古诗词

陈杰

爆声唤醒鼻中雷,宿溜初停晓色开。bào shēng huàn xǐng bí zhōng léi,sù liū chū tíng xiǎo sè kāi。
云落小须新日上,雪消剩放好春回。yún luò xiǎo xū xīn rì shàng,xuě xiāo shèng fàng hǎo chūn huí。
老人自写题门帖,稚子先尝得岁杯。lǎo rén zì xiě tí mén tiē,zhì zi xiān cháng dé suì bēi。
明暖一窗聊引笔,东风折尽胆瓶梅。míng nuǎn yī chuāng liáo yǐn bǐ,dōng fēng zhé jǐn dǎn píng méi。

陈杰

洪州丰城(今属江西)人,字焘父。宋理宗淳祐十年(西元一二五○年)进士,授赣州簿。历知江陵县,江南西路提点刑狱兼制置司参谋。据集中诗篇,知其还做过知州和短期朝官。宋亡,隐居东湖。有《自堂存稿》十三卷(《宋史艺文志补》),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为四卷。清同治《丰城县志·卷十六》有传。 陈杰诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本。校以《豫章丛书》本(简称豫章本)、残本《永乐大典》等。新辑集外诗附于卷末。 陈杰的作品>>

猜您喜欢

武冈向权叔家有陈魏祠堂合祀简斋鹤山惟两公世异事殊实难牵合诸公既极推引复徵予言

陈杰

简斋以诗冠两都,鹤山以文擅江东。jiǎn zhāi yǐ shī guān liǎng dōu,hè shān yǐ wén shàn jiāng dōng。
兹溪僻在万山底,辽绝安能来两公。zī xī pì zài wàn shān dǐ,liáo jué ān néng lái liǎng gōng。
或撞天关忤九虎,或走穷海随六龙。huò zhuàng tiān guān wǔ jiǔ hǔ,huò zǒu qióng hǎi suí liù lóng。
畏途迂车一笑粲,远谪信杖双音跫。wèi tú yū chē yī xiào càn,yuǎn zhé xìn zhàng shuāng yīn qióng。
谁其主者林下叟,又谁嗣之大雅翁。shuí qí zhǔ zhě lín xià sǒu,yòu shuí sì zhī dà yǎ wēng。
诗题田家足浑朴,帖送石刻何舂容。shī tí tián jiā zú hún pǔ,tiē sòng shí kè hé chōng róng。
百年向氏两奇遇,千载江山真发蒙。bǎi nián xiàng shì liǎng qí yù,qiān zài jiāng shān zhēn fā méng。
到今窗户有佳色,尚想林壑生清风。dào jīn chuāng hù yǒu jiā sè,shàng xiǎng lín hè shēng qīng fēng。
恭惟人物一代几,伊洛既竭岷峨空。gōng wéi rén wù yī dài jǐ,yī luò jì jié mín é kōng。
艰虞各行天下半,名数况复参枢崇。jiān yú gè xíng tiān xià bàn,míng shù kuàng fù cān shū chóng。
高吟大册照寰宇,如此过化良亦匆。gāo yín dà cè zhào huán yǔ,rú cǐ guò huà liáng yì cōng。
泥上指爪东西鸿,精神如水行地中。ní shàng zhǐ zhǎo dōng xī hóng,jīng shén rú shuǐ xíng dì zhōng。
偶然流落亦安计,牵合推引惊盲聋。ǒu rán liú luò yì ān jì,qiān hé tuī yǐn jīng máng lóng。
二公德业吾岂敢,浅陋最识诗文工。èr gōng dé yè wú qǐ gǎn,qiǎn lòu zuì shí shī wén gōng。
平生此两大家数,秤较力量能无同。píng shēng cǐ liǎng dà jiā shù,chèng jiào lì liàng néng wú tóng。
创闻合祀适有契,一瓣聊借歌词通。chuàng wén hé sì shì yǒu qì,yī bàn liáo jiè gē cí tōng。

御风行送武夷道人谢叠山

陈杰

武夷山中有伏龙,鬣卷云雨深重重,化为白须一老翁。wǔ yí shān zhōng yǒu fú lóng,liè juǎn yún yǔ shēn zhòng zhòng,huà wèi bái xū yī lǎo wēng。
疾雷破山六丁取,置卫铜镮森守虎,云是健将雨下土。jí léi pò shān liù dīng qǔ,zhì wèi tóng huán sēn shǒu hǔ,yún shì jiàn jiāng yǔ xià tǔ。
老翁一笑百不能,山中所读皆仙经,吾亦泠然御风行。lǎo wēng yī xiào bǎi bù néng,shān zhōng suǒ dú jiē xiān jīng,wú yì líng rán yù fēng xíng。
洪崖道上逢老友,手举无何指翁口,翁已辟谷安事酒。hóng yá dào shàng féng lǎo yǒu,shǒu jǔ wú hé zhǐ wēng kǒu,wēng yǐ pì gǔ ān shì jiǔ。
青牛紫气关河咫,大鹏风斯九万里,回首蓬莱浅清水。qīng niú zǐ qì guān hé zhǐ,dà péng fēng sī jiǔ wàn lǐ,huí shǒu péng lái qiǎn qīng shuǐ。

和张岳州雪夜弹琴

陈杰

冻云留雪消较迟,乾风飕飕时一吹。dòng yún liú xuě xiāo jiào chí,qián fēng sōu sōu shí yī chuī。
原野惨淡看不宜,饥乌愁绝噤寒鸱。yuán yě cǎn dàn kàn bù yí,jī wū chóu jué jìn hán chī。
饱死帐下羊羔儿,灞桥寂历久无诗。bǎo sǐ zhàng xià yáng gāo ér,bà qiáo jì lì jiǔ wú shī。
谁欤凝香清梦回,玉山半侧瘦藤支。shuí yú níng xiāng qīng mèng huí,yù shān bàn cè shòu téng zhī。
意行仿佛鹤氅披,画堂五丈闲朱旗。yì xíng fǎng fú hè chǎng pī,huà táng wǔ zhàng xián zhū qí。
胡床冷月浸元规,膝上素弦呵手挥。hú chuáng lěng yuè jìn yuán guī,xī shàng sù xián hē shǒu huī。
木声正与丝声比,避君三舍高渐离。mù shēng zhèng yǔ sī shēng bǐ,bì jūn sān shě gāo jiàn lí。
忽然曲终雪满衣,洞庭水涌鱼龙知。hū rán qū zhōng xuě mǎn yī,dòng tíng shuǐ yǒng yú lóng zhī。
急麾颓魄鞭倾曦,吾声岂与肃杀期。jí huī tuí pò biān qīng xī,wú shēng qǐ yǔ sù shā qī。
不然持此将安之,折胶无续指无医。bù rán chí cǐ jiāng ān zhī,zhé jiāo wú xù zhǐ wú yī。
我亦从君妄听奚,雪中作操终何为,古有履霜思伯奇。wǒ yì cóng jūn wàng tīng xī,xuě zhōng zuò cāo zhōng hé wèi,gǔ yǒu lǚ shuāng sī bó qí。

充善堂为吴氏题

陈杰

厥初生人,禀性受中。jué chū shēng rén,bǐng xìng shòu zhōng。
不患不善,患不能充。bù huàn bù shàn,huàn bù néng chōng。
血气既刚,物我交战。xuè qì jì gāng,wù wǒ jiāo zhàn。
不患不充,又患不善。bù huàn bù chōng,yòu huàn bù shàn。
充而善者,可鸾可凰。chōng ér shàn zhě,kě luán kě huáng。
匪善而充,化为豺狼。fěi shàn ér chōng,huà wèi chái láng。
其充为何,勿助勿害。qí chōng wèi hé,wù zhù wù hài。
鸡鸣而兴,善与利对。jī míng ér xīng,shàn yǔ lì duì。
申严界限,审察毫厘。shēn yán jiè xiàn,shěn chá háo lí。
诚内伪外,理公欲私。chéng nèi wěi wài,lǐ gōng yù sī。
充无穿窬,义不胜用。chōng wú chuān yú,yì bù shèng yòng。
彼充孔扬,傲诞是从。bǐ chōng kǒng yáng,ào dàn shì cóng。
故得其正,泉达火然。gù dé qí zhèng,quán dá huǒ rán。
一有弗协,履冰临渊。yī yǒu fú xié,lǚ bīng lín yuān。
呜呼道微,志远瞻卓。wū hū dào wēi,zhì yuǎn zhān zhuó。
子如充之,明善守约。zi rú chōng zhī,míng shàn shǒu yuē。

题江山烟水图

陈杰

叠叠云山过尽,茫茫烟水安归。dié dié yún shān guò jǐn,máng máng yān shuǐ ān guī。
还君此画三叹,闲杀江南钓矶。hái jūn cǐ huà sān tàn,xián shā jiāng nán diào jī。

猛虎行

陈杰

北平山头羽穿石,将军醉眼横夜色。běi píng shān tóu yǔ chuān shí,jiāng jūn zuì yǎn héng yè sè。
高堂白昼坐眈眈,想见负嵎俱辟易。gāo táng bái zhòu zuò dān dān,xiǎng jiàn fù yú jù pì yì。
铜镮锁深双古槐,霍地啸舞含风雷。tóng huán suǒ shēn shuāng gǔ huái,huò dì xiào wǔ hán fēng léi。
三生得非故人积,变化为我腾空来。sān shēng dé fēi gù rén jī,biàn huà wèi wǒ téng kōng lái。
目光射庭威百步,童奴近前初不怒。mù guāng shè tíng wēi bǎi bù,tóng nú jìn qián chū bù nù。
再三未敢尺棰麾,生绡张罗红打围。zài sān wèi gǎn chǐ chuí huī,shēng xiāo zhāng luó hóng dǎ wéi。
头如可编须可捋,约莫留皮是浑脱。tóu rú kě biān xū kě lǚ,yuē mò liú pí shì hún tuō。
世上丹青得许神,向来叶公龙乃真。shì shàng dān qīng dé xǔ shén,xiàng lái yè gōng lóng nǎi zhēn。
笑渠槛中直摇尾,不动齿牙犹咀尔。xiào qú kǎn zhōng zhí yáo wěi,bù dòng chǐ yá yóu jǔ ěr。
乾坤意气空峥嵘,饥鼠倒啮云母屏,论功有不如狸狌。qián kūn yì qì kōng zhēng róng,jī shǔ dào niè yún mǔ píng,lùn gōng yǒu bù rú lí shēng。
人间猛者何暇像,韩公歌行最知状。rén jiān měng zhě hé xiá xiàng,hán gōng gē xíng zuì zhī zhuàng。

猛虎行

陈杰

北平山头羽穿石,将军醉眼横夜色。běi píng shān tóu yǔ chuān shí,jiāng jūn zuì yǎn héng yè sè。
高堂白昼坐眈眈,想见负嵎俱辟易。gāo táng bái zhòu zuò dān dān,xiǎng jiàn fù yú jù pì yì。
铜镮锁深双古槐,霍地啸舞含风雷。tóng huán suǒ shēn shuāng gǔ huái,huò dì xiào wǔ hán fēng léi。
三生得非故人积,变化为我腾空来。sān shēng dé fēi gù rén jī,biàn huà wèi wǒ téng kōng lái。
目光射庭威百步,童奴近前初不怒。mù guāng shè tíng wēi bǎi bù,tóng nú jìn qián chū bù nù。
再三未敢尺箠麾,生绡张罗红打围。zài sān wèi gǎn chǐ chuí huī,shēng xiāo zhāng luó hóng dǎ wéi。
头如可编须可捋,约莫留皮是浑脱。tóu rú kě biān xū kě lǚ,yuē mò liú pí shì hún tuō。
世上丹青得许神,向来叶公龙乃真。shì shàng dān qīng dé xǔ shén,xiàng lái yè gōng lóng nǎi zhēn。
笑渠槛中直摇尾,不动齿牙犹咀尔。xiào qú kǎn zhōng zhí yáo wěi,bù dòng chǐ yá yóu jǔ ěr。
乾坤意气空峥嵘,饥鼠倒啮云母屏,论功有不如狸狌。qián kūn yì qì kōng zhēng róng,jī shǔ dào niè yún mǔ píng,lùn gōng yǒu bù rú lí shēng。
人间猛者何暇像,韩公歌行最知状。rén jiān měng zhě hé xiá xiàng,hán gōng gē xíng zuì zhī zhuàng。