古诗词

伯长内翰与继学内翰联句赋画松诗清壮伟丽备体诸家祖常实不能及后尘也仍作诗美之焉

马祖常

吴绢冰丝白,秦封石发青。wú juàn bīng sī bái,qín fēng shí fā qīng。
沐华浮鹤露,戢景蔽鹑星。mù huá fú hè lù,jí jǐng bì chún xīng。
刻画风云状,雕镵鸟兽形。kè huà fēng yún zhuàng,diāo chán niǎo shòu xíng。
哦诗铿玉署,集句灿珠经。ó shī kēng yù shǔ,jí jù càn zhū jīng。
烨烨舒光气,沈沈逐杳冥。yè yè shū guāng qì,shěn shěn zhú yǎo míng。
离歌三叠唱,凯奏万铙听。lí gē sān dié chàng,kǎi zòu wàn náo tīng。
肃穆官师位,雍容乐舞庭。sù mù guān shī wèi,yōng róng lè wǔ tíng。
江花春艳艳,山竹雪亭亭。jiāng huā chūn yàn yàn,shān zhú xuě tíng tíng。
自笑如尘俗,怀惭似酒醒。zì xiào rú chén sú,huái cán shì jiǔ xǐng。
无因题琥珀,有去对鵁鶄。wú yīn tí hǔ pò,yǒu qù duì jiāo jīng。
马祖常

马祖常

元光州人,先祖为汪古部人,字伯庸。仁宗延祐二年进士。授应奉翰林文字,拜监察御史。劾奏丞相铁木迭儿十罪,帝黜罢之。累拜御史中丞,持宪务存大体。终枢密副使。卒谥文贞。文章宏赡精核,以秦汉为法,自成一家言。诗圆密清丽。尝预修《英宗实录》。有《石田文集》。 马祖常的作品>>

猜您喜欢

南城二首

马祖常

城南牡丹一百本,翰林学士走马来。chéng nán mǔ dān yī bǎi běn,hàn lín xué shì zǒu mǎ lái。
渡水杨花逐飞燕,蓟中芳草送春回。dù shuǐ yáng huā zhú fēi yàn,jì zhōng fāng cǎo sòng chūn huí。

南城二首

马祖常

粟侯亭前花一园,客来日日费金钱。sù hóu tíng qián huā yī yuán,kè lái rì rì fèi jīn qián。
明朝碧树春城令,恨不江东问酒船。míng cháo bì shù chūn chéng lìng,hèn bù jiāng dōng wèn jiǔ chuán。

七夕舟中苦热

马祖常

尝忆银床桐泣露,更思玉碗蔗流浆。cháng yì yín chuáng tóng qì lù,gèng sī yù wǎn zhè liú jiāng。
天孙初嫁龙绡薄,却恐秋河入夜凉。tiān sūn chū jià lóng xiāo báo,què kǒng qiū hé rù yè liáng。

骊山二首

马祖常

绣岭春来绿树圆,东风吹影入温泉。xiù lǐng chūn lái lǜ shù yuán,dōng fēng chuī yǐng rù wēn quán。
华清梦断飞尘起,玉雁衔香堕野田。huá qīng mèng duàn fēi chén qǐ,yù yàn xián xiāng duò yě tián。

骊山二首

马祖常

玉女泉边翠藻多,石池涵影媚宫娥。yù nǚ quán biān cuì zǎo duō,shí chí hán yǐng mèi gōng é。
可怜绣岭啼春鸟,犹似梨园弟子歌。kě lián xiù lǐng tí chūn niǎo,yóu shì lí yuán dì zi gē。

戏马台

马祖常

将军一叱靡千人,未可掀髯便笑秦。jiāng jūn yī chì mí qiān rén,wèi kě xiān rán biàn xiào qín。
枉筑高台闲戏马,汉王将地拟功臣。wǎng zhù gāo tái xián xì mǎ,hàn wáng jiāng dì nǐ gōng chén。

河湟书事二首

马祖常

阴山铁骑角弓长,闲日原头射白狼。yīn shān tiě qí jiǎo gōng zhǎng,xián rì yuán tóu shè bái láng。
青海无波春雁下,草生碛里见牛羊。qīng hǎi wú bō chūn yàn xià,cǎo shēng qì lǐ jiàn niú yáng。

河湟书事二首

马祖常

波斯老贾度流沙,夜听驼铃识路赊。bō sī lǎo jiǎ dù liú shā,yè tīng tuó líng shí lù shē。
采玉河边青石子,收来东国易桑麻。cǎi yù hé biān qīng shí zi,shōu lái dōng guó yì sāng má。

绝句七首

马祖常

吴王莲宫夜张乐,急管哀丝翠帘幕。wú wáng lián gōng yè zhāng lè,jí guǎn āi sī cuì lián mù。
可怜西子眉少颦,坐使长洲百花落。kě lián xī zi méi shǎo pín,zuò shǐ zhǎng zhōu bǎi huā luò。

绝句七首

马祖常

天上冰蚕白雪丝,裁成纨扇好题诗。tiān shàng bīng cán bái xuě sī,cái chéng wán shàn hǎo tí shī。
南风恰住西风起,莫道班娘有怨词。nán fēng qià zhù xī fēng qǐ,mò dào bān niáng yǒu yuàn cí。

绝句七首

马祖常

初嫁郎时正盛年,画眉涂颊斗婵娟。chū jià láng shí zhèng shèng nián,huà méi tú jiá dòu chán juān。
只知百岁专房宠,谁料君恩不似前。zhǐ zhī bǎi suì zhuān fáng chǒng,shuí liào jūn ēn bù shì qián。

绝句七首

马祖常

江南女儿年十五,两髻丫丫面粉光。jiāng nán nǚ ér nián shí wǔ,liǎng jì yā yā miàn fěn guāng。
小红船上采莲叶,北客初来应断肠。xiǎo hóng chuán shàng cǎi lián yè,běi kè chū lái yīng duàn cháng。

绝句七首

马祖常

盈盈小客抱琵琶,歌舞王孙帝子家。yíng yíng xiǎo kè bào pí pá,gē wǔ wáng sūn dì zi jiā。
弹得开元教坊曲,金钱还只当泥沙。dàn dé kāi yuán jiào fāng qū,jīn qián hái zhǐ dāng ní shā。

绝句七首

马祖常

翡翠明珠载画船,黄金腰带耳环穿。fěi cuì míng zhū zài huà chuán,huáng jīn yāo dài ěr huán chuān。
自言家住波斯国,只种珊瑚不种田。zì yán jiā zhù bō sī guó,zhǐ zhǒng shān hú bù zhǒng tián。

绝句七首

马祖常

甬东贾客锦花袍,海上新收翡翠毛。yǒng dōng jiǎ kè jǐn huā páo,hǎi shàng xīn shōu fěi cuì máo。
买得吴船载吴女,都门日日醉春醪。mǎi dé wú chuán zài wú nǚ,dōu mén rì rì zuì chūn láo。