古诗词

萧少府挽词

段成己

兰杜摧芳不待秋,令人洒泪怨灵修。lán dù cuī fāng bù dài qiū,lìng rén sǎ lèi yuàn líng xiū。
门前吊客多青眼,堂上孀亲半白头。mén qián diào kè duō qīng yǎn,táng shàng shuāng qīn bàn bái tóu。
共说才华为众许,岂期仁义是身雠。gòng shuō cái huá wèi zhòng xǔ,qǐ qī rén yì shì shēn chóu。
一杯冥寞重泉土,野老相传说故侯。yī bēi míng mò zhòng quán tǔ,yě lǎo xiāng chuán shuō gù hóu。

段成己

段克己弟。两人同为(1230)。克己中举,无意仕途,终日纵酒自娱。成己及第,授宜阳主簿。金亡,成己与兄避居龙门山(今山西河津黄河边)。克己殁后,自龙门山徙居晋宁北郭,闭门读书,近四十年。元世祖忽必烈降诏征为平阳府儒学提举,坚拒不赴。至元十六年卒,年八十一。 段成己的作品>>

猜您喜欢

辛丑清明后三日诗社诸君燕集于封仲坚别墅谈笑竟日宾主乐甚然以未得吾兄弟数语为不足既而遁庵兄有诗余独未也主人责负不已因赋以应命云

段成己

善恶人情已饱谙,岸纱宴坐看晴岚。shàn è rén qíng yǐ bǎo ān,àn shā yàn zuò kàn qíng lán。
折腰不是渊明懒,作吏元非叔夜堪。zhé yāo bù shì yuān míng lǎn,zuò lì yuán fēi shū yè kān。
老去一觞犹有味,病来万事更何贪。lǎo qù yī shāng yóu yǒu wèi,bìng lái wàn shì gèng hé tān。
从头悉读行年记,惭愧春风四十三。cóng tóu xī dú xíng nián jì,cán kuì chūn fēng sì shí sān。

题张氏雄飞亭

段成己

大署佳名揭栋甍,相君英气见平生。dà shǔ jiā míng jiē dòng méng,xiāng jūn yīng qì jiàn píng shēng。
心随燕雁共千里,志效齐禽眇一鸣。xīn suí yàn yàn gòng qiān lǐ,zhì xiào qí qín miǎo yī míng。
昭代谁人飞鹗表,沧溟何日徙鹏程。zhāo dài shuí rén fēi è biǎo,cāng míng hé rì xǐ péng chéng。
会乘风便扶摇上,但恐垂天翼未成。huì chéng fēng biàn fú yáo shàng,dàn kǒng chuí tiān yì wèi chéng。

红梅

段成己

谁点冰梢绛雪团,黄昏和月倚阑干。shuí diǎn bīng shāo jiàng xuě tuán,huáng hūn hé yuè yǐ lán gàn。
羞随桃李争春意,要伴松筠傲岁寒。xiū suí táo lǐ zhēng chūn yì,yào bàn sōng yún ào suì hán。
冷艳只宜闲处著,浅妆难入俗人看。lěng yàn zhǐ yí xián chù zhù,qiǎn zhuāng nán rù sú rén kàn。
天心固惜和羹便,空抱枝头一点酸。tiān xīn gù xī hé gēng biàn,kōng bào zhī tóu yī diǎn suān。

红梅

段成己

澹扫胭脂碎玉团,天生异物著江干。dàn sǎo yān zhī suì yù tuán,tiān shēng yì wù zhù jiāng gàn。
月边标格娇增韵,雪底精神巧耐寒。yuè biān biāo gé jiāo zēng yùn,xuě dǐ jīng shén qiǎo nài hán。
春意只应容易见,人情还作等闲看。chūn yì zhǐ yīng róng yì jiàn,rén qíng hái zuò děng xián kàn。
可怜弃置蓬蒿外,倚杖东风鼻一酸。kě lián qì zhì péng hāo wài,yǐ zhàng dōng fēng bí yī suān。

送仲坚汉臣二子过南涧归赋是诗

段成己

蝼蚁浮生脱怒涛,一茆容膝尽逍遥。lóu yǐ fú shēng tuō nù tāo,yī máo róng xī jǐn xiāo yáo。
宦情更比诗情薄,日力聊凭酒力消。huàn qíng gèng bǐ shī qíng báo,rì lì liáo píng jiǔ lì xiāo。
心类候虫寒更切,鬓随霜叶病先凋。xīn lèi hòu chóng hán gèng qiè,bìn suí shuāng yè bìng xiān diāo。
儿童失笑翁慵甚,送客今朝却过桥。ér tóng shī xiào wēng yōng shén,sòng kè jīn cháo què guò qiáo。

寒食后有感而作

段成己

二月山城尚薄寒,冬衣未解叹衰残。èr yuè shān chéng shàng báo hán,dōng yī wèi jiě tàn shuāi cán。
赏心更比年时减,酒量全非旧日宽。shǎng xīn gèng bǐ nián shí jiǎn,jiǔ liàng quán fēi jiù rì kuān。
点点花随春共老,悠悠诗与梦俱阑。diǎn diǎn huā suí chūn gòng lǎo,yōu yōu shī yǔ mèng jù lán。
此身只合山闲了,勋业何劳镜里看。cǐ shēn zhǐ hé shān xián le,xūn yè hé láo jìng lǐ kàn。

寒食后有感而作

段成己

薄命书生不足论,春来憔悴寄荒村。báo mìng shū shēng bù zú lùn,chūn lái qiáo cuì jì huāng cūn。
花闲也作南华梦,眼底还无北海尊。huā xián yě zuò nán huá mèng,yǎn dǐ hái wú běi hǎi zūn。
风掠平波寒剪剪,云拖残雨昼昏昏。fēng lüè píng bō hán jiǎn jiǎn,yún tuō cán yǔ zhòu hūn hūn。
兴来偶逐归禽返,镫火人家半掩门。xīng lái ǒu zhú guī qín fǎn,dèng huǒ rén jiā bàn yǎn mén。

送史生仲恭北上

段成己

裘马翩翩事远游,少年豪举气横秋。qiú mǎ piān piān shì yuǎn yóu,shǎo nián háo jǔ qì héng qiū。
爱君早有四方志,为我能无一日留。ài jūn zǎo yǒu sì fāng zhì,wèi wǒ néng wú yī rì liú。
击筑悲歌增感慨,倒瓶浊酒浣离愁。jī zhù bēi gē zēng gǎn kǎi,dào píng zhuó jiǔ huàn lí chóu。
他时相忆劳回首,何处风沙认晋州。tā shí xiāng yì láo huí shǒu,hé chù fēng shā rèn jìn zhōu。

元日夜与二三子小酌

段成己

一尊相对意如何,却恨归来白发多。yī zūn xiāng duì yì rú hé,què hèn guī lái bái fā duō。
万事到今从卤莽,一年好处莫蹉跎。wàn shì dào jīn cóng lǔ mǎng,yī nián hǎo chù mò cuō tuó。
闲收暮景供清酌,醉挽春风入浩歌。xián shōu mù jǐng gōng qīng zhuó,zuì wǎn chūn fēng rù hào gē。
多谢东君不嫌客,也教衰朽得阳和。duō xiè dōng jūn bù xián kè,yě jiào shuāi xiǔ dé yáng hé。

幽怀用梦庵张丈韵

段成己

此怀耿耿付东流,蒲柳形骸不耐秋。cǐ huái gěng gěng fù dōng liú,pú liǔ xíng hái bù nài qiū。
老去始知身世幻,病来渐觉鬓丝稠。lǎo qù shǐ zhī shēn shì huàn,bìng lái jiàn jué bìn sī chóu。
青蝇点物驱还至,白鸟猜人挽不留。qīng yíng diǎn wù qū hái zhì,bái niǎo cāi rén wǎn bù liú。
收得闲愁供晚睡,西风吹梦冷悠悠。shōu dé xián chóu gōng wǎn shuì,xī fēng chuī mèng lěng yōu yōu。

幽怀用梦庵张丈韵

段成己

自叹行藏久谬悠,多君雅志在林邱。zì tàn xíng cáng jiǔ miù yōu,duō jūn yǎ zhì zài lín qiū。
一生断向闲中了,百计何劳分外求。yī shēng duàn xiàng xián zhōng le,bǎi jì hé láo fēn wài qiú。
总把行年偿酒债,更将馀日费诗筹。zǒng bǎ xíng nián cháng jiǔ zhài,gèng jiāng yú rì fèi shī chóu。
胶胶扰扰人闲世,一笑尊前万事休。jiāo jiāo rǎo rǎo rén xián shì,yī xiào zūn qián wàn shì xiū。

幽怀用梦庵张丈韵

段成己

百年过眼半羁旅,十日逢人九叹嗟。bǎi nián guò yǎn bàn jī lǚ,shí rì féng rén jiǔ tàn jiē。
叔夜不堪长抱病,冯驩何苦久无家。shū yè bù kān zhǎng bào bìng,féng huān hé kǔ jiǔ wú jiā。
飘零身世风头絮,淡泊人情春后花。piāo líng shēn shì fēng tóu xù,dàn pō rén qíng chūn hòu huā。
拟把馀生钓江海,为烦严子借鱼槎。nǐ bǎ yú shēng diào jiāng hǎi,wèi fán yán zi jiè yú chá。

幽怀用梦庵张丈韵

段成己

起来乘霁看年华,便著芒鞋代鹿车。qǐ lái chéng jì kàn nián huá,biàn zhù máng xié dài lù chē。
白水明边镕落日,碧天尽处散馀霞。bái shuǐ míng biān róng luò rì,bì tiān jǐn chù sàn yú xiá。
决明点检无多实,甘菊商量有数花。jué míng diǎn jiǎn wú duō shí,gān jú shāng liàng yǒu shù huā。
满酌一杯都不计,人闲万事足安蛇。mǎn zhuó yī bēi dōu bù jì,rén xián wàn shì zú ān shé。

封仲坚挽词

段成己

几年为我驻行辀,一閟幽宫挽不留。jǐ nián wèi wǒ zhù xíng zhōu,yī bì yōu gōng wǎn bù liú。
望望故邱君饮恨,茕茕遗息众为忧。wàng wàng gù qiū jūn yǐn hèn,qióng qióng yí xī zhòng wèi yōu。
皇天无路申三问,隙地何人借一抔。huáng tiān wú lù shēn sān wèn,xì dì hé rén jiè yī póu。
重对平时旧游处,野烟荒草祇增愁。zhòng duì píng shí jiù yóu chù,yě yān huāng cǎo qí zēng chóu。

封仲坚挽词

段成己

藏身无地古难堪,赙葬何人为脱骖。cáng shēn wú dì gǔ nán kān,fù zàng hé rén wèi tuō cān。
樊子未来谁主后,缇萦犹在胜生男。fán zi wèi lái shuí zhǔ hòu,tí yíng yóu zài shèng shēng nán。
十年往事如春梦,千古遗经忆夜谈。shí nián wǎng shì rú chūn mèng,qiān gǔ yí jīng yì yè tán。
一片羁魂招不得,暮天黯黯冷云昙。yī piàn jī hún zhāo bù dé,mù tiān àn àn lěng yún tán。
1851234567»