古诗词

陪蜀士文昌醮

陈杰

葳蕤桑梓剪为荒,翰墨横流坠绪茫。wēi ruí sāng zǐ jiǎn wèi huāng,hàn mò héng liú zhuì xù máng。
天北有星明武曲,江南无地托文昌。tiān běi yǒu xīng míng wǔ qū,jiāng nán wú dì tuō wén chāng。
几时兴雨苏民望,何日乘云返帝乡。jǐ shí xīng yǔ sū mín wàng,hé rì chéng yún fǎn dì xiāng。
我少乞灵今不梦,倚观魁宿照词场。wǒ shǎo qǐ líng jīn bù mèng,yǐ guān kuí sù zhào cí chǎng。

陈杰

洪州丰城(今属江西)人,字焘父。宋理宗淳祐十年(西元一二五○年)进士,授赣州簿。历知江陵县,江南西路提点刑狱兼制置司参谋。据集中诗篇,知其还做过知州和短期朝官。宋亡,隐居东湖。有《自堂存稿》十三卷(《宋史艺文志补》),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑为四卷。清同治《丰城县志·卷十六》有传。 陈杰诗,以影印文渊阁《四库全书》本为底本。校以《豫章丛书》本(简称豫章本)、残本《永乐大典》等。新辑集外诗附于卷末。 陈杰的作品>>

猜您喜欢

元和

陈杰

元和天子圣,玉烛万方同。yuán hé tiān zi shèng,yù zhú wàn fāng tóng。
乾坤一澄霁,草木皆春融。qián kūn yī chéng jì,cǎo mù jiē chūn róng。
臣度再稽首,臣愬三鞠躬。chén dù zài jī shǒu,chén sù sān jū gōng。
一雪洗蔡州,敢有贪天功。yī xuě xǐ cài zhōu,gǎn yǒu tān tiān gōng。

清坐

陈杰

晨兴绝无思,清坐还复佳。chén xīng jué wú sī,qīng zuò hái fù jiā。
夜气不啻存,俗氛殊未来。yè qì bù chì cún,sú fēn shū wèi lái。
居然类禅定,正尔悟心斋。jū rán lèi chán dìng,zhèng ěr wù xīn zhāi。
明发谢西爽,故山先梦回。míng fā xiè xī shuǎng,gù shān xiān mèng huí。

送别

陈杰

晓色澹长路,微霜乍沾巾。xiǎo sè dàn zhǎng lù,wēi shuāng zhà zhān jīn。
彗妖如撒沙,下覆秋江濆。huì yāo rú sā shā,xià fù qiū jiāng fén。
送君万里船,黯然及兹晨。sòng jūn wàn lǐ chuán,àn rán jí zī chén。
岂无阳关叠,亦有酒盈樽。qǐ wú yáng guān dié,yì yǒu jiǔ yíng zūn。
忧端塞宇宙,壮怀浩风云。yōu duān sāi yǔ zhòu,zhuàng huái hào fēng yún。
丈夫瞩千载,薄细安足陈。zhàng fū zhǔ qiān zài,báo xì ān zú chén。
欲语重回首,天高水无津。yù yǔ zhòng huí shǒu,tiān gāo shuǐ wú jīn。

书徐经坂先志

陈杰

青霞馀绚皆成章,虎变龙匿超故常。qīng xiá yú xuàn jiē chéng zhāng,hǔ biàn lóng nì chāo gù cháng。
异时欣然读奇崛,触眼惨淡令人伤。yì shí xīn rán dú qí jué,chù yǎn cǎn dàn lìng rén shāng。
矢心为词血为笔,沈恨欲诉天茫茫。shǐ xīn wèi cí xuè wèi bǐ,shěn hèn yù sù tiān máng máng。
波澜收卷见至性,星斗隐翳回幽光。bō lán shōu juǎn jiàn zhì xìng,xīng dòu yǐn yì huí yōu guāng。
题将片石寄冥漠,意与万古生凄凉。tí jiāng piàn shí jì míng mò,yì yǔ wàn gǔ shēng qī liáng。
山灵护持夜半泣,悲风著木春无芳。shān líng hù chí yè bàn qì,bēi fēng zhù mù chūn wú fāng。
伯庸罔极白日短,龙舒归梦青山长。bó yōng wǎng jí bái rì duǎn,lóng shū guī mèng qīng shān zhǎng。
万钟不解羊枣痛,一死傥补南陔亡。wàn zhōng bù jiě yáng zǎo tòng,yī sǐ tǎng bǔ nán gāi wáng。
载之实录非虚誉,斯文知心地下郎。zài zhī shí lù fēi xū yù,sī wén zhī xīn dì xià láng。
檀弓孝经不浪许,椽笔足徵老玉堂。tán gōng xiào jīng bù làng xǔ,chuán bǐ zú zhēng lǎo yù táng。

和山长胡端逸辞归

陈杰

汉滨人物谁耆旧,湖上古松吾老友。hàn bīn rén wù shuí qí jiù,hú shàng gǔ sōng wú lǎo yǒu。
入郭人民半是非,升堂丝竹真乌有。rù guō rén mín bàn shì fēi,shēng táng sī zhú zhēn wū yǒu。
烦君楚舞吾楚歌,街头小儿笑阿婆。fán jūn chǔ wǔ wú chǔ gē,jiē tóu xiǎo ér xiào ā pó。
明年湖水还绿波,携诗来看田田荷。míng nián hú shuǐ hái lǜ bō,xié shī lái kàn tián tián hé。

读史

陈杰

口体乃累人,寒饿事亦细。kǒu tǐ nǎi lèi rén,hán è shì yì xì。
拥彗何为者,妨我雪中睡。yōng huì hé wèi zhě,fáng wǒ xuě zhōng shuì。
先生死非令尹辱,彼四百家无罪哭。xiān shēng sǐ fēi lìng yǐn rǔ,bǐ sì bǎi jiā wú zuì kū。
粟三钟,薪十束,天留先生雪楚狱。sù sān zhōng,xīn shí shù,tiān liú xiān shēng xuě chǔ yù。

望庐山

陈杰

去年山中行,未了庐山意。qù nián shān zhōng xíng,wèi le lú shān yì。
今年江上望,始尽庐山势。jīn nián jiāng shàng wàng,shǐ jǐn lú shān shì。
只道山中行,未识庐山面。zhǐ dào shān zhōng xíng,wèi shí lú shān miàn。
那知江上望,已失庐山愿。nà zhī jiāng shàng wàng,yǐ shī lú shān yuàn。
人生出处前料难,向来窗下有此山。rén shēng chū chù qián liào nán,xiàng lái chuāng xià yǒu cǐ shān。
一行作吏事便废,十年读书早已悔。yī xíng zuò lì shì biàn fèi,shí nián dú shū zǎo yǐ huǐ。
五老招人笑举头,三老催船不自由。wǔ lǎo zhāo rén xiào jǔ tóu,sān lǎo cuī chuán bù zì yóu。
柔橹一声天似水,无情飞起两沙鸥。róu lǔ yī shēng tiān shì shuǐ,wú qíng fēi qǐ liǎng shā ōu。

陈梅境恩科晚遇由广而江帅幕留司索赋

陈杰

昔年锄梅岭头月,今年看梅江路雪。xī nián chú méi lǐng tóu yuè,jīn nián kàn méi jiāng lù xuě。
月还在江雪在岭,两处开花一般境。yuè hái zài jiāng xuě zài lǐng,liǎng chù kāi huā yī bān jìng。
道人两眼冰霜寒,道人一襟湖海宽。dào rén liǎng yǎn bīng shuāng hán,dào rén yī jīn hú hǎi kuān。
梦回纸帐北窗晓,眼前肯作南枝看。mèng huí zhǐ zhàng běi chuāng xiǎo,yǎn qián kěn zuò nán zhī kàn。
月夜雪天花一色,未怕孤山分破得。yuè yè xuě tiān huā yī sè,wèi pà gū shān fēn pò dé。

苏东坡西山诗前后和者五十馀篇暇日登览怆然有感于元祐绍圣之事僭亦用韵

陈杰

槛外春江如酦醅,槛前松株逐番栽。kǎn wài chūn jiāng rú pò pēi,kǎn qián sōng zhū zhú fān zāi。
西门安得陶氏柳,西岭并无坡老梅。xī mén ān dé táo shì liǔ,xī lǐng bìng wú pō lǎo méi。
惟馀荒溪入烟雾,曾载辙迹行崔嵬。wéi yú huāng xī rù yān wù,céng zài zhé jì xíng cuī wéi。
洼樽其多一卷石,清风千丈严濑台。wā zūn qí duō yī juǎn shí,qīng fēng qiān zhàng yán lài tái。
人间此事固不朽,山高唐业澌成埃。rén jiān cǐ shì gù bù xiǔ,shān gāo táng yè sī chéng āi。
干戈五季乱离瘼,帝命封之白云堆。gàn gē wǔ jì luàn lí mò,dì mìng fēng zhī bái yún duī。
馀三百年付迁客,眼底盆盎得古罍。yú sān bǎi nián fù qiān kè,yǎn dǐ pén àng dé gǔ léi。
每登胜绝不忍去,往往拂枕眠其隈。měi dēng shèng jué bù rěn qù,wǎng wǎng fú zhěn mián qí wēi。
毁书灭迹坐再闰,枝筇双屐印藓苔。huǐ shū miè jì zuò zài rùn,zhī qióng shuāng jī yìn xiǎn tái。
无端玉堂牵清梦,九虎乍放天门开。wú duān yù táng qiān qīng mèng,jiǔ hǔ zhà fàng tiān mén kāi。
武昌旧令偶同直,得句一粲金莲摧。wǔ chāng jiù lìng ǒu tóng zhí,dé jù yī càn jīn lián cuī。
那知白头不同趋,首倡绍述蚊成雷。nà zhī bái tóu bù tóng qū,shǒu chàng shào shù wén chéng léi。
凭高为吊千古恨,魂兮可招傥一来。píng gāo wèi diào qiān gǔ hèn,hún xī kě zhāo tǎng yī lái。
并持公案徵漫叟,立尽落日山灵哀。bìng chí gōng àn zhēng màn sǒu,lì jǐn luò rì shān líng āi。

重过西湖感事

陈杰

衣如飞鹑马如狗,二尺锦囊香宇宙。yī rú fēi chún mǎ rú gǒu,èr chǐ jǐn náng xiāng yǔ zhòu。
车如流水马如龙,濯龙桥边吹断蓬。chē rú liú shuǐ mǎ rú lóng,zhuó lóng qiáo biān chuī duàn péng。
诸公南渡亦不恶,百年西湖最行乐。zhū gōng nán dù yì bù è,bǎi nián xī hú zuì xíng lè。
师王园地号山庄,戚畹洞天标水乐。shī wáng yuán dì hào shān zhuāng,qī wǎn dòng tiān biāo shuǐ lè。
铜铺珠箔锦为茵,玉箫金管歌遏云。tóng pù zhū bó jǐn wèi yīn,yù xiāo jīn guǎn gē è yún。
曲江三月势绝伦,此占四时长作春。qū jiāng sān yuè shì jué lún,cǐ zhàn sì shí zhǎng zuò chūn。
岁月无情留不住,园上送官洞更主。suì yuè wú qíng liú bù zhù,yuán shàng sòng guān dòng gèng zhǔ。
当时一聚冶游尘,雨打风飘去安所。dāng shí yī jù yě yóu chén,yǔ dǎ fēng piāo qù ān suǒ。
三间古屋馀老梅,千年放鹤归来暮。sān jiān gǔ wū yú lǎo méi,qiān nián fàng hè guī lái mù。

寿康堂为吴氏题

陈杰

人莫不欲寿,文子之祈省非矫。rén mò bù yù shòu,wén zi zhī qí shěng fēi jiǎo。
人莫不欲康,文公之步省非狂。rén mò bù yù kāng,wén gōng zhī bù shěng fēi kuáng。
震风不贷蜗牛庐,堂中老人方晏如,笑我闭门生白须。zhèn fēng bù dài wō niú lú,táng zhōng lǎo rén fāng yàn rú,xiào wǒ bì mén shēng bái xū。
安得八荒开寿域,却随童子咏康衢。ān dé bā huāng kāi shòu yù,què suí tóng zi yǒng kāng qú。

权贵人

陈杰

权贵人,多怒嗔,颐指所向四海奔。quán guì rén,duō nù chēn,yí zhǐ suǒ xiàng sì hǎi bēn。
小忤其意中如焚,发上指冠两目瞋,投袂而起剑及门。xiǎo wǔ qí yì zhōng rú fén,fā shàng zhǐ guān liǎng mù chēn,tóu mèi ér qǐ jiàn jí mén。
当时使气廉将军,君视孰与秦王尊。dāng shí shǐ qì lián jiāng jūn,jūn shì shú yǔ qín wáng zūn。
气力到头同一尽,牧儿持炬上丘坟。qì lì dào tóu tóng yī jǐn,mù ér chí jù shàng qiū fén。

书孙州判澹翁再擒寇事迹

陈杰

古丰怪事未前闻,谁遣盗起纷如云。gǔ fēng guài shì wèi qián wén,shuí qiǎn dào qǐ fēn rú yún。
民无掩骭盗乘马,民无寸铁盗铸冶。mín wú yǎn gàn dào chéng mǎ,mín wú cùn tiě dào zhù yě。
英英别乘紫髯风,万甲兵藏学古胸。yīng yīng bié chéng zǐ rán fēng,wàn jiǎ bīng cáng xué gǔ xiōng。
前年借才从柏府,今年驾车就熟路。qián nián jiè cái cóng bǎi fǔ,jīn nián jià chē jiù shú lù。
直指贼巢深入阻,谈笑双收卞庄虎。zhí zhǐ zéi cháo shēn rù zǔ,tán xiào shuāng shōu biàn zhuāng hǔ。
十年养痈破一朝,溪山深处复渔樵。shí nián yǎng yōng pò yī cháo,xī shān shēn chù fù yú qiáo。
由来禁暴非智力,廉为先声义为的。yóu lái jìn bào fēi zhì lì,lián wèi xiān shēng yì wèi de。
苍生何时苏息在,安得邦伯皆结辈。cāng shēng hé shí sū xī zài,ān dé bāng bó jiē jié bèi。

王仪仲名其读书之所曰松林愿印一言

陈杰

昔人读书松竹林,今之书林乃无竹。xī rén dú shū sōng zhú lín,jīn zhī shū lín nǎi wú zhú。
有松无竹何不可,松亦元同借邻烛。yǒu sōng wú zhú hé bù kě,sōng yì yuán tóng jiè lín zhú。
十年人事桑田变,隔舍丁丁斧斤蹙。shí nián rén shì sāng tián biàn,gé shě dīng dīng fǔ jīn cù。
归来窗下一灯青,夜半林空山鬼哭。guī lái chuāng xià yī dēng qīng,yè bàn lín kōng shān guǐ kū。
乃知艺木印岁寒,不似闭门翻故牍。nǎi zhī yì mù yìn suì hán,bù shì bì mén fān gù dú。
客来若问子孙枝,窗间正有声吾伊。kè lái ruò wèn zi sūn zhī,chuāng jiān zhèng yǒu shēng wú yī。

先主

陈杰

扶义风云急,投难岁月长。fú yì fēng yún jí,tóu nán suì yuè zhǎng。
犹怀置嗣子,岂要负刘璋。yóu huái zhì sì zi,qǐ yào fù liú zhāng。
讨贼吾谁逊,违天有并亡。tǎo zéi wú shuí xùn,wéi tiān yǒu bìng wáng。
春秋复雠方,万古烜炎光。chūn qiū fù chóu fāng,wàn gǔ xuǎn yán guāng。