古诗词

香径分韵得江字

赵文

一亭寒碧中,四面空无窗。yī tíng hán bì zhōng,sì miàn kōng wú chuāng。
种荷未有花,清意已满腔。zhǒng hé wèi yǒu huā,qīng yì yǐ mǎn qiāng。
小坐梅树下,我亦青油幢。xiǎo zuò méi shù xià,wǒ yì qīng yóu chuáng。
晚来蝉声歇,静境热自降。wǎn lái chán shēng xiē,jìng jìng rè zì jiàng。
清风与明月,造物无对桩。qīng fēng yǔ míng yuè,zào wù wú duì zhuāng。
闲者恣吟取,如瓢分大江。xián zhě zì yín qǔ,rú piáo fēn dà jiāng。
欲归尚未肯,雨湿烟钟撞。yù guī shàng wèi kěn,yǔ shī yān zhōng zhuàng。

赵文

元吉安庐陵人,字仪可,一字惟恭,初名宋永,号青山。尝三贡于乡,由国学上舍仕南雄府教授。宋亡,入闽依文天祥。元兵下汀州,文与天祥相失,逃归故里。后起为东湖书院山长,授南雄郡文学。有《青山集》。 赵文的作品>>

猜您喜欢

雷震渔所之柱

赵文

瞥然满屋飞金蛇,楼东楼西号火鸦。piē rán mǎn wū fēi jīn shé,lóu dōng lóu xī hào huǒ yā。
天鼓百面一手挝,百年老柱神斧加。tiān gǔ bǎi miàn yī shǒu wō,bǎi nián lǎo zhù shén fǔ jiā。
妇女惊倒儿童哇,知君把钓江头沙。fù nǚ jīng dào ér tóng wa,zhī jūn bǎ diào jiāng tóu shā。
明珠赤手龙颔拿,天翁发怒为此耶。míng zhū chì shǒu lóng hàn ná,tiān wēng fā nù wèi cǐ yé。
向来五鬼千夜叉,寒我饥我生眼花。xiàng lái wǔ guǐ qiān yè chā,hán wǒ jī wǒ shēng yǎn huā。
捧头惊窜如麇麚,从此不作穷诗家。pěng tóu jīng cuàn rú jūn jiā,cóng cǐ bù zuò qióng shī jiā。

铜雀砚

赵文

老瞒智计笼天下,歌舞未终铜雀夜。lǎo mán zhì jì lóng tiān xià,gē wǔ wèi zhōng tóng què yè。
可怜用破一生心,不及当时台上瓦。kě lián yòng pò yī shēng xīn,bù jí dāng shí tái shàng wǎ。
屑金作瓦费精神,那知身后旋成尘。xiè jīn zuò wǎ fèi jīng shén,nà zhī shēn hòu xuán chéng chén。
流传千百仅一二,付与所不知何人。liú chuán qiān bǎi jǐn yī èr,fù yǔ suǒ bù zhī hé rén。
快阁仙人谀墓得,品题更费东坡墨。kuài gé xiān rén yú mù dé,pǐn tí gèng fèi dōng pō mò。
研磨辛苦政未休,怜尔何年返真宅。yán mó xīn kǔ zhèng wèi xiū,lián ěr hé nián fǎn zhēn zhái。
摩挲岁月白发生,建安七子俱雕零。mó sā suì yuè bái fā shēng,jiàn ān qī zi jù diāo líng。
安得春醪三万斛,醉来快写短歌行。ān dé chūn láo sān wàn hú,zuì lái kuài xiě duǎn gē xíng。

刘阳卜氏耕乐堂

赵文

君当学君家君子儒,西河之上可以老,诸侯端拜为师模。jūn dāng xué jūn jiā jūn zi rú,xī hé zhī shàng kě yǐ lǎo,zhū hóu duān bài wèi shī mó。
君莫学君家老中郎,河南田畜岂不好,上林要牧天子羊。jūn mò xué jūn jiā lǎo zhōng láng,hé nán tián chù qǐ bù hǎo,shàng lín yào mù tiān zi yáng。
只今乐莫如耕乐,悔我从初不曾学。zhǐ jīn lè mò rú gēng lè,huǐ wǒ cóng chū bù céng xué。
作劳自可操豚蹄,旧读何妨挂牛角。zuò láo zì kě cāo tún tí,jiù dú hé fáng guà niú jiǎo。
慎勿思成汤聘币起幡然,伊尹当年已大错。shèn wù sī chéng tāng pìn bì qǐ fān rán,yī yǐn dāng nián yǐ dà cuò。

题画

赵文

云巢草虫十有七,我言蜂蚁非虫匹。yún cháo cǎo chóng shí yǒu qī,wǒ yán fēng yǐ fēi chóng pǐ。
我见二虫常敬之,为有君臣天所秩。wǒ jiàn èr chóng cháng jìng zhī,wèi yǒu jūn chén tiān suǒ zhì。
江南此虫久已无,烦君剪取赠老夫。jiāng nán cǐ chóng jiǔ yǐ wú,fán jūn jiǎn qǔ zèng lǎo fū。

李士宏得芗林五老石于野人

赵文

芗林丑石何曾丑,化为五老如此寿。xiāng lín chǒu shí hé céng chǒu,huà wèi wǔ lǎo rú cǐ shòu。
高低俯仰各有意,清润坚贞皆可友。gāo dī fǔ yǎng gè yǒu yì,qīng rùn jiān zhēn jiē kě yǒu。
剜劖刻削巧戏剧,谁为此者鸿蒙叟。wān chán kè xuē qiǎo xì jù,shuí wèi cǐ zhě hóng méng sǒu。
铜盆古雅出高丽,玉箸清奇原史籀。tóng pén gǔ yǎ chū gāo lì,yù zhù qīng qí yuán shǐ zhòu。
向翁神游渺何许,此物亦落何人手。xiàng wēng shén yóu miǎo hé xǔ,cǐ wù yì luò hé rén shǒu。
野人得之安所用,光怪出屋惊田妇。yě rén dé zhī ān suǒ yòng,guāng guài chū wū jīng tián fù。
天生尤物必有属,诗老得之端不偶。tiān shēng yóu wù bì yǒu shǔ,shī lǎo dé zhī duān bù ǒu。
不须拄杖穿寒云,几案之间有庐阜。bù xū zhǔ zhàng chuān hán yún,jǐ àn zhī jiān yǒu lú fù。
先生自是五山一,视真庐阜犹培塿。xiān shēng zì shì wǔ shān yī,shì zhēn lú fù yóu péi lǒu。
如何得此亦惊喜,便欲赋诗为不朽。rú hé dé cǐ yì jīng xǐ,biàn yù fù shī wèi bù xiǔ。
醉僧痴望作怪供,持此或可博升斗。zuì sēng chī wàng zuò guài gōng,chí cǐ huò kě bó shēng dòu。
壶中九华竟不得,坡老叹息不离口。hú zhōng jiǔ huá jìng bù dé,pō lǎo tàn xī bù lí kǒu。
仇池不借王驸马,诗卷纷纷愁逆取。chóu chí bù jiè wáng fù mǎ,shī juǎn fēn fēn chóu nì qǔ。
达人著想亦未免,何异儿童贪饼糗。dá rén zhù xiǎng yì wèi miǎn,hé yì ér tóng tān bǐng qiǔ。
蛾眉山高隔云雾,此物今知属谁某。é méi shān gāo gé yún wù,cǐ wù jīn zhī shǔ shuí mǒu。
世间奇宝虽可玩,鬼夺客偷谁使守。shì jiān qí bǎo suī kě wán,guǐ duó kè tōu shuí shǐ shǒu。
先生一笑付偶然,吾欲藏之无何有。xiān shēng yī xiào fù ǒu rán,wú yù cáng zhī wú hé yǒu。

麦熟

赵文

今年麦熟亦可喜,紫石霏霏落钟乳。jīn nián mài shú yì kě xǐ,zǐ shí fēi fēi luò zhōng rǔ。
我从田家惯饼饵,梦想风味今未已。wǒ cóng tián jiā guàn bǐng ěr,mèng xiǎng fēng wèi jīn wèi yǐ。
箬叶浮浮卷牛舌,瓷瓯泛泛割龙耳。ruò yè fú fú juǎn niú shé,cí ōu fàn fàn gē lóng ěr。
一丸萝卜吾岂无,悲歌不怕红娘子。yī wán luó bo wú qǐ wú,bēi gē bù pà hóng niáng zi。
诗成不满贵公笑,书生岂识饼十字。shī chéng bù mǎn guì gōng xiào,shū shēng qǐ shí bǐng shí zì。

彭海月北游

赵文

梦跨海风出埃?,万顷琼瑶双履踏。mèng kuà hǎi fēng chū āi,wàn qǐng qióng yáo shuāng lǚ tà。
四无畔岸水连天,两碗琉璃自相合。sì wú pàn àn shuǐ lián tiān,liǎng wǎn liú lí zì xiāng hé。
当时我外更无人,仙圣往来班杂遝。dāng shí wǒ wài gèng wú rén,xiān shèng wǎng lái bān zá tà。
恍然梦觉失清游,正似明珠埋蚌蛤。huǎng rán mèng jué shī qīng yóu,zhèng shì míng zhū mái bàng há。
十年对月心自拜,江南沙土老额塌。shí nián duì yuè xīn zì bài,jiāng nán shā tǔ lǎo é tā。
羡君持月海天游,万里乾坤云一匝。xiàn jūn chí yuè hǎi tiān yóu,wàn lǐ qián kūn yún yī zā。
乘槎径到斗牛间,细语星辰相问答。chéng chá jìng dào dòu niú jiān,xì yǔ xīng chén xiāng wèn dá。
知君此行有奇遇,直挟星书扣阊阖。zhī jūn cǐ xíng yǒu qí yù,zhí xié xīng shū kòu chāng hé。
群仙若问青山人,白发秋深坐萧飒。qún xiān ruò wèn qīng shān rén,bái fā qiū shēn zuò xiāo sà。

何和尚寻母

赵文

写经母血尽,长素母容枯。xiě jīng mǔ xuè jǐn,zhǎng sù mǔ róng kū。
烧蜜炼顶臂,孰非母肌肤。shāo mì liàn dǐng bì,shú fēi mǔ jī fū。
岂不痛至骨,为母忍斯须。qǐ bù tòng zhì gǔ,wèi mǔ rěn sī xū。
南北万馀里,来往如趁虚。nán běi wàn yú lǐ,lái wǎng rú chèn xū。
天高孝可感,报应非浮屠。tiān gāo xiào kě gǎn,bào yīng fēi fú tú。
出门访东家,遇否不可虞。chū mén fǎng dōng jiā,yù fǒu bù kě yú。
茫然求我天,再见得所图。máng rán qiú wǒ tiān,zài jiàn dé suǒ tú。
昔者别儿时,那有此头颅。xī zhě bié ér shí,nà yǒu cǐ tóu lú。
明明陈左验,大恸绝复苏。míng míng chén zuǒ yàn,dà tòng jué fù sū。
向来相妒人,泣下成欷歔。xiàng lái xiāng dù rén,qì xià chéng xī xū。
收泪相劳苦,何异得乳雏。shōu lèi xiāng láo kǔ,hé yì dé rǔ chú。
不即遂其志,彼张非丈夫。bù jí suì qí zhì,bǐ zhāng fēi zhàng fū。
冠巾有妇子,谅亦母所娱。guān jīn yǒu fù zi,liàng yì mǔ suǒ yú。
为佛再有母,初志不敢渝。wèi fú zài yǒu mǔ,chū zhì bù gǎn yú。
但期百年内,奉母与佛俱。dàn qī bǎi nián nèi,fèng mǔ yǔ fú jù。
虽非圣贤事,区区守其愚。suī fēi shèng xián shì,qū qū shǒu qí yú。
为君赋高谊,感我真穷孤。wèi jūn fù gāo yì,gǎn wǒ zhēn qióng gū。
弃我十二年,人母我独无。qì wǒ shí èr nián,rén mǔ wǒ dú wú。
天涯尚可寻,地下不可呼。tiān yá shàng kě xún,dì xià bù kě hū。

婕妤怨

赵文

团圆一片冰,出自蚕女红。tuán yuán yī piàn bīng,chū zì cán nǚ hóng。
何言入君手,动摇生清风。hé yán rù jūn shǒu,dòng yáo shēng qīng fēng。
一朝弃箧笥,零落如秋蓬。yī cháo qì qiè sì,líng luò rú qiū péng。
时节自当尔,君子讵无终。shí jié zì dāng ěr,jūn zi jù wú zhōng。

书扇二首其二

赵文

墙外数茎新竹,楼西一抹斜阳。qiáng wài shù jīng xīn zhú,lóu xī yī mǒ xié yáng。
偶游蚁穴初觉,细听蝉声自凉。ǒu yóu yǐ xué chū jué,xì tīng chán shēng zì liáng。

上之回

赵文

动皇舆,回中道。dòng huáng yú,huí zhōng dào。
龙为驱,虎为导。lóng wèi qū,hǔ wèi dǎo。
乐蕃釐,祠雍后。lè fān lí,cí yōng hòu。
息甘泉,饫天酒。xī gān quán,yù tiān jiǔ。
澹穆清,冰热恼。dàn mù qīng,bīng rè nǎo。
四夷服,咸稽首。sì yí fú,xián jī shǒu。
臣三祝,皇万寿。chén sān zhù,huáng wàn shòu。

石留

赵文

江流汤汤,日夜不休。jiāng liú tāng tāng,rì yè bù xiū。
瞿塘滟滪,屹然不流。qú táng yàn yù,yì rán bù liú。
人心人心,反覆难任。rén xīn rén xīn,fǎn fù nán rèn。
昨日朱丝琴,今日白头吟。zuó rì zhū sī qín,jīn rì bái tóu yín。
望夫石,留到今。wàng fū shí,liú dào jīn。

邯郸才人嫁为厮养卒妇

赵文

鸳鸯异野鹜,凤凰非山鸡。yuān yāng yì yě wù,fèng huáng fēi shān jī。
物生各有偶,非偶不并栖。wù shēng gè yǒu ǒu,fēi ǒu bù bìng qī。
昔为丛台人,今为圉者妻。xī wèi cóng tái rén,jīn wèi yǔ zhě qī。
亦知久当弃,无乃太不齐。yì zhī jiǔ dāng qì,wú nǎi tài bù qí。
同时歌舞人,何异玉与泥。tóng shí gē wǔ rén,hé yì yù yǔ ní。
失身已至斯,违天将安归。shī shēn yǐ zhì sī,wéi tiān jiāng ān guī。
俯首只自羞,有声不敢啼。fǔ shǒu zhǐ zì xiū,yǒu shēng bù gǎn tí。
何缘梦到君王侧,彻夜不眠闻马嘶。hé yuán mèng dào jūn wáng cè,chè yè bù mián wén mǎ sī。

远如期

赵文

远如期,近可知。yuǎn rú qī,jìn kě zhī。
如何咫尺间,朝之所约夕背之。rú hé zhǐ chǐ jiān,cháo zhī suǒ yuē xī bèi zhī。
千言万语托死生,转眼已若行路人。qiān yán wàn yǔ tuō sǐ shēng,zhuǎn yǎn yǐ ruò xíng lù rén。
问之何遽至如许,往往或起秋毫争。wèn zhī hé jù zhì rú xǔ,wǎng wǎng huò qǐ qiū háo zhēng。
财利诚已重,仁义诚已轻。cái lì chéng yǐ zhòng,rén yì chéng yǐ qīng。
昨日弟与兄,今日胡与秦。zuó rì dì yǔ xiōng,jīn rì hú yǔ qín。
远如期,古来惟是山阳范巨卿。yuǎn rú qī,gǔ lái wéi shì shān yáng fàn jù qīng。

陌上桑

赵文

采采陌上桑,采之不盈筐。cǎi cǎi mò shàng sāng,cǎi zhī bù yíng kuāng。
云何不盈筐,欢子在中肠。yún hé bù yíng kuāng,huān zi zài zhōng cháng。
车马从何来,云是大国王。chē mǎ cóng hé lái,yún shì dà guó wáng。
呼妾欲共载,恐惕涕沾裳。hū qiè yù gòng zài,kǒng tì tì zhān shang。
君民分固严,敢乱夫妇纲。jūn mín fēn gù yán,gǎn luàn fū fù gāng。
有罪妾当诛,宁当荐匡床。yǒu zuì qiè dāng zhū,níng dāng jiàn kuāng chuáng。
夫君即我天,岂必侍中郎。fū jūn jí wǒ tiān,qǐ bì shì zhōng láng。
再拜前致词,蚕饥采桑忙。zài bài qián zhì cí,cán jī cǎi sāng máng。
王其早还宫,宫中多艳妆。wáng qí zǎo hái gōng,gōng zhōng duō yàn zhuāng。
128«3456789