古诗词

紫檀筚篥曲赠善吹者任子中

张翥

君不见龟兹乐工能新声,截竹插芸吹月明。jūn bù jiàn guī zī lè gōng néng xīn shēng,jié zhú chā yún chuī yuè míng。
黄沙碛里橐驼断,花门山上浮云生。huáng shā qì lǐ tuó tuó duàn,huā mén shān shàng fú yún shēng。
夜深促节转悲壮,只愁崩倒赤连城。yè shēn cù jié zhuǎn bēi zhuàng,zhǐ chóu bēng dào chì lián chéng。
石崖划裂水泉涌,海鹘怒戛风力竦。shí yá huà liè shuǐ quán yǒng,hǎi gǔ nù jiá fēng lì sǒng。
贾胡惊起怨思长,都护罢饮精魂动。jiǎ hú jīng qǐ yuàn sī zhǎng,dōu hù bà yǐn jīng hún dòng。
传之中国久更新,任郎妙解尤绝伦。chuán zhī zhōng guó jiǔ gèng xīn,rèn láng miào jiě yóu jué lún。
镂檀作管如紫玉,连蝉锦囊金作束。lòu tán zuò guǎn rú zǐ yù,lián chán jǐn náng jīn zuò shù。
等闲未肯出向人,为我酒边吹一曲。děng xián wèi kěn chū xiàng rén,wèi wǒ jiǔ biān chuī yī qū。
落花撩乱游丝起,流莺无言蛱蝶死。luò huā liāo luàn yóu sī qǐ,liú yīng wú yán jiá dié sǐ。
当头独发调最高,响来直在青云里。dāng tóu dú fā diào zuì gāo,xiǎng lái zhí zài qīng yún lǐ。
顿令阳春变秋色,佶栗吴霜飞绕指。dùn lìng yáng chūn biàn qiū sè,jí lì wú shuāng fēi rào zhǐ。
教坊弦索惨不骄,歌舞堂中静如水。jiào fāng xián suǒ cǎn bù jiāo,gē wǔ táng zhōng jìng rú shuǐ。
古谁得名今莫比,讵数阳陶与关李。gǔ shuí dé míng jīn mò bǐ,jù shù yáng táo yǔ guān lǐ。
南音北谱此正繁,含嚼纷纭徒聒耳。nán yīn běi pǔ cǐ zhèng fán,hán jué fēn yún tú guā ěr。
我心感慨未易降,已觉满坐寒摐摐。wǒ xīn gǎn kǎi wèi yì jiàng,yǐ jué mǎn zuò hán chuāng chuāng。
安得酒船百斛乘月去,数声吹黑鱼龙江。ān dé jiǔ chuán bǎi hú chéng yuè qù,shù shēng chuī hēi yú lóng jiāng。

张翥

张翥(1287~1368) 元代诗人。字仲举,晋宁(今山西临汾)人。少年时四处游荡,后随著名文人李存读书,十分勤奋。其父调官杭州,又有机会随仇远学习,因此诗文都写得出色,渐有名气。张翥有一段时间隐居扬州,至正初年(1341)被任命为国子助教。后来升至翰林学士承旨。 张翥的作品>>

猜您喜欢

次曹娥江

张翥

庙貌丹青古,碑词风雨讹。miào mào dān qīng gǔ,bēi cí fēng yǔ é。
珓投估客拜,神降女巫歌。jiào tóu gū kè bài,shén jiàng nǚ wū gē。
沙灶烧盐速,潮船聚堰多。shā zào shāo yán sù,cháo chuán jù yàn duō。
贞魂招不得,挥泪大江波。zhēn hún zhāo bù dé,huī lèi dà jiāng bō。

还自临江省亲鄞之长山元日有作

张翥

茅屋鹿皮几,柴扉乌角巾。máo wū lù pí jǐ,chái fēi wū jiǎo jīn。
杯盘丰海味,礼数略乡人。bēi pán fēng hǎi wèi,lǐ shù lüè xiāng rén。
树霁石湫晓,山暄槎浦春。shù jì shí jiǎo xiǎo,shān xuān chá pǔ chūn。
僻居无一事,即是葛天民。pì jū wú yī shì,jí shì gé tiān mín。

题桐庐凤山寺僧道大鹭雪轩

张翥

禅客忘机地,舂锄尔亦灵。chán kè wàng jī dì,chōng chú ěr yì líng。
飞来万点雪,巢破一林青。fēi lái wàn diǎn xuě,cháo pò yī lín qīng。
晚濑明拳足,秋萝退阁翎。wǎn lài míng quán zú,qiū luó tuì gé líng。
山神护说法,吹断草风腥。shān shén hù shuō fǎ,chuī duàn cǎo fēng xīng。

篷轩为吴僧元谊赋

张翥

缚竹作禅宇,小于江上舟。fù zhú zuò chán yǔ,xiǎo yú jiāng shàng zhōu。
树声疑叠浪,月影似中流。shù shēng yí dié làng,yuè yǐng shì zhōng liú。
兴寄江湖远,身同世界浮。xīng jì jiāng hú yuǎn,shēn tóng shì jiè fú。
怀师燕坐处,吾道在沧洲。huái shī yàn zuò chù,wú dào zài cāng zhōu。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

般若南朝寺,思公第一传。bān ruò nán cháo sì,sī gōng dì yī chuán。
拓开方丈地,坐断再生禅。tuò kāi fāng zhàng dì,zuò duàn zài shēng chán。
贝叶收经夹,昙花散法筵。bèi yè shōu jīng jiā,tán huā sàn fǎ yán。
山神应夜夜,来礼佛灯前。shān shén yīng yè yè,lái lǐ fú dēng qián。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

初地灵峰下,重来为讲经。chū dì líng fēng xià,zhòng lái wèi jiǎng jīng。
神应合掌受,石亦点头听。shén yīng hé zhǎng shòu,shí yì diǎn tóu tīng。
云鹤随飞盖,湖龙入净瓶。yún hè suí fēi gài,hú lóng rù jìng píng。
至今花雨处,长照一镫青。zhì jīn huā yǔ chù,zhǎng zhào yī dèng qīng。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

塔寺前朝旧,山林宿业空。tǎ sì qián cháo jiù,shān lín sù yè kōng。
法身无幻坏,藏骨自神通。fǎ shēn wú huàn huài,cáng gǔ zì shén tōng。
宝供珊瑚碧,珠花舍利红。bǎo gōng shān hú bì,zhū huā shě lì hóng。
无缘香一瓣,回首佛堂中。wú yuán xiāng yī bàn,huí shǒu fú táng zhōng。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

神僧涅槃处,那有去来今。shén sēng niè pán chù,nà yǒu qù lái jīn。
尚记三生石,难磨万古心。shàng jì sān shēng shí,nán mó wàn gǔ xīn。
地埋禅刹在,山掩岳祠深。dì mái chán shā zài,shān yǎn yuè cí shēn。
长日闻钟梵,萧萧枫桂林。zhǎng rì wén zhōng fàn,xiāo xiāo fēng guì lín。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

一柱标南纪,神功自断鳌。yī zhù biāo nán jì,shén gōng zì duàn áo。
寒过岣嵝远,势敌祝融高。hán guò gǒu lǒu yuǎn,shì dí zhù róng gāo。
异鸟流清响,神镫见白毫。yì niǎo liú qīng xiǎng,shén dèng jiàn bái háo。
危颠可观日,夜涌海东涛。wēi diān kě guān rì,yè yǒng hǎi dōng tāo。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

神僧手中钵,掷向最高峰。shén sēng shǒu zhōng bō,zhì xiàng zuì gāo fēng。
径度虚空上,难寻变化踪。jìng dù xū kōng shàng,nán xún biàn huà zōng。
锡飞曾近鹤,剑跃或成龙。xī fēi céng jìn hè,jiàn yuè huò chéng lóng。
搔首不可见,烟霞千万重。sāo shǒu bù kě jiàn,yān xiá qiān wàn zhòng。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

燕坐百念息,湛然方寸间。yàn zuò bǎi niàn xī,zhàn rán fāng cùn jiān。
相无分彼我,空已判真顽。xiāng wú fēn bǐ wǒ,kōng yǐ pàn zhēn wán。
魑魅来相试,刍尼去不还。chī mèi lái xiāng shì,chú ní qù bù hái。
众人笑痴衲,长日此看山。zhòng rén xiào chī nà,zhǎng rì cǐ kàn shān。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

曹溪一祖后,衡岳世多贤。cáo xī yī zǔ hòu,héng yuè shì duō xián。
分得灯相续,提将印密传。fēn dé dēng xiāng xù,tí jiāng yìn mì chuán。
法音风万籁,禅性月中天。fǎ yīn fēng wàn lài,chán xìng yuè zhōng tiān。
珍重磨砖喻,微机要自诠。zhēn zhòng mó zhuān yù,wēi jī yào zì quán。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

尘世苦热恼,山林长夏幽。chén shì kǔ rè nǎo,shān lín zhǎng xià yōu。
岳神来护法,尊者坐经秋。yuè shén lái hù fǎ,zūn zhě zuò jīng qiū。
呼粥鱼频响,衔花鹿自游。hū zhōu yú pín xiǎng,xián huā lù zì yóu。
法云长散满,七十二峰头。fǎ yún zhǎng sàn mǎn,qī shí èr fēng tóu。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

一沼天成后,双泉神应来。yī zhǎo tiān chéng hòu,shuāng quán shén yīng lái。
云根锡卓破,地胍虎跑开。yún gēn xī zhuó pò,dì guā hǔ pǎo kāi。
暗溜悬山雨,寒光漾石苔。àn liū xuán shān yǔ,hán guāng yàng shí tái。
诸僧朝盥罢,相次上堂回。zhū sēng cháo guàn bà,xiāng cì shàng táng huí。

衡山福严寺二十三题为梓上人赋般若寺

张翥

何许新亭好,轩窗窈窕深。hé xǔ xīn tíng hǎo,xuān chuāng yǎo tiǎo shēn。
天开云四面,地据岳中心。tiān kāi yún sì miàn,dì jù yuè zhōng xīn。
雨绿蘼芜道,风香薝卜林。yǔ lǜ mí wú dào,fēng xiāng zhān bo lín。
晓岚收不尽,犹作半山阴。xiǎo lán shōu bù jǐn,yóu zuò bàn shān yīn。