古诗词

红梅

段成己

谁点冰梢绛雪团,黄昏和月倚阑干。shuí diǎn bīng shāo jiàng xuě tuán,huáng hūn hé yuè yǐ lán gàn。
羞随桃李争春意,要伴松筠傲岁寒。xiū suí táo lǐ zhēng chūn yì,yào bàn sōng yún ào suì hán。
冷艳只宜闲处著,浅妆难入俗人看。lěng yàn zhǐ yí xián chù zhù,qiǎn zhuāng nán rù sú rén kàn。
天心固惜和羹便,空抱枝头一点酸。tiān xīn gù xī hé gēng biàn,kōng bào zhī tóu yī diǎn suān。

段成己

段克己弟。两人同为(1230)。克己中举,无意仕途,终日纵酒自娱。成己及第,授宜阳主簿。金亡,成己与兄避居龙门山(今山西河津黄河边)。克己殁后,自龙门山徙居晋宁北郭,闭门读书,近四十年。元世祖忽必烈降诏征为平阳府儒学提举,坚拒不赴。至元十六年卒,年八十一。 段成己的作品>>

猜您喜欢

张信夫梦庵

段成己

一身栩栩复蘧蘧,为蝶为周我自如。yī shēn xǔ xǔ fù qú qú,wèi dié wèi zhōu wǒ zì rú。
寤寐人闲第游戏,此身无地不华胥。wù mèi rén xián dì yóu xì,cǐ shēn wú dì bù huá xū。

张信夫梦庵

段成己

世味迷人又不知,纷纷蕉鹿竟奚为。shì wèi mí rén yòu bù zhī,fēn fēn jiāo lù jìng xī wèi。
山翁正坐山堂上,笑问黄粱第几炊。shān wēng zhèng zuò shān táng shàng,xiào wèn huáng liáng dì jǐ chuī。

和杨彦衡见寄之作

段成己

几年奔走趁槐黄,两脚红尘驿路长。jǐ nián bēn zǒu chèn huái huáng,liǎng jiǎo hóng chén yì lù zhǎng。
梦破邯郸成独笑,半生回首只空忙。mèng pò hán dān chéng dú xiào,bàn shēng huí shǒu zhǐ kōng máng。

和杨彦衡见寄之作

段成己

西风浩浩塞尘黄,白发缘愁若个长。xī fēng hào hào sāi chén huáng,bái fā yuán chóu ruò gè zhǎng。
客梦五更惊忽断,打门县吏索租忙。kè mèng wǔ gèng jīng hū duàn,dǎ mén xiàn lì suǒ zū máng。

和杨彦衡见寄之作

段成己

一裘谁为制玄黄,无可奈何秋夜长。yī qiú shuí wèi zhì xuán huáng,wú kě nài hé qiū yè zhǎng。
我自忍穷方未暇,不知蛮触战争忙。wǒ zì rěn qióng fāng wèi xiá,bù zhī mán chù zhàn zhēng máng。

和杨彦衡见寄之作

段成己

一苇初航十里黄,故园归计渺何长。yī wěi chū háng shí lǐ huáng,gù yuán guī jì miǎo hé zhǎng。
可怜兀兀青灯下,还似当年举子忙。kě lián wù wù qīng dēng xià,hái shì dāng nián jǔ zi máng。

和杨彦衡见寄之作

段成己

小园苏茹待秋黄,不事姜盐味自长。xiǎo yuán sū rú dài qiū huáng,bù shì jiāng yán wèi zì zhǎng。
口腹累人良可笑,可能终岁为渠忙。kǒu fù lèi rén liáng kě xiào,kě néng zhōng suì wèi qú máng。

和杨彦衡见寄之作

段成己

幽迹无心学绮黄,荒才涉世本非长。yōu jì wú xīn xué qǐ huáng,huāng cái shè shì běn fēi zhǎng。
年年来往燕然道,却为山林有限忙。nián nián lái wǎng yàn rán dào,què wèi shān lín yǒu xiàn máng。

古瓶梅花为总管李侯赋

段成己

锦帐银屏浸玉肌,风流应自有人知。jǐn zhàng yín píng jìn yù jī,fēng liú yīng zì yǒu rén zhī。
夜深窗下横疏影,绝胜西湖月上时。yè shēn chuāng xià héng shū yǐng,jué shèng xī hú yuè shàng shí。

送冯资深归西山

段成己

人闲蛮触日干戈,暮四朝三都几何。rén xián mán chù rì gàn gē,mù sì cháo sān dōu jǐ hé。
此去莫忧瓶粟罄,西山雨足蕨薇多。cǐ qù mò yōu píng sù qìng,xī shān yǔ zú jué wēi duō。

送冯资深归西山

段成己

萧萧华发老书生,久欲归田计未成。xiāo xiāo huá fā lǎo shū shēng,jiǔ yù guī tián jì wèi chéng。
喜听日边消息好,故山容得子真耕。xǐ tīng rì biān xiāo xī hǎo,gù shān róng dé zi zhēn gēng。

送冯资深归西山

段成己

几年思虑漫营营,重见西山眼倍青。jǐ nián sī lǜ màn yíng yíng,zhòng jiàn xī shān yǎn bèi qīng。
胸次无尘元自好,床头况有洗心经。xiōng cì wú chén yuán zì hǎo,chuáng tóu kuàng yǒu xǐ xīn jīng。

送冯资深归西山

段成己

候门稚子喜归来,暖热那无酒一杯。hòu mén zhì zi xǐ guī lái,nuǎn rè nà wú jiǔ yī bēi。
抖擞满身尘土尽,襟怀还对好山开。dǒu sǒu mǎn shēn chén tǔ jǐn,jīn huái hái duì hǎo shān kāi。

送冯资深归西山

段成己

别离最苦暮年时,百感中来不易支。bié lí zuì kǔ mù nián shí,bǎi gǎn zhōng lái bù yì zhī。
此去故园行乐处,诗成毋吝寄相思。cǐ qù gù yuán xíng lè chù,shī chéng wú lìn jì xiāng sī。

徽宗墨竹

段成己

野禽背立岁寒枝,想见当年落笔时。yě qín bèi lì suì hán zhī,xiǎng jiàn dāng nián luò bǐ shí。
吮墨缀辞俱丧国,九泉笑杀李家儿。shǔn mò zhuì cí jù sàng guó,jiǔ quán xiào shā lǐ jiā ér。