古诗词

宪使魏青崖惠拄杖坚多节而色尚黄惟额用白立秋后十日声诗

陈杰

三尺青蛇冷剑铓,百跗委蜕像生黄。sān chǐ qīng shé lěng jiàn máng,bǎi fū wěi tuì xiàng shēng huáng。
分来上界金神节,竖起平生铁脊梁。fēn lái shàng jiè jīn shén jié,shù qǐ píng shēng tiě jí liáng。
千步已穿萝径月,一棱犹带柏台霜。qiān bù yǐ chuān luó jìng yuè,yī léng yóu dài bǎi tái shuāng。
小烦拄到天坛了,归化为龙亦未量。xiǎo fán zhǔ dào tiān tán le,guī huà wèi lóng yì wèi liàng。

陈杰

洪州丰城(今属江西)人,字焘父。宋理宗淳祐十年(西元一二五○年)进士,授赣州簿。历知江陵县,江南西路提点刑狱兼制置司参谋。据集中诗篇,知其还做过知州和短期朝官。宋亡,隐居东湖。有《自堂存稿》十三卷(《宋史艺文志补》),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为四卷。清同治《丰城县志·卷十六》有传。 陈杰诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本。校以《豫章丛书》本(简称豫章本)、残本《永乐大典》等。新辑集外诗附于卷末。 陈杰的作品>>

猜您喜欢

索隐张君风鉴兼人未尝衣帛食肉自谓数短故勉之归就肆焉

陈杰

布衣蔬食百无营,底用江湖更有声。bù yī shū shí bǎi wú yíng,dǐ yòng jiāng hú gèng yǒu shēng。
正尔多才忧管辂,何如一肆老君平。zhèng ěr duō cái yōu guǎn lù,hé rú yī sì lǎo jūn píng。
逢人足可谈忠孝,对鬼无劳语爽精。féng rén zú kě tán zhōng xiào,duì guǐ wú láo yǔ shuǎng jīng。
问鹊占珠还动否,亲年喜惧室嬛嬛。wèn què zhàn zhū hái dòng fǒu,qīn nián xǐ jù shì huán huán。

泛西湖

陈杰

百年岁月此池台,十里云霞镜面开。bǎi nián suì yuè cǐ chí tái,shí lǐ yún xiá jìng miàn kāi。
青鸟惯含红旆去,小娃频采白莲回。qīng niǎo guàn hán hóng pèi qù,xiǎo wá pín cǎi bái lián huí。
玉箫吹拂玻瓈国,绣縠穿交金碧堆。yù xiāo chuī fú bō lí guó,xiù hú chuān jiāo jīn bì duī。
好是太平人自乐,宫车咫尺不曾来。hǎo shì tài píng rén zì lè,gōng chē zhǐ chǐ bù céng lái。

和韵归赵宗圣诗卷

陈杰

宇宙诗愁海未深,有情何必句铿金。yǔ zhòu shī chóu hǎi wèi shēn,yǒu qíng hé bì jù kēng jīn。
蹇驴桥上长寒眼,短笠山头独苦心。jiǎn lǘ qiáo shàng zhǎng hán yǎn,duǎn lì shān tóu dú kǔ xīn。
千载暗中扪沈谢,几人灰里拨何阴。qiān zài àn zhōng mén shěn xiè,jǐ rén huī lǐ bō hé yīn。
濯缨自取沧浪去,好在三闾泽畔吟。zhuó yīng zì qǔ cāng làng qù,hǎo zài sān lǘ zé pàn yín。

天命

陈杰

至狂而圣至愚神,天命何私与物均。zhì kuáng ér shèng zhì yú shén,tiān mìng hé sī yǔ wù jūn。
万水各涵全体月,千花同受十分春。wàn shuǐ gè hán quán tǐ yuè,qiān huā tóng shòu shí fēn chūn。
一家路透家家路,一性仁通性性仁。yī jiā lù tòu jiā jiā lù,yī xìng rén tōng xìng xìng rén。
秦汉以还无讲学,几多轻弃不赀身。qín hàn yǐ hái wú jiǎng xué,jǐ duō qīng qì bù zī shēn。

武宁道间遇故旧于负贩中

陈杰

拍天富贵有危机,屠钓逃名未觉非。pāi tiān fù guì yǒu wēi jī,tú diào táo míng wèi jué fēi。
许靖何尝羞马磨,王章安用泣牛衣。xǔ jìng hé cháng xiū mǎ mó,wáng zhāng ān yòng qì niú yī。
班荆道旧身俱晚,折柳临分意重违。bān jīng dào jiù shēn jù wǎn,zhé liǔ lín fēn yì zhòng wéi。
且复斯须相劳苦,明年我亦荷锄归。qiě fù sī xū xiāng láo kǔ,míng nián wǒ yì hé chú guī。

空第

陈杰

潭潭居府美哉轮,歌舞回头迹已陈。tán tán jū fǔ měi zāi lún,gē wǔ huí tóu jì yǐ chén。
东阁早知为马厩,西曹正可认车茵。dōng gé zǎo zhī wèi mǎ jiù,xī cáo zhèng kě rèn chē yīn。
高明易瞰多招鬼,富贵无常忽易人。gāo míng yì kàn duō zhāo guǐ,fù guì wú cháng hū yì rén。
看取田文何意气,雍门未鼓泪盈巾。kàn qǔ tián wén hé yì qì,yōng mén wèi gǔ lèi yíng jīn。

除夕

陈杰

忆曾守岁荆州夜,多少艰虞共济人。yì céng shǒu suì jīng zhōu yè,duō shǎo jiān yú gòng jì rén。
一纪重来仍作客,百年谁是自由身。yī jì zhòng lái réng zuò kè,bǎi nián shuí shì zì yóu shēn。
干戈满地今犹昨,日月行天故复新。gàn gē mǎn dì jīn yóu zuó,rì yuè xíng tiān gù fù xīn。
愿及春回再清晏,绿蓑永换黑貂尘。yuàn jí chūn huí zài qīng yàn,lǜ suō yǒng huàn hēi diāo chén。

立春久渴雨大阃正月八日祷遄应

陈杰

农祥见正久当雨,元日至人还要晴。nóng xiáng jiàn zhèng jiǔ dāng yǔ,yuán rì zhì rén hái yào qíng。
长旦始和开岁事,一番既渥起春耕。zhǎng dàn shǐ hé kāi suì shì,yī fān jì wò qǐ chūn gēng。
瓣香及物何神速,咫拜瞻天只血诚。bàn xiāng jí wù hé shén sù,zhǐ bài zhān tiān zhǐ xuè chéng。
小待为霖三日足,灯宵又放十分明。xiǎo dài wèi lín sān rì zú,dēng xiāo yòu fàng shí fēn míng。

赠张慈宝五行精到奇中

陈杰

大慈寺里谈天宝,蜀产凋零此亦奇。dà cí sì lǐ tán tiān bǎo,shǔ chǎn diāo líng cǐ yì qí。
借我干支作正鹄,验渠祸福似蓍龟。jiè wǒ gàn zhī zuò zhèng gǔ,yàn qú huò fú shì shī guī。
李虚中术曾无失,绛老人年漫不知。lǐ xū zhōng shù céng wú shī,jiàng lǎo rén nián màn bù zhī。
大运茫茫君自扣,故乡归去定何时。dà yùn máng máng jūn zì kòu,gù xiāng guī qù dìng hé shí。

感怀

陈杰

一箭乾风射眼酸,几棱远碧压眉攒。yī jiàn qián fēng shè yǎn suān,jǐ léng yuǎn bì yā méi zǎn。
芙蓉开彻徐娘老,杨柳疏来范叔寒。fú róng kāi chè xú niáng lǎo,yáng liǔ shū lái fàn shū hán。
何处素商调绿绮,谁家翠袖倚琅玕。hé chù sù shāng diào lǜ qǐ,shuí jiā cuì xiù yǐ láng gān。
无情九辩浑抛得,却被天公画出看。wú qíng jiǔ biàn hún pāo dé,què bèi tiān gōng huà chū kàn。

十二月二十六日蔡叔庸至剪烛听雨

陈杰

水气昏昏接海边,清江狂客系吴船。shuǐ qì hūn hūn jiē hǎi biān,qīng jiāng kuáng kè xì wú chuán。
天风十日河冰碎,夜雨三更瀑布悬。tiān fēng shí rì hé bīng suì,yè yǔ sān gèng pù bù xuán。
寂寂春光归柳上,匆匆离色在花前。jì jì chūn guāng guī liǔ shàng,cōng cōng lí sè zài huā qián。
故人著屐能相过,剪烛西窗话昔年。gù rén zhù jī néng xiāng guò,jiǎn zhú xī chuāng huà xī nián。

元宵

陈杰

老去何心说看灯,一年还要此宵晴。lǎo qù hé xīn shuō kàn dēng,yī nián hái yào cǐ xiāo qíng。
暖风忽断檐间溜,繁吹初过枕上声。nuǎn fēng hū duàn yán jiān liū,fán chuī chū guò zhěn shàng shēng。
谁变惨悽成笑语,定回离乱作清平。shuí biàn cǎn qī chéng xiào yǔ,dìng huí lí luàn zuò qīng píng。
不应淡薄梅花月,偏照诗人白发生。bù yīng dàn báo méi huā yuè,piān zhào shī rén bái fā shēng。

挽雷尚书丧归二首

陈杰

班朝曾共多艰日,草疏相过太息时。bān cháo céng gòng duō jiān rì,cǎo shū xiāng guò tài xī shí。
扶起斁伦千古痛,唤醒忠魄九原悲。fú qǐ yì lún qiān gǔ tòng,huàn xǐng zhōng pò jiǔ yuán bēi。
我逃微责去汶远,公坐高名出昼迟。wǒ táo wēi zé qù wèn yuǎn,gōng zuò gāo míng chū zhòu chí。
危急一朝还并命,举头颠厦欲安之。wēi jí yī cháo hái bìng mìng,jǔ tóu diān shà yù ān zhī。

挽雷尚书丧归二首

陈杰

初闻难及庐山老,晚见丧归南海翁。chū wén nán jí lú shān lǎo,wǎn jiàn sàng guī nán hǎi wēng。
犹被恤章虽弗逮,竟成全节略相同。yóu bèi xù zhāng suī fú dǎi,jìng chéng quán jié lüè xiāng tóng。
事惟有死仲连子,貌乃如生颜鲁公。shì wéi yǒu sǐ zhòng lián zi,mào nǎi rú shēng yán lǔ gōng。
不尽哀荣千载下,爽鸠墟垄几秋风。bù jǐn āi róng qiān zài xià,shuǎng jiū xū lǒng jǐ qiū fēng。

挽龚竹卿

陈杰

同朝尚忆当时事,我去明朝公入台。tóng cháo shàng yì dāng shí shì,wǒ qù míng cháo gōng rù tái。
岳柱摧边忽英簜,海尘扬处又蓬莱。yuè zhù cuī biān hū yīng dàng,hǎi chén yáng chù yòu péng lái。
梦阑杞国忧天痛,世换辽东避地回。mèng lán qǐ guó yōu tiān tòng,shì huàn liáo dōng bì dì huí。
似尔全归亦安憾,贞元遗曲自生哀。shì ěr quán guī yì ān hàn,zhēn yuán yí qū zì shēng āi。