古诗词

美人一章寄徐秉国

于石

有美人兮天一方,弭绛节兮撷琼芳。yǒu měi rén xī tiān yī fāng,mǐ jiàng jié xī xié qióng fāng。
瑶环瑜珥锵琳琅,修竹萧萧翠袖长。yáo huán yú ěr qiāng lín láng,xiū zhú xiāo xiāo cuì xiù zhǎng。
芝宫芙馆椒为堂,青琐窗户白玉床。zhī gōng fú guǎn jiāo wèi táng,qīng suǒ chuāng hù bái yù chuáng。
一笑满酌天瓢浆,簸弄骊龙明月光。yī xiào mǎn zhuó tiān piáo jiāng,bǒ nòng lí lóng míng yuè guāng。
欲往从之路茫茫,爱而不见空彷徨。yù wǎng cóng zhī lù máng máng,ài ér bù jiàn kōng páng huáng。
安得骑麟鞭凤凰,飞霞翩翩高颉颃。ān dé qí lín biān fèng huáng,fēi xiá piān piān gāo jié háng。
白云缥缈遥相望,凭谁寄取双琼珰。bái yún piāo miǎo yáo xiāng wàng,píng shuí jì qǔ shuāng qióng dāng。

于石

宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。 于石的作品>>

猜您喜欢

有所思

于石

君在南山南,水阔云漫漫。jūn zài nán shān nán,shuǐ kuò yún màn màn。
我在北山北,木落天地宽。wǒ zài běi shān běi,mù luò tiān dì kuān。
所思不可见,孤峰碧巑岏。suǒ sī bù kě jiàn,gū fēng bì cuán wán。
片云遥相望,脉脉一水间。piàn yún yáo xiāng wàng,mài mài yī shuǐ jiān。
水流渺何许,抚松独盘桓。shuǐ liú miǎo hé xǔ,fǔ sōng dú pán huán。
人生有离合,把酒欲问天。rén shēng yǒu lí hé,bǎ jiǔ yù wèn tiān。
何以寄所思,取琴倚风弹。hé yǐ jì suǒ sī,qǔ qín yǐ fēng dàn。
一弹不成调,再弹谁与言。yī dàn bù chéng diào,zài dàn shuí yǔ yán。
抱琴耿无寐,月落空山寒。bào qín gěng wú mèi,yuè luò kōng shān hán。
151«567891011