古诗词

愁坐

赵文

草色青青有底忙,空斋愁坐日偏长。cǎo sè qīng qīng yǒu dǐ máng,kōng zhāi chóu zuò rì piān zhǎng。
一春不作看花梦,满地苔痕煮药香。yī chūn bù zuò kàn huā mèng,mǎn dì tái hén zhǔ yào xiāng。

赵文

元吉安庐陵人,字仪可,一字惟恭,初名宋永,号青山。尝三贡于乡,由国学上舍仕南雄府教授。宋亡,入闽依文天祥。元兵下汀州,文与天祥相失,逃归故里。后起为东湖书院山长,授南雄郡文学。有《青山集》。 赵文的作品>>

猜您喜欢

元日

赵文

又见王正改旧年,此生此去几新元。yòu jiàn wáng zhèng gǎi jiù nián,cǐ shēng cǐ qù jǐ xīn yuán。
自无宾客来看岁,不遣儿童苦闭门。zì wú bīn kè lái kàn suì,bù qiǎn ér tóng kǔ bì mén。
雨带痴寒禁草色,雪吹残片上须根。yǔ dài chī hán jìn cǎo sè,xuě chuī cán piàn shàng xū gēn。
小孙未省人间事,尚拟今宵守岁樽。xiǎo sūn wèi shěng rén jiān shì,shàng nǐ jīn xiāo shǒu suì zūn。

二月十四夜梦中吟云隔溪啼鸟东风软满地落花春雨深次日陪谢少府饮章圣寺足成之

赵文

留得馀寒伴客衾,蓦然万感赴沉吟。liú dé yú hán bàn kè qīn,mò rán wàn gǎn fù chén yín。
隔溪啼鸟东风软,满地落花春雨深。gé xī tí niǎo dōng fēng ruǎn,mǎn dì luò huā chūn yǔ shēn。
草草一樽聊若下,匆匆千载亦山阴。cǎo cǎo yī zūn liáo ruò xià,cōng cōng qiān zài yì shān yīn。
月溪桥上凭栏久,应有游鯈识此心。yuè xī qiáo shàng píng lán jiǔ,yīng yǒu yóu tiáo shí cǐ xīn。

雨过

赵文

雨过山田物物穰,斋庖煮豆喜初尝。yǔ guò shān tián wù wù ráng,zhāi páo zhǔ dòu xǐ chū cháng。
茸茸绿荚牛毛浅,戢戢明珠蚌蛤长。rōng rōng lǜ jiá niú máo qiǎn,jí jí míng zhū bàng há zhǎng。
不直画堂擎玉腕,只宜吟客饱藜肠。bù zhí huà táng qíng yù wàn,zhǐ yí yín kè bǎo lí cháng。
食馀依旧堆盘在,贵贱同归何有乡。shí yú yī jiù duī pán zài,guì jiàn tóng guī hé yǒu xiāng。

哭丁千崖教授

赵文

一览楼头笑拂衣,今朝何意此歔欷。yī lǎn lóu tóu xiào fú yī,jīn cháo hé yì cǐ xū xī。
断无痛饮歌都护,那得重归见令威。duàn wú tòng yǐn gē dōu hù,nà dé zhòng guī jiàn lìng wēi。
太学废来同舍尽,清江好在故人非。tài xué fèi lái tóng shě jǐn,qīng jiāng hǎo zài gù rén fēi。
我来岂是无情者,为哭妻儿无泪挥。wǒ lái qǐ shì wú qíng zhě,wèi kū qī ér wú lèi huī。

寄孙小隐

赵文

恰似东山不见时,我怀如此更能诗。qià shì dōng shān bù jiàn shí,wǒ huái rú cǐ gèng néng shī。
传闻荐表虽无验,感激修涂独见思。chuán wén jiàn biǎo suī wú yàn,gǎn jī xiū tú dú jiàn sī。
渝水微茫蓬岛外,秋风浩荡菊花期。yú shuǐ wēi máng péng dǎo wài,qiū fēng hào dàng jú huā qī。
别来残锦何堪寄,羞示孙郎帐下儿。bié lái cán jǐn hé kān jì,xiū shì sūn láng zhàng xià ér。

寄欧阳振仲

赵文

晚客他州只为饥,无人可与话心期。wǎn kè tā zhōu zhǐ wèi jī,wú rén kě yǔ huà xīn qī。
前生一念有今日,投老相逢复几时。qián shēng yī niàn yǒu jīn rì,tóu lǎo xiāng féng fù jǐ shí。
头白可知天下事,秋深定有客中诗。tóu bái kě zhī tiān xià shì,qiū shēn dìng yǒu kè zhōng shī。
何当细语梅花下,眼底故人今在谁。hé dāng xì yǔ méi huā xià,yǎn dǐ gù rén jīn zài shuí。

次韵文以正

赵文

家住荒寒野水滨,老来无处避风尘。jiā zhù huāng hán yě shuǐ bīn,lǎo lái wú chù bì fēng chén。
裸人至境有不裸,臣族幸然非乱臣。luǒ rén zhì jìng yǒu bù luǒ,chén zú xìng rán fēi luàn chén。
鬓影半因忧世白,眉端时为得诗伸。bìn yǐng bàn yīn yōu shì bái,méi duān shí wèi dé shī shēn。
盛衰物理烦君看,旧日钱神今更神。shèng shuāi wù lǐ fán jūn kàn,jiù rì qián shén jīn gèng shén。

次韵赵韫玉

赵文

坐拥寒炉酒入肌,偶然谈笑胜于诗。zuò yōng hán lú jiǔ rù jī,ǒu rán tán xiào shèng yú shī。
空斋着雨更愁绝,往事如云劳梦思。kōng zhāi zhe yǔ gèng chóu jué,wǎng shì rú yún láo mèng sī。
岁月只供吾辈老,经纶不了古人痴。suì yuè zhǐ gōng wú bèi lǎo,jīng lún bù le gǔ rén chī。
狂来欲碎琼壶起,忽忆残钟禁夜时。kuáng lái yù suì qióng hú qǐ,hū yì cán zhōng jìn yè shí。

次韵友人

赵文

相逢小坐芷花秋,绝胜扬鞭并与幽。xiāng féng xiǎo zuò zhǐ huā qiū,jué shèng yáng biān bìng yǔ yōu。
世上十年尘转海,人生万事博悬投。shì shàng shí nián chén zhuǎn hǎi,rén shēng wàn shì bó xuán tóu。
当时对酒曾辞酒,今日言愁始欲愁。dāng shí duì jiǔ céng cí jiǔ,jīn rì yán chóu shǐ yù chóu。
何不倒囊来一醉,旧题重访酒边楼。hé bù dào náng lái yī zuì,jiù tí zhòng fǎng jiǔ biān lóu。

哭文溪

赵文

满襟和气任天真,岂意俄成千载人。mǎn jīn hé qì rèn tiān zhēn,qǐ yì é chéng qiān zài rén。
笃厚西都诸老传,宦游南海宰官身。dǔ hòu xī dōu zhū lǎo chuán,huàn yóu nán hǎi zǎi guān shēn。
竹君所幸存中子,荀氏何妨有二仁。zhú jūn suǒ xìng cún zhōng zi,xún shì hé fáng yǒu èr rén。
早及相门今白发,传来哀讣倍酸辛。zǎo jí xiāng mén jīn bái fā,chuán lái āi fù bèi suān xīn。

哭文溪

赵文

忆得梅边载酒时,梅花依旧主君非。yì dé méi biān zài jiǔ shí,méi huā yī jiù zhǔ jūn fēi。
春如生客至谁省,人与残年去不归。chūn rú shēng kè zhì shuí shěng,rén yǔ cán nián qù bù guī。
铜雀帐存仙似梦,金台雁到客沾衣。tóng què zhàng cún xiān shì mèng,jīn tái yàn dào kè zhān yī。
清朝庶政须参决,却怕除书出帝畿。qīng cháo shù zhèng xū cān jué,què pà chú shū chū dì jī。

坐睡

赵文

非痴非梦小瞢腾,瞑坐还同入定僧。fēi chī fēi mèng xiǎo méng téng,míng zuò hái tóng rù dìng sēng。
口似汝阳狂见曲,头疑季子困悬绳。kǒu shì rǔ yáng kuáng jiàn qū,tóu yí jì zi kùn xuán shéng。
儿来问字几三退,客苦多言彊一应。ér lái wèn zì jǐ sān tuì,kè kǔ duō yán jiàng yī yīng。
日日如期不相贷,世情谁似尔堪凭。rì rì rú qī bù xiāng dài,shì qíng shuí shì ěr kān píng。

次韵孙小隐九日

赵文

壮老相催已久知,逢秋正自不须悲。zhuàng lǎo xiāng cuī yǐ jiǔ zhī,féng qiū zhèng zì bù xū bēi。
向来蚁国一场梦,此去牛山几首诗。xiàng lái yǐ guó yī chǎng mèng,cǐ qù niú shān jǐ shǒu shī。
且共黄花嬉晋晚,懒携白发过燕垂。qiě gòng huáng huā xī jìn wǎn,lǎn xié bái fā guò yàn chuí。
江南风景何堪说,却爱新来眼著篱。jiāng nán fēng jǐng hé kān shuō,què ài xīn lái yǎn zhù lí。

听雨

赵文

散发攲眠困郁蒸,谁推河汉落红尘。sàn fā qī mián kùn yù zhēng,shuí tuī hé hàn luò hóng chén。
电光照雨不可尽,雾气满空疑有神。diàn guāng zhào yǔ bù kě jǐn,wù qì mǎn kōng yí yǒu shén。
驾海怒潮新月夜,绕山腰鼓建溪春。jià hǎi nù cháo xīn yuè yè,rào shān yāo gǔ jiàn xī chūn。
此声此景谁能写,输与城中不寐人。cǐ shēng cǐ jǐng shuí néng xiě,shū yǔ chéng zhōng bù mèi rén。

捕守宫

赵文

向来上阳人,尽属沙叱利。xiàng lái shàng yáng rén,jǐn shǔ shā chì lì。
长门不用守,蜥蜴草间戏。zhǎng mén bù yòng shǒu,xī yì cǎo jiān xì。
1281234567»