruǐ zhōng qiān diǎn lèi,xīn lǐ wàn tiáo sī。
恰似轻盈女,好风姿。qià shì qīng yíng nǚ,hǎo fēng zī。

更漏子

五代十国 欧阳炯

玉阑干,金甃井,月照碧梧桐影。yù lán gàn,jīn zhòu jǐng,yuè zhào bì wú tóng yǐng。
独自个,立多时,露华浓湿衣。dú zì gè,lì duō shí,lù huá nóng shī yī。
一向,凝情望,待得不成模样。yī xiàng,níng qíng wàng,dài dé bù chéng mó yàng。
虽叵耐,又寻思,争生嗔得伊。suī pǒ nài,yòu xún sī,zhēng shēng chēn dé yī。

更漏子

五代十国 欧阳炯

三十六宫秋夜永,露华点滴高梧。sān shí liù gōng qiū yè yǒng,lù huá diǎn dī gāo wú。
丁丁玉漏咽铜壶,明月上金铺。dīng dīng yù lòu yàn tóng hú,míng yuè shàng jīn pù。
红线毯,博山炉,香风暗触流苏。hóng xiàn tǎn,bó shān lú,xiāng fēng àn chù liú sū。
羊车一去长青芜,镜尘鸾彩孤。yáng chē yī qù zhǎng qīng wú,jìng chén luán cǎi gū。

定风波

五代十国 欧阳炯

暖日闲窗映碧纱,小池春水浸晴霞。nuǎn rì xián chuāng yìng bì shā,xiǎo chí chūn shuǐ jìn qíng xiá。
数树海棠红欲尽,争忍,玉闺深掩过年华。shù shù hǎi táng hóng yù jǐn,zhēng rěn,yù guī shēn yǎn guò nián huá。
独凭绣床方寸乱,肠断,泪珠穿破脸边花。dú píng xiù chuáng fāng cùn luàn,cháng duàn,lèi zhū chuān pò liǎn biān huā。
邻舍女郎相借问,音信,教人羞道未还家。lín shě nǚ láng xiāng jiè wèn,yīn xìn,jiào rén xiū dào wèi hái jiā。

木兰花

五代十国 欧阳炯

儿家夫婿心容易,身又不来书不寄。ér jiā fū xù xīn róng yì,shēn yòu bù lái shū bù jì。
闲庭独立鸟关关,争忍抛奴深院里。xián tíng dú lì niǎo guān guān,zhēng rěn pāo nú shēn yuàn lǐ。
闷向绿纱窗下睡,睡又不成愁已至。mèn xiàng lǜ shā chuāng xià shuì,shuì yòu bù chéng chóu yǐ zhì。
今年却忆去年春,同在木兰花下醉。jīn nián què yì qù nián chūn,tóng zài mù lán huā xià zuì。

木兰花

五代十国 欧阳炯

日照玉楼花似锦,楼上醉和春色寝。rì zhào yù lóu huā shì jǐn,lóu shàng zuì hé chūn sè qǐn。
绿杨风送小莺声,残梦不成离玉枕。lǜ yáng fēng sòng xiǎo yīng shēng,cán mèng bù chéng lí yù zhěn。
堪爱晚来韶景甚,宝柱秦筝方再品。kān ài wǎn lái sháo jǐng shén,bǎo zhù qín zhēng fāng zài pǐn。
青蛾红脸笑来迎,又向海棠花下饮。qīng é hóng liǎn xiào lái yíng,yòu xiàng hǎi táng huā xià yǐn。

木兰花

五代十国 欧阳炯

春早玉楼烟雨夜,帘外樱桃花半谢。chūn zǎo yù lóu yān yǔ yè,lián wài yīng táo huā bàn xiè。
锦屏香冷绣衾寒,怊怅忆君无计舍。jǐn píng xiāng lěng xiù qīn hán,chāo chàng yì jūn wú jì shě。
侵晓鹊声来砌下,鸾镜残妆红粉罢。qīn xiǎo què shēng lái qì xià,luán jìng cán zhuāng hóng fěn bà。
黛眉双点不成描,留待玉郎归日画。dài méi shuāng diǎn bù chéng miáo,liú dài yù láng guī rì huà。

清平乐

五代十国 欧阳炯

春来街砌,春雨如丝细。chūn lái jiē qì,chūn yǔ rú sī xì。
春地满飘红杏蒂,春燕舞随风势。chūn dì mǎn piāo hóng xìng dì,chūn yàn wǔ suí fēng shì。
春幡细缕春缯,春闺一点春灯。chūn fān xì lǚ chūn zēng,chūn guī yī diǎn chūn dēng。
自是春心撩乱,非干春梦无凭。zì shì chūn xīn liāo luàn,fēi gàn chūn mèng wú píng。

菩萨蛮

五代十国 欧阳炯

晓来中酒和春睡,四支无力云鬟坠。xiǎo lái zhōng jiǔ hé chūn shuì,sì zhī wú lì yún huán zhuì。
斜卧脸波春,玉郎休恼人。xié wò liǎn bō chūn,yù láng xiū nǎo rén。
日高犹未起,为恋鸳鸯被。rì gāo yóu wèi qǐ,wèi liàn yuān yāng bèi。
鹦鹉语金笼,道儿还是慵。yīng wǔ yǔ jīn lóng,dào ér hái shì yōng。

菩萨蛮

五代十国 欧阳炯

红炉暖阁佳人睡,隔帘飞雪添寒气。hóng lú nuǎn gé jiā rén shuì,gé lián fēi xuě tiān hán qì。
小院奏笙歌,香风簇绮罗。xiǎo yuàn zòu shēng gē,xiāng fēng cù qǐ luó。
酒倾金盏满,兰烛重开宴。jiǔ qīng jīn zhǎn mǎn,lán zhú zhòng kāi yàn。
公子醉如泥,天街闻马嘶。gōng zi zuì rú ní,tiān jiē wén mǎ sī。

菩萨蛮

五代十国 欧阳炯

翠眉双脸新妆薄,幽闺斜卷青罗幕。cuì méi shuāng liǎn xīn zhuāng báo,yōu guī xié juǎn qīng luó mù。
寒食百花时,红繁香满枝。hán shí bǎi huā shí,hóng fán xiāng mǎn zhī。
双双梁燕语,蝶舞相随去。shuāng shuāng liáng yàn yǔ,dié wǔ xiāng suí qù。
肠断正思君,闲眠冷绣茵。cháng duàn zhèng sī jūn,xián mián lěng xiù yīn。
511234