古诗词

得莲子

赵文

休休得一闲,杯酒聊从容。xiū xiū dé yī xián,bēi jiǔ liáo cóng róng。
晚凉过池亭,受用水上风。wǎn liáng guò chí tíng,shòu yòng shuǐ shàng fēng。
默存即实境,身在莲花中。mò cún jí shí jìng,shēn zài lián huā zhōng。
何况青青盘,磊落堆莲蓬。hé kuàng qīng qīng pán,lěi luò duī lián péng。
乍休吟风蝉,又起聒夜虫。zhà xiū yín fēng chán,yòu qǐ guā yè chóng。
乃知天机动,衮衮无终穷。nǎi zhī tiān jī dòng,gǔn gǔn wú zhōng qióng。
如何二三子,不肯勤其躬。rú hé èr sān zi,bù kěn qín qí gōng。
无已思太康,明当励新功。wú yǐ sī tài kāng,míng dāng lì xīn gōng。

赵文

元吉安庐陵人,字仪可,一字惟恭,初名宋永,号青山。尝三贡于乡,由国学上舍仕南雄府教授。宋亡,入闽依文天祥。元兵下汀州,文与天祥相失,逃归故里。后起为东湖书院山长,授南雄郡文学。有《青山集》。 赵文的作品>>

猜您喜欢

法寿乐歌

赵文

西云垂天飞流黄,宝鬘百万随风扬,帝居摩醯首罗乡。xī yún chuí tiān fēi liú huáng,bǎo mán bǎi wàn suí fēng yáng,dì jū mó xī shǒu luó xiāng。
采女如花侍帝旁,珠啼玉唾天花香,澹然神情无世妆。cǎi nǚ rú huā shì dì páng,zhū tí yù tuò tiān huā xiāng,dàn rán shén qíng wú shì zhuāng。
下视邢尹纷醒狂,梵呗琅琅出清吭,天庖供馔荐豆觞。xià shì xíng yǐn fēn xǐng kuáng,fàn bei láng láng chū qīng kēng,tiān páo gōng zhuàn jiàn dòu shāng。
帝饮食之寿以康,恒沙世界俱来王,天王神圣臣忠良。dì yǐn shí zhī shòu yǐ kāng,héng shā shì jiè jù lái wáng,tiān wáng shén shèng chén zhōng liáng。
春风万里酣耕桑,雨滴可数海可量,无有能知法寿长。chūn fēng wàn lǐ hān gēng sāng,yǔ dī kě shù hǎi kě liàng,wú yǒu néng zhī fǎ shòu zhǎng。
梵天释帝万亿岁,岁岁寿杯天下醉。fàn tiān shì dì wàn yì suì,suì suì shòu bēi tiān xià zuì。

双雁吟

赵文

云间有双雁,弋者欲炙之。yún jiān yǒu shuāng yàn,yì zhě yù zhì zhī。
雁飞向南去,虽有矰?将安施。yàn fēi xiàng nán qù,suī yǒu zēng zhuó jiāng ān shī。
山川悠远霜霰苦,可怜宿食不得时。shān chuān yōu yuǎn shuāng xiàn kǔ,kě lián sù shí bù dé shí。
一雁中道死,一雁忍痛鸣且飞。yī yàn zhōng dào sǐ,yī yàn rěn tòng míng qiě fēi。
黄云落日天地瘦,惟有影与形相随。huáng yún luò rì tiān dì shòu,wéi yǒu yǐng yǔ xíng xiāng suí。
归来故巢亦已毁,朝吟夕怨欲诉谁。guī lái gù cháo yì yǐ huǐ,cháo yín xī yuàn yù sù shuí。
千古万古多别离,唯有死者何当归。qiān gǔ wàn gǔ duō bié lí,wéi yǒu sǐ zhě hé dāng guī。
呜呼物生有情盍俱死,莫令后死空鸣悲。wū hū wù shēng yǒu qíng hé jù sǐ,mò lìng hòu sǐ kōng míng bēi。

前有一尊酒

赵文

前有一尊酒,有酒即无愁。qián yǒu yī zūn jiǔ,yǒu jiǔ jí wú chóu。
吾评仪狄功,端与神禹侔。wú píng yí dí gōng,duān yǔ shén yǔ móu。
微禹吾其鱼,微狄吾其囚。wēi yǔ wú qí yú,wēi dí wú qí qiú。
人生十九不如意,一醉之外安所求。rén shēng shí jiǔ bù rú yì,yī zuì zhī wài ān suǒ qiú。
古来何国非亡社,古来何人不荒丘。gǔ lái hé guó fēi wáng shè,gǔ lái hé rén bù huāng qiū。
沉思痛至骨,赖尔可销忧。chén sī tòng zhì gǔ,lài ěr kě xiāo yōu。
尊中有酒,无酒乃休。zūn zhōng yǒu jiǔ,wú jiǔ nǎi xiū。
饮多作病,酒不可雠。yǐn duō zuò bìng,jiǔ bù kě chóu。

采芝

赵文

晨登屋后山,采采山上芝。chén dēng wū hòu shān,cǎi cǎi shān shàng zhī。
可怜松上雨,滴滴沾我衣。kě lián sōng shàng yǔ,dī dī zhān wǒ yī。
盈筐颇磊落,满意持之归。yíng kuāng pǒ lěi luò,mǎn yì chí zhī guī。
童子见我来,拍手共笑之。tóng zi jiàn wǒ lái,pāi shǒu gòng xiào zhī。
薄者实杀人,荡荡光陆离。báo zhě shí shā rén,dàng dàng guāng lù lí。
厚者不能光,食之有馀滋。hòu zhě bù néng guāng,shí zhī yǒu yú zī。
我感童子言,叹息成涟洏。wǒ gǎn tóng zi yán,tàn xī chéng lián ér。
古来用人者,或以薄见奇。gǔ lái yòng rén zhě,huò yǐ báo jiàn qí。
一时误采取,后悔那可追。yī shí wù cǎi qǔ,hòu huǐ nà kě zhuī。
乃知古人智,不似童子痴。nǎi zhī gǔ rén zhì,bù shì tóng zi chī。

黄西有以清江李侯书来袁见招不果就既去西有五十韵见寄次其韵

赵文

地僻谷自淳,此世有羲轩。dì pì gǔ zì chún,cǐ shì yǒu xī xuān。
行携二三子,读书秋树根。xíng xié èr sān zi,dú shū qiū shù gēn。
不拟山水窟,忽枉君侯轓。bù nǐ shān shuǐ kū,hū wǎng jūn hóu fān。
携持贵人意,仆口不惮烦。xié chí guì rén yì,pū kǒu bù dàn fán。
居然寒谷底,暖以扶桑暾。jū rán hán gǔ dǐ,nuǎn yǐ fú sāng tūn。
是时花正浓,主客共清樽。shì shí huā zhèng nóng,zhǔ kè gòng qīng zūn。
欣闻结驷盛,下贲穷巷原。xīn wén jié sì shèng,xià bēn qióng xiàng yuán。
恍如神仙人,谒入晋贺元。huǎng rú shén xiān rén,yè rù jìn hè yuán。
旧谷虽可记,白发各已拚。jiù gǔ suī kě jì,bái fā gè yǐ pàn。
细论别来事,感怆将何言。xì lùn bié lái shì,gǎn chuàng jiāng hé yán。
愁予守破研,石田疲老犍。chóu yǔ shǒu pò yán,shí tián pí lǎo jiān。
羡君行万里,天宇横孤鶱。xiàn jūn xíng wàn lǐ,tiān yǔ héng gū xiān。
唯思山林寂,颇厌朝市喧。wéi sī shān lín jì,pǒ yàn cháo shì xuān。
夔州华发女,欲嫁谁能昏。kuí zhōu huá fā nǚ,yù jià shuí néng hūn。
堂堂李元礼,今代真龙门。táng táng lǐ yuán lǐ,jīn dài zhēn lóng mén。
胸中有人物,荦然剖篱藩。xiōng zhōng yǒu rén wù,luò rán pōu lí fān。
好春播伊耆,神火惊陆浑。hǎo chūn bō yī qí,shén huǒ jīng lù hún。
词章轶唐人,天马出大宛。cí zhāng yì táng rén,tiān mǎ chū dà wǎn。
翰墨掩晋代,凤翥龙蛇奔。hàn mò yǎn jìn dài,fèng zhù lóng shé bēn。
如何肯下顾,草间獐与猿。rú hé kěn xià gù,cǎo jiān zhāng yǔ yuán。
殷勤远赠我,一纸春风痕。yīn qín yuǎn zèng wǒ,yī zhǐ chūn fēng hén。
空中实自愧,在上安敢援。kōng zhōng shí zì kuì,zài shàng ān gǎn yuán。
坐对大将军,有虱不得扪。zuò duì dà jiāng jūn,yǒu shī bù dé mén。
岂不念长饥,终恐成素飧。qǐ bù niàn zhǎng jī,zhōng kǒng chéng sù sūn。
故人有宿诺,未敢覆手翻。gù rén yǒu sù nuò,wèi gǎn fù shǒu fān。
泫然还明珠,甘此烟雨村。xuàn rán hái míng zhū,gān cǐ yān yǔ cūn。
寄谢河阳公,敢当石与温。jì xiè hé yáng gōng,gǎn dāng shí yǔ wēn。
愿公茂功业,南国资于蕃。yuàn gōng mào gōng yè,nán guó zī yú fān。
行当从公归,衮绣相府尊。xíng dāng cóng gōng guī,gǔn xiù xiāng fǔ zūn。
嗟我与夫子,结契在仍昆。jiē wǒ yǔ fū zi,jié qì zài réng kūn。
新知犹可乐,宿好况弥敦。xīn zhī yóu kě lè,sù hǎo kuàng mí dūn。
中肠未抒写,别涕已潺湲。zhōng cháng wèi shū xiě,bié tì yǐ chán yuán。
行行一尊酒,相送玉溪源。xíng xíng yī zūn jiǔ,xiāng sòng yù xī yuán。
自从别君来,夜瞻太微垣。zì cóng bié jūn lái,yè zhān tài wēi yuán。
可怜一寸心,摇摇风中幡。kě lián yī cùn xīn,yáo yáo fēng zhōng fān。
采采涧边蒲,欲扣黄堂阍。cǎi cǎi jiàn biān pú,yù kòu huáng táng hūn。
行窥溟渤大,讵止云梦吞。xíng kuī míng bó dà,jù zhǐ yún mèng tūn。
省穑不堪用,愧我小国蘩。shěng sè bù kān yòng,kuì wǒ xiǎo guó fán。
奈何疲津梁,卧病守一墩。nài hé pí jīn liáng,wò bìng shǒu yī dūn。
欲往未可必,叹息谁与论。yù wǎng wèi kě bì,tàn xī shuí yǔ lùn。
大哉天地德,六合回春暄。dà zāi tiān dì dé,liù hé huí chūn xuān。
向来作诗祸,荡涤从此番。xiàng lái zuò shī huò,dàng dí cóng cǐ fān。
永言结我舌,有如啖铅矾。yǒng yán jié wǒ shé,yǒu rú dàn qiān fán。
高居远俗氛,静坐收惊魂。gāo jū yuǎn sú fēn,jìng zuò shōu jīng hún。
皇皇仁义涂,自兹改乘辕。huáng huáng rén yì tú,zì zī gǎi chéng yuán。
愿君笃久要,好语时温存。yuàn jūn dǔ jiǔ yào,hǎo yǔ shí wēn cún。
借君千顷波,清我泛滥袁。jiè jūn qiān qǐng bō,qīng wǒ fàn làn yuán。
饱读古人书,仰酬明主恩。bǎo dú gǔ rén shū,yǎng chóu míng zhǔ ēn。
诸公尽萧曹,二皓自绮园。zhū gōng jǐn xiāo cáo,èr hào zì qǐ yuán。
来诗岂可和,什袭传儿孙。lái shī qǐ kě hé,shén xí chuán ér sūn。

次韵张天从

赵文

文字于吾身,有如病枝指。wén zì yú wú shēn,yǒu rú bìng zhī zhǐ。
晚思逃天刑,日自参佛髓。wǎn sī táo tiān xíng,rì zì cān fú suǐ。
近虽迫老病,颇已了生死。jìn suī pò lǎo bìng,pǒ yǐ le shēng sǐ。
吾犹说故吾,我已觉今是。wú yóu shuō gù wú,wǒ yǐ jué jīn shì。
卿云从天来,五色光透纸。qīng yún cóng tiān lái,wǔ sè guāng tòu zhǐ。
斯文亦厌老,此事尽逊子。sī wén yì yàn lǎo,cǐ shì jǐn xùn zi。
好秋行当中,明月照白水。hǎo qiū xíng dāng zhōng,míng yuè zhào bái shuǐ。
谁能访穷山,诗酒相料理。shuí néng fǎng qióng shān,shī jiǔ xiāng liào lǐ。
惟当吟君诗,永夜对明视。wéi dāng yín jūn shī,yǒng yè duì míng shì。

次韵刘耘庐

赵文

江南有故事,极热介秋夏。jiāng nán yǒu gù shì,jí rè jiè qiū xià。
空斋得幽景,众绿天所画。kōng zhāi dé yōu jǐng,zhòng lǜ tiān suǒ huà。
对景惬余情,谈文及兹暇。duì jǐng qiè yú qíng,tán wén jí zī xiá。
山风吹池月,不似城中夜。shān fēng chuī chí yuè,bù shì chéng zhōng yè。
百年易过花,万事庶生蔗。bǎi nián yì guò huā,wàn shì shù shēng zhè。
羲和如走马,疾急不可靶。xī hé rú zǒu mǎ,jí jí bù kě bǎ。
何妨奴严光,讵肯吏侯霸。hé fáng nú yán guāng,jù kěn lì hóu bà。
一笑且披襟,新凉自无价。yī xiào qiě pī jīn,xīn liáng zì wú jià。

次韵欧阳良有高山仰止四首

赵文

少年场屋心,富贵轻秋毫。shǎo nián chǎng wū xīn,fù guì qīng qiū háo。
如何此偪仄,晚作空山逃。rú hé cǐ bī zè,wǎn zuò kōng shān táo。
世方驰逐好,我独儒书豪。shì fāng chí zhú hǎo,wǒ dú rú shū háo。
宁甘往教远,不肯十上劳。níng gān wǎng jiào yuǎn,bù kěn shí shàng láo。
尚持鹍鸡弦,自爱凤尾槽。shàng chí kūn jī xián,zì ài fèng wěi cáo。
纷然凉州曲,谁赏郁轮袍。fēn rán liáng zhōu qū,shuí shǎng yù lún páo。
取之众弃中,君眼亦已高。qǔ zhī zhòng qì zhōng,jūn yǎn yì yǐ gāo。
惜哉君更穷,相看两萧骚。xī zāi jūn gèng qióng,xiāng kàn liǎng xiāo sāo。

次韵欧阳良有高山仰止四首

赵文

我携二三子,行此白玉湾。wǒ xié èr sān zi,xíng cǐ bái yù wān。
案头左章集,古语留人间。àn tóu zuǒ zhāng jí,gǔ yǔ liú rén jiān。
我昔识此士,风雨满空山。wǒ xī shí cǐ shì,fēng yǔ mǎn kōng shān。
忧愁送日月,不复记容颜。yōu chóu sòng rì yuè,bù fù jì róng yán。
自从一别来,乃此再见悭。zì cóng yī bié lái,nǎi cǐ zài jiàn qiān。
为客使同邑,造物何其儇。wèi kè shǐ tóng yì,zào wù hé qí xuān。
岂无城府意,乘马忽复班。qǐ wú chéng fǔ yì,chéng mǎ hū fù bān。
还能顾寂寞,山路披荒菅。hái néng gù jì mò,shān lù pī huāng jiān。

次韵欧阳良有高山仰止四首

赵文

新诗日以多,古意日以往。xīn shī rì yǐ duō,gǔ yì rì yǐ wǎng。
我欲求玄珠,未易觅象罔。wǒ yù qiú xuán zhū,wèi yì mì xiàng wǎng。
中道良独难,执玉迷俯仰。zhōng dào liáng dú nán,zhí yù mí fǔ yǎng。
索居无谁语,掩卷起遐想。suǒ jū wú shuí yǔ,yǎn juǎn qǐ xiá xiǎng。
当求古人知,何用世俗赏。dāng qiú gǔ rén zhī,hé yòng shì sú shǎng。
意到亦偶然,深刻戒斯鞅。yì dào yì ǒu rán,shēn kè jiè sī yāng。
惟堪自娱戏,非欲互标榜。wéi kān zì yú xì,fēi yù hù biāo bǎng。
唐公谬见推,薛侯讵宜长。táng gōng miù jiàn tuī,xuē hóu jù yí zhǎng。

次韵欧阳良有高山仰止四首

赵文

世变如江河,不知何时止。shì biàn rú jiāng hé,bù zhī hé shí zhǐ。
芸芸生其间,有如赴海水。yún yún shēng qí jiān,yǒu rú fù hǎi shuǐ。
乾坤一大瓮,岁月等流矢。qián kūn yī dà wèng,suì yuè děng liú shǐ。
公言信可感,流辈乃尔耳。gōng yán xìn kě gǎn,liú bèi nǎi ěr ěr。
古来文章家,传者十数子。gǔ lái wén zhāng jiā,chuán zhě shí shù zi。
磨灭十八九,谁复知姓氏。mó miè shí bā jiǔ,shuí fù zhī xìng shì。
要为不朽计,圣贤事在己。yào wèi bù xiǔ jì,shèng xián shì zài jǐ。
勖哉立其心,食鱼何必鲤。xù zāi lì qí xīn,shí yú hé bì lǐ。

香径分韵得江字

赵文

一亭寒碧中,四面空无窗。yī tíng hán bì zhōng,sì miàn kōng wú chuāng。
种荷未有花,清意已满腔。zhǒng hé wèi yǒu huā,qīng yì yǐ mǎn qiāng。
小坐梅树下,我亦青油幢。xiǎo zuò méi shù xià,wǒ yì qīng yóu chuáng。
晚来蝉声歇,静境热自降。wǎn lái chán shēng xiē,jìng jìng rè zì jiàng。
清风与明月,造物无对桩。qīng fēng yǔ míng yuè,zào wù wú duì zhuāng。
闲者恣吟取,如瓢分大江。xián zhě zì yín qǔ,rú piáo fēn dà jiāng。
欲归尚未肯,雨湿烟钟撞。yù guī shàng wèi kěn,yǔ shī yān zhōng zhuàng。

行行江水边

赵文

朝行江水边,莫行江水边。cháo xíng jiāng shuǐ biān,mò xíng jiāng shuǐ biān。
乍与江水别,江水复在前。zhà yǔ jiāng shuǐ bié,jiāng shuǐ fù zài qián。
江水胜人心,相随何缠绵。jiāng shuǐ shèng rén xīn,xiāng suí hé chán mián。
相随何缠绵,幸勿鸣悲煎。xiāng suí hé chán mián,xìng wù míng bēi jiān。
我悲为我弟,君悲亦胡然。wǒ bēi wèi wǒ dì,jūn bēi yì hú rán。

雨行五岭下

赵文

天地忽昼晦,四山泼墨浓。tiān dì hū zhòu huì,sì shān pō mò nóng。
而我行其间,宛如所翁龙。ér wǒ xíng qí jiān,wǎn rú suǒ wēng lóng。
大风吹倒人,欲避无所容。dà fēng chuī dào rén,yù bì wú suǒ róng。
有翼不得张,狂走急雨中。yǒu yì bù dé zhāng,kuáng zǒu jí yǔ zhōng。
数里乃一息,如出鲛人宫。shù lǐ nǎi yī xī,rú chū jiāo rén gōng。
老树道边拜,疑我行雨工。lǎo shù dào biān bài,yí wǒ xíng yǔ gōng。
过午上五岭,攀缘入青空。guò wǔ shàng wǔ lǐng,pān yuán rù qīng kōng。
仰视万山巅,有气如炊笼。yǎng shì wàn shān diān,yǒu qì rú chuī lóng。
下视田间白,云此锄田农。xià shì tián jiān bái,yún cǐ chú tián nóng。
兹行岂不苦,奇观亦已雄。zī xíng qǐ bù kǔ,qí guān yì yǐ xióng。
惜哉如此山,不与晓景逢。xī zāi rú cǐ shān,bù yǔ xiǎo jǐng féng。
不晓韩吏部,登华哭途穷。bù xiǎo hán lì bù,dēng huá kū tú qióng。

铜雀瓦

赵文

曹公筑铜台,气力雄九有。cáo gōng zhù tóng tái,qì lì xióng jiǔ yǒu。
咿嘤到香履,千古开笑口。yī yīng dào xiāng lǚ,qiān gǔ kāi xiào kǒu。
犹馀当时瓦,作砚传不朽。yóu yú dāng shí wǎ,zuò yàn chuán bù xiǔ。
涪翁所珍惜,又复落吾手。fú wēng suǒ zhēn xī,yòu fù luò wú shǒu。
鬼夺与客偷,任运不汝守。guǐ duó yǔ kè tōu,rèn yùn bù rǔ shǒu。
可怜台上人,不如此瓦寿。kě lián tái shàng rén,bù rú cǐ wǎ shòu。
128«3456789