古诗词

画古木

马祖常

桑空河上生贤相,枫老山中化羽人。sāng kōng hé shàng shēng xián xiāng,fēng lǎo shān zhōng huà yǔ rén。
未借九关当地轴,还曾八月上天津。wèi jiè jiǔ guān dāng dì zhóu,hái céng bā yuè shàng tiān jīn。
雷烧桐尾琴材古,玉刻龙形剑具新。léi shāo tóng wěi qín cái gǔ,yù kè lóng xíng jiàn jù xīn。
雨蚀苍皮苔护石,泉舂玉乳月翻轮。yǔ shí cāng pí tái hù shí,quán chōng yù rǔ yuè fān lún。
东堤杨柳春烟暖,西浦芙蓉晓露匀。dōng dī yáng liǔ chūn yān nuǎn,xī pǔ fú róng xiǎo lù yún。
偃蹇孤根岩壑气,我知棫朴不为薪。yǎn jiǎn gū gēn yán hè qì,wǒ zhī yù pǔ bù wèi xīn。
马祖常

马祖常

元光州人,先祖为汪古部人,字伯庸。仁宗延祐二年进士。授应奉翰林文字,拜监察御史。劾奏丞相铁木迭儿十罪,帝黜罢之。累拜御史中丞,持宪务存大体。终枢密副使。卒谥文贞。文章宏赡精核,以秦汉为法,自成一家言。诗圆密清丽。尝预修《英宗实录》。有《石田文集》。 马祖常的作品>>

猜您喜欢

和袁伯长待制送虞伯生博士祠祭岳镇江河后土

马祖常

房闼歌儿翠黛摧,不禁夫婿陟崔嵬。fáng tà gē ér cuì dài cuī,bù jìn fū xù zhì cuī wéi。
一春花好人相别,四月梅黄雨又来。yī chūn huā hǎo rén xiāng bié,sì yuè méi huáng yǔ yòu lái。
酒酌玉缸酣脸晕,香消银叶蠹炉灰。jiǔ zhuó yù gāng hān liǎn yūn,xiāng xiāo yín yè dù lú huī。
祠官好致君王意,早奉神休马首回。cí guān hǎo zhì jūn wáng yì,zǎo fèng shén xiū mǎ shǒu huí。

琉璃帘

马祖常

吴侬巧制玉玲珑,翡翠虾须迥不同。wú nóng qiǎo zhì yù líng lóng,fěi cuì xiā xū jiǒng bù tóng。
万缕横陈银色界,一尘不入水晶宫。wàn lǚ héng chén yín sè jiè,yī chén bù rù shuǐ jīng gōng。
月华远射离离白,灯影斜穿细细红。yuè huá yuǎn shè lí lí bái,dēng yǐng xié chuān xì xì hóng。
相隔神仙才咫尺,灵犀一点若为通。xiāng gé shén xiān cái zhǐ chǐ,líng xī yī diǎn ruò wèi tōng。

菊枕

马祖常

东篱采采数枝霜,包裹西风入梦凉。dōng lí cǎi cǎi shù zhī shuāng,bāo guǒ xī fēng rù mèng liáng。
半夜归心三径远,一囊秋色四屏香。bàn yè guī xīn sān jìng yuǎn,yī náng qiū sè sì píng xiāng。
床头未觉黄金尽,镜底难教白发长。chuáng tóu wèi jué huáng jīn jǐn,jìng dǐ nán jiào bái fā zhǎng。
几度醉来消不得,卧收清气入诗肠。jǐ dù zuì lái xiāo bù dé,wò shōu qīng qì rù shī cháng。

野兴

马祖常

沧洲梅发月生波,屋角寒藤半挂萝。cāng zhōu méi fā yuè shēng bō,wū jiǎo hán téng bàn guà luó。
孤石隐林真似马,乱云渡水却如鹅。gū shí yǐn lín zhēn shì mǎ,luàn yún dù shuǐ què rú é。
步随野老逢人少,闲过邻家有酒多。bù suí yě lǎo féng rén shǎo,xián guò lín jiā yǒu jiǔ duō。
转忆淮南粳稻熟,夜归冲雨借田蓑。zhuǎn yì huái nán jīng dào shú,yè guī chōng yǔ jiè tián suō。

开平事

马祖常

金马门东画省西,千官花覆曙光低。jīn mǎ mén dōng huà shěng xī,qiān guān huā fù shǔ guāng dī。
九茎芝盖云衣合,百石铜盘露颗齐。jiǔ jīng zhī gài yún yī hé,bǎi shí tóng pán lù kē qí。
鹿栅已营修竹坞,燕巢还补落花泥。lù zhà yǐ yíng xiū zhú wù,yàn cháo hái bǔ luò huā ní。
上林伏日金桃熟,鹦鹉来时不敢栖。shàng lín fú rì jīn táo shú,yīng wǔ lái shí bù gǎn qī。

次韵进士宋显夫海岸春行

马祖常

灵沼春波殿影高,行人苑外望蟠桃。líng zhǎo chūn bō diàn yǐng gāo,xíng rén yuàn wài wàng pán táo。
街尘曙雨沈红雾,宫瓦晴霏动翠涛。jiē chén shǔ yǔ shěn hóng wù,gōng wǎ qíng fēi dòng cuì tāo。
鸟度镜中还避弹,鱼跳船尾不因篙。niǎo dù jìng zhōng hái bì dàn,yú tiào chuán wěi bù yīn gāo。
曲江别有新承宴,笑我官曹似马曹。qū jiāng bié yǒu xīn chéng yàn,xiào wǒ guān cáo shì mǎ cáo。

驾发

马祖常

紫绣鸾旗不受风,北都驾发日曈昽。zǐ xiù luán qí bù shòu fēng,běi dōu jià fā rì tóng lóng。
九秋宫殿明天外,十部箫韶起仗中。jiǔ qiū gōng diàn míng tiān wài,shí bù xiāo sháo qǐ zhàng zhōng。
白海水波浮晓绿,赤城花蕊带春红。bái hǎi shuǐ bō fú xiǎo lǜ,chì chéng huā ruǐ dài chūn hóng。
神皋不用清尘雨,辇路龙沙草藉重。shén gāo bù yòng qīng chén yǔ,niǎn lù lóng shā cǎo jí zhòng。

送宋显夫南归

马祖常

琵琶沟北识君初,藉甚才华二十馀。pí pá gōu běi shí jūn chū,jí shén cái huá èr shí yú。
欲赋兔园干孝邸,不同狗监荐相如。yù fù tù yuán gàn xiào dǐ,bù tóng gǒu jiān jiàn xiāng rú。
潇湘路熟逢知己,韦杜天低望故居。xiāo xiāng lù shú féng zhī jǐ,wéi dù tiān dī wàng gù jū。
携幼归来拜丘陇,南游莫恋武昌鱼。xié yòu guī lái bài qiū lǒng,nán yóu mò liàn wǔ chāng yú。

寄淡渊提点

马祖常

仙客吹箫踏月轮,因游淮海误寻真。xiān kè chuī xiāo tà yuè lún,yīn yóu huái hǎi wù xún zhēn。
松花捣药分贫士,柿叶题诗寄远人。sōng huā dǎo yào fēn pín shì,shì yè tí shī jì yuǎn rén。
秋浦有潮留载酒,春云不雨取裁巾。qiū pǔ yǒu cháo liú zài jiǔ,chūn yún bù yǔ qǔ cái jīn。
江都千树隋宫柳,曾见先生绿发新。jiāng dōu qiān shù suí gōng liǔ,céng jiàn xiān shēng lǜ fā xīn。

送客西归

马祖常

陆机初入洛,王粲却归秦。lù jī chū rù luò,wáng càn què guī qín。
春草无愁思,杨花送远人。chūn cǎo wú chóu sī,yáng huā sòng yuǎn rén。

吊节妇

马祖常

白日松台閟,青山石椁沈。bái rì sōng tái bì,qīng shān shí guǒ shěn。
空馀哭夫泪,下入九泉深。kōng yú kū fū lèi,xià rù jiǔ quán shēn。

题四皓图

马祖常

不听高皇召,还来太子宫。bù tīng gāo huáng zhào,hái lái tài zi gōng。
阿㜷人彘祸,吾恨紫芝翁。ā mí rén zhì huò,wú hèn zǐ zhī wēng。

雪中登郡城西亭二首

马祖常

石路屐齿滑,天风吹高寒。shí lù jī chǐ huá,tiān fēng chuī gāo hán。
花明喜珠缀,竹瘦愁露漙。huā míng xǐ zhū zhuì,zhú shòu chóu lù tuán。

雪中登郡城西亭二首

马祖常

楚甸无层冰,霢霂土膏湿。chǔ diān wú céng bīng,mài mù tǔ gāo shī。
更怜三角湖,澄彻莹寒碧。gèng lián sān jiǎo hú,chéng chè yíng hán bì。

僧院蜀葵

马祖常

紫晕成丹景,黄敷缀绿幢。zǐ yūn chéng dān jǐng,huáng fū zhuì lǜ chuáng。
何因女冠子,却近老僧窗。hé yīn nǚ guān zi,què jìn lǎo sēng chuāng。