古诗词

赠星命松坡

于石

昌黎之生月南斗,牛奋其角箕张口。chāng lí zhī shēng yuè nán dòu,niú fèn qí jiǎo jī zhāng kǒu。
坡翁宿直斗牛箕,自谓文似昌黎叟。pō wēng sù zhí dòu niú jī,zì wèi wén shì chāng lí sǒu。
顾予命亦坐磨蝎,碌碌浪随二公后。gù yǔ mìng yì zuò mó xiē,lù lù làng suí èr gōng hòu。
文章学问愧前修,有口但知能饮酒。wén zhāng xué wèn kuì qián xiū,yǒu kǒu dàn zhī néng yǐn jiǔ。
松坡磊落湖海人,为我掉舌谈星辰。sōng pō lěi luò hú hǎi rén,wèi wǒ diào shé tán xīng chén。
蛟龙蟠屈终变化,君子忧道宁忧贫。jiāo lóng pán qū zhōng biàn huà,jūn zi yōu dào níng yōu pín。
夜半狂吟踏破瓮,结柳为车穷莫送。yè bàn kuáng yín tà pò wèng,jié liǔ wèi chē qióng mò sòng。
掀髯一笑问松坡,文如二子今何用。xiān rán yī xiào wèn sōng pō,wén rú èr zi jīn hé yòng。

于石

宋元间婺州兰溪人,字介翁,号紫岩,更号两溪。貌古气刚,喜诙谐,自负甚高。宋亡,隐居不出,一意于诗。豪宕激发,气骨苍劲,望而知其为山林旷士。有《紫岩集》。 于石的作品>>

猜您喜欢

有所思

于石

君在南山南,水阔云漫漫。jūn zài nán shān nán,shuǐ kuò yún màn màn。
我在北山北,木落天地宽。wǒ zài běi shān běi,mù luò tiān dì kuān。
所思不可见,孤峰碧巑岏。suǒ sī bù kě jiàn,gū fēng bì cuán wán。
片云遥相望,脉脉一水间。piàn yún yáo xiāng wàng,mài mài yī shuǐ jiān。
水流渺何许,抚松独盘桓。shuǐ liú miǎo hé xǔ,fǔ sōng dú pán huán。
人生有离合,把酒欲问天。rén shēng yǒu lí hé,bǎ jiǔ yù wèn tiān。
何以寄所思,取琴倚风弹。hé yǐ jì suǒ sī,qǔ qín yǐ fēng dàn。
一弹不成调,再弹谁与言。yī dàn bù chéng diào,zài dàn shuí yǔ yán。
抱琴耿无寐,月落空山寒。bào qín gěng wú mèi,yuè luò kōng shān hán。
151«567891011